LINH VỰC

Cửu U quân chủ Áo Tư Đốn ở trên việc nên ra tay hay không cũng khó có thể hạ quyết tâm.

Hắn biết những linh hồn bí thuật đến từ ca ca hắn lĩnh ngộ ý nghĩa thế nào đối với Lăng Ngữ Thi, biết đây là một cơ duyên to lớn.

Nếu Lăng Ngữ Thi có thể thành công dung hợp những dấu ấn linh hồn đó, nàng có khả năng cực lớn đột phá đến huyết mạch cấp mười, trở thành đại ác ma giống như Minh Kiêu.

Thậm chí, Lăng Ngữ Thi có thể bằng mượn cơ duyên lần này, ở tương lai trở thành một ác ma quân chủ khác.

Cả Thâm Uyên, cũng vẻn vẹn chỉ có tám ác ma quân chủ mà thôi, hắn không muốn cướp đoạt cơ hội ngàn năm một thuở này của Lăng Ngữ Thi.

Nhưng, Lăng Ngữ Thi nếu không cách nào thuận lợi dung hợp, cũng có thể sẽ bởi vậy mà hồn phi phách tán.

Trừ phi có thể ngăn cản những vận mệnh chi lực đến từ Thiên Khải ảnh hưởng.

“Có thể sẽ chết, cũng có thể lấy cái này trở thành đại ác ma, thật sự khó có thể quyết...”

Tần Sơn sờ cằm, thầm nghĩ sâu xa, đột nhiên nói: “Có khả năng, làm Lăng Ngữ Thi bảo trì trạng thái bây giờ, không tiếp tục dung hợp linh hồn ấn kí của Áo Tư Đinh, cũng không đem nó cướp đoạt hay không.”

“Nếu đem nàng tạm thời cấm cố, khiến nàng luôn ở vào loại trạng thái này, chờ ảnh hưởng của vận mệnh chi lực biến mất từng chút một, như vậy có được hay không?”

“Hoàn toàn cấm cố?” Minh Kiêu như có chút đăm chiêu.

Lúc này, ánh mắt Tần Liệt và Tần Sơn đột nhiên hướng về Băng đế.

Băng đế tinh thông hàn băng chi lực, mà hàn băng chi lực quả thật có lực lượng kì dị đóng băng tất cả, Băng đế có thể thực hiện hay không?

“Trừ phi đem linh hồn dao động cũng hoàn toàn đóng băng.” Băng đế nhíu mày, bắt đầu nghiêm túc cân nhắc tính khả thi của việc này, “Ta có nắm chắc, có thể đóng băng linh hồn lực của cô bé này, khiến linh hồn ý thức của cô bé cũng tạm thời nằm vào trạng thái đóng băng. Nhưng... Ở trên người cô bé, không chỉ có linh hồn dao động của cô bé, còn có U Minh quân chủ Áo Tư Đinh kia.”

“Dấu ấn linh hồn còn sót lại của Áo Tư Đinh, ta... Cũng không tuyệt đối nắm chắc, có thể cùng nhau đóng băng.”

Băng đế mặc dù là cường giả chín tầng hồn đàn, nhưng Áo Tư Đinh chính là đại ác ma cấp mười, hơn nữa chủ tu linh hồn bí thuật kỳ lạ.

Mặc dù Áo Tư Đinh hồn diệt, những hồn ngục bí thuật hắn lĩnh ngộ cũng nhất định không phải là nhỏ.

Băng đế ở sau khi kiến thức Thiên Khải, Tần Hạo, còn có Tạp Tư Thác Nhĩ lợi hại, đối với bản thân cũng không có lòng tin gì.

“Tần Liệt, bản thể ngươi lĩnh ngộ ‘Tuyệt Đối Linh Độ’ áo nghĩa của Huyền Băng gia tộc, nếu thông qua huyết mạch để kích phát, có lẽ có chút hy vọng.” Băng đế nói, “Ngươi động thủ từ huyết mạch cô bé, cô bé lại trăm phần trăm tin cậy ngươi, có lẽ có thể.”

“Tuyệt Đối Linh Độ của Huyền Băng gia tộc!” Mắt Áo Tư Đốn sáng lên, nói: “Trong truyền thuyết, cường giả Huyền Băng gia tộc có Tuyệt Đối Linh Độ, quả thật có thể đạt thành hiệu quả như vậy -- linh hồn và cơ thể đều đóng băng!”

“Bản thể ta tạm thời không thể đến.” Tần Liệt cười khổ.

“Vậy...” Băng đế muốn nói lại thôi.

“Ta nghĩ ta có thể mời được Hàn Triệt của Huyền Băng gia tộc, chỉ là... Thâm Uyên thông đạo còn phong bế.” Tần Liệt buồn bực không thôi.

“Sắp rồi, ta có thể cảm giác được, cho dù là không có bản thể ngươi đến vận dụng Tinh Không Kính, làm kết giới kia giải phong, Thâm Uyên thông đạo cũng sẽ lại một lần nữa mở ra.” Áo Tư Đốn hô.

“Vì sao?” Tần Liệt kinh ngạc.

“Hủy diệt lực của cha ngươi lúc trước phá hoại bức tường không gian cả Cửu U, điều này làm không gian sản sinh vết nứt.” Nói tới đây, Áo Tư Đốn lại nghĩ tới chỗ đáng sợ của Tần Hạo, “Ta là đế tạo giả tầng luyện ngục này, ta có thể cảm giác Thâm Uyên thông đạo sắp giải trừ phong cấm!”

“Như vậy ta có lẽ có thể mời được Hàn Triệt ra tay!” Tần Liệt nói.

“Ta đi chỗ Thâm Uyên thông đạo xem xem!” Áo Tư Đốn nói.

Thanh âm vừa dứt, cơ thể hình thái cao giai ác ma này của hắn phút chốc hóa thành một chùm điện quang màu tím, biến mất ở chân trời.

Mọi người ở trong U Minh thành đều nhìn lên bầu trời, chờ tin tức của Áo Tư Đốn.

Trên trời cao, rất nhiều Cửu U đại ác ma, còn có đám người Đạo Sâm, vốn đang đợi mệnh lệnh của Áo Tư Đốn.

Mắt thấy Áo Tư Đốn đột nhiên biến mất, bọn họ đều rất kinh ngạc, không biết lại có dị biến gì xảy ra.

A Tư Gia Lạc và Á Luân, còn có Đạo Sâm, đều chậm rãi từ sâu trong tầng mây hạ xuống.

A Tư Gia Lạc và Đạo Sâm to lớn vô cùng, vì phòng ngừa U Minh thành không thể chịu tải ma thể của bọn họ, cũng đều giống như Áo Tư Đốn, biến ảo thành cao giai ác ma.

“Quân chủ đã đi đâu?”

A Tư Gia Lạc sau khi biến ảo thành một cao giai ác ma to lớn, hơi tỏ ra gò bó dò hỏi, ánh mắt kiêng kị luôn đặt ở trên người Tần Hạo.

Á Luân lúc trước cực kì coi thường đối với tộc nhân nhân tộc, sau khi từ bầu trời hạ xuống, thì tỏ ra thật cẩn thận.

Tần Hạo triển hiện lực lượng, Tần Liệt ngưng kết tận diệt chi quang khủng bố, đều đã làm hắn mở rộng tầm mắt.

Trận này qua đi, hắn đã đem cường giả nhân tộc coi là chủng tộc quái dị khó có thể dự đoán.

Hắn cũng không dám coi thường khách tới từ vực ngoại trước mắt nữa.

“Nàng thế nào rồi?” Á Luân lo lắng nhìn về phía Lăng Ngữ Thi.

“Vận mệnh chi lực của Thiên Khải đã ảnh hưởng nàng, có chút phiền toái.” Tần Liệt không lạnh không nóng đáp.

“Hy vọng nàng không sao.” Á Luân chân thành nói.

“Áo Tư Đốn đại nhân đã đi Thâm Uyên thông đạo, hắn muốn kiểm tra một chút, xem Thâm Uyên thông đạo khi nào mở ra.” Minh Kiêu hướng A Tư Gia Lạc giải thích.

“Thì ra là vậy.” A Tư Gia Lạc gật gật đầu, không truy hỏi nữa, cũng yên tĩnh chờ Áo Tư Đốn trở về.

Hắn biết, Áo Tư Đốn thân là Cửu U quân chủ, sẽ ở trong thời gian rất ngắn làm rõ tình hình Thâm Uyên thông đạo bên kia.

“Tần Liệt, bản thể ngươi... Thực có thể trở thành một ác ma quân chủ?” Đạo Sâm cười hắc hắc nói.

Tần Liệt nghĩ một chút, nói: “Không có gì ngoài ý muốn mà nói, hẳn sẽ như vậy.”

“Còn nhớ ước định của chúng ta không?” Đạo Sâm cười ám muội.

Tần Liệt ngẩn ra, chợt mới tỉnh ngộ, Đạo Sâm năm lần bảy lượt hỗ trợ hắn, là hy vọng hắn có thể cho Y Nặc Ti một đứa nhỏ.

“Nhớ.” Hắn hơi tỏ ra ngượng ngùng gật đầu.

“Hắc hắc.” Đạo Sâm cười sướng, lặp đi lặp lại gật đầu, nói: “Ta đã biết tiểu huynh đệ là người giữ lời hứa, bằng không, ta cũng sẽ không sớm coi trọng ngươi như vậy, không tiếc tổn hại ích lợi của Hàn Tịch Thâm Uyên cùng ta, đến thật lòng giúp ngươi.”

Hắn càng lúc càng khẳng định, hắn đặt cược ở trên người Tần Liệt, chính là một quyết định nhìn xa trông rộng nhất của cả đời hắn.

Lúc trước, mấy đại lĩnh chủ Hàn Tịch Thâm Uyên kia đều đối với hắn thiên vị Tần Liệt, bảo vệ lãnh địa Tạp Đạt Nhĩ bên kia khắp nơi mà cảm thấy khó hiểu, thậm chí có chút bất mãn.

Lạp Tắc Nhĩ và Bách Lệ Nhi đều cảm thấy Đạo Sâm quá coi trọng Tần Liệt, cũng có chút siểm nịnh rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi