LINH VỰC

Một mảnh huyết xà dài hẹp vần vũ trên không trung hướng về phía Ứng Hưng Nhiên và ba Đại cung phụng lao đến, huyết quang trong hai con ngươi Huyết Ảnh rạng rỡ, dùng tâm thần ngự động huyết xà.

"Nghiêm Trì ngươi dám!"

Khuôn mặt Phùng Dung đậm sát ý, không để ý thân thể trọng thương chưa lành, đột nhiên nhổ ra một ngụm máu.

Máu huyết đột nhiên bạo liệt, hóa thành giọt giọt huyết châu óng ánh, lóe ra huyết quang đẹp đẽ va vào cái con huyết xà kia.

"Không biết nặng nhẹ!"

Huyết Ảnh quát lên chói tai, huyết quang trong mắt rồi đột nhiên ngưng thành một điểm, một luồng khí tức Huyết Sát đầm đặc, mang theo cuồn cuộn tinh thần triều dâng trực tiếp đập về hướng Phùng Dung.

"Bộp bộp bộp!"

Giọt giọt huyết châu óng ánh,phút chốc tan thành mảnh vỡ nhỏ, huyết khí vừa thoáng khôi phục trên mặt Phùng Dung lại lập tức không còn sót lại chút gì.

Từng tia máu từ con mắt, cái mũi, lỗ tai, trong miệng Phùng Dung từ từ tràn ra.

Linh hồn nàng suy yếu đến cực điểm, đúng là bị thương tận sâu trong tâm hồn, rốt cuộc không còn có năng lực chiến đấu.

"Dung nhi!" Mặc Hải biến đổi sắc mặt, một tay nâng lấy Phùng Dung, vội vàng lấy ra một viên đan dược huyết sắc nhét vào trong miệng Phùng Dung.

"Tê tê! Tê tê!"

Huyết xà bị huyết châu ngăn cản một chốc lại du động, một đầu huyết xà trong đó trực tiếp cắn hướng cái cổ Ứng Hưng Nhiên.

"Hóa Huyết Đại Pháp!"

Đột nhiên, một thanh âm rét lạnh như băng từ trong đám người vang lên.

Thanh âm là của Tần Liệt!

Những thanh âm bỗng nhiên từ trên người Tần Liệt truyền đến làm cho máu huyết toàn thân mọi người chấn động sôi trào một cách quỷ dị. Mọi người còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ thấy Huyết Ảnh dùng máu huyết bổn mạng ngưng luyện thành huyết xà lại đột nhiên tan rã.

Máu tan rã rơi xuống mặt đất!

Tất cả huyết xà trông rất sống động, sau khi bị hòa tan thì biến thành một vũng máu, không còn nổi một tia hung lệ.

Ứng Hưng Nhiên và ba Đại cung phụng tìm được đường sống trong chỗ chết, bọn họ kinh hãi nhìn về phía Tần Liệt. Các trưởng lão nội tông xung quanh, còn cả Đường Tư Kỳ đều rung động dị thường, tất cả đều nhao nhao nhìn về phía Tần Liệt.

Cũng vào lúc này, một luồng máu tươi như suối chảy đột nhiên từ trong Linh Văn trụ ở gần Tần Liệt phóng ra.

Luồng huyết thủy kia dưới mặt trời chiếu rọi thì lóe lên màu đỏ thẫm làm cho người kinh tâm động phách. Trong cái nhìn kinh ngạc của tất cả mọi người, luồng huyết thủy dội từ trên xuống đầu Tần Liệt.

Trong khoảnh khắc, Tần Liệt biến thành huyết nhân, một huyết nhân toàn thân khí tức Huyết Sát trùng thiên!

Ánh mắt của hắn, cũng hiển hiện một màu huyết tinh quỷ dị, trên người lại còn một luồng khí tức tàn nhẫn cổ phác, hỗn hợp cái khí tức và mùi máu tươi kia làm cho tất cả mọi người bên này phát ra nỗi sợ hãi bất an từ sâu trong linh hồn.

"Hóa Huyết Đại Pháp! Đấy chính là Hóa Huyết Đại Pháp!" Phùng Dung bỗng nhiên hét rầm lên, "Tần Băng, ngươi, ngươi sao có thể… có thể hiểu được Hóa Huyết Đại Pháp?"

Đến ngay cả Huyết Ảnh, cũng là chấn động thật mạnh, màu đỏ thẫm trong ánh mắt gã trong sự kinh hãi cũng hiện lên vẻ sáng tỏ.

Ngay tại lúc mọi người còn đang lo lắng gã chuẩn bị công kích tiếp thì thật thần kỳ, cái tên Huyết Ảnh này đột nhiên quỳ sát xuống hướng về phía Tần Liệt. Gã ngẩng đầu lên, trong mắt thoáng hiện vẻ điên cuồng, thanh âm khàn khàn: "Huyết Tổ... Ngài là Huyết Tổ a? Ta là đồ đệ lớn của Du Hoành Chí, sư phụ đã từng nói cho ta về người. Bây giờ ta ở đây, cũng là hy vọng có thể đưa người ra khỏi Linh Văn trụ, hy vọng có thể làm cho lão nhân gia lại thấy ánh mặt trời!"

Huyết Tổ?

Bọn người Ứng Hưng Nhiên và La Chí Xương trong lúc nhất thời ngây ra, nhìn về phía Huyết Ảnh một cách mơ mơ hồ hồ.

Mà ngay cả Phùng Dung cũng không hiểu thấu, cũng không biết vì sao Huyết Ảnh lại đột nhiên khác thường như thế. Hành động gã quỳ sát đất hướng Tần Liệt làm cho Phùng Dung cảm thấy không biết nên khóc hay nên cười.

Trong mọi người, chỉ có Đường Tư Kỳ mơ hồ hiểu rõ một chút, đôi mắt dễ thương của nàng gợn sóng dị sắc, đột nhiên nhìn về phía Tần Liệt.

Đồng tử Tần Liệt phát ra huyết quang làm cho người ta sợ hãi, hắn trầm mặt hờ hững nhìn về phía Huyết Ảnh, lạnh lùng nói: "Ta không phải hắn."

Lúc trước, lão vẫn còn ở bên trong Linh Văn trụ. Lúc đó đang phá giải phong cấm còn lại, khi Huyết Ảnh đến, muốn đại khai sát giới, lão vẫn còn hai cái phong cấm chưa được cởi bỏ.

Phong cấm không cởi bỏ toàn bộ, Huyết Lệ liền không có cách nào đưa bản thể thoát ra, không cách nào thoát ly Linh Văn trụ.

Nhưng mà, mắt thấy Huyết Ảnh đã động thủ, Tần Liệt bất đắc dĩ bị bức cho nhất định phải mượn nhờ lực lượng Huyết Lệ.

Vì vậy Huyết Lệ phải dùng máu huyết bổn mạng trong thể nội dẫn đường xuất thân thể, quán chú trên người Tần Liệt, máu huyết bổn mạng Huyết Sát Tông là lực lượng nguồn suối, cái máu huyết bổn mạng thể nội Huyết Lệ kia chính là tinh hoa tu luyện cả đời lão!

Máu huyết bổn mạng của lão bám vào bên ngoài thân Tần Liệt, lập tức làm cho Tần Liệt lập tức đã có được Huyết Sát chi lực cuồn cuộn không dứt, hơn nữa ở trong Trấn Hồn Châu còn phong ấn một nửa linh hồn Huyết Lệ, mượn nhờ nửa cái linh hồn này thì lão vẫn có thể vận dụng lực lượng Huyết Sát.

Kể từ đó, tương đương với việc lão hóa thân thành Huyết Lệ trong thời gian ngắn, hóa thân thành cái lão yêu ngàn năm này!

Huyết Ảnh làm sao có thể địch được?

"Không phải Huyết Tổ tiền bối dùng linh hồn nhập vào thân ngươi hả?" Chân mày Huyết Ảnh cau lại, lập tức gã bật dậy, "Vậy thì vì sao ngươi có thể thi triển Hóa Huyết Đại Pháp?"

Trong lúc nói, huyết sắc trên người Huyết Ảnh tản đi dần, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, cái bóng của gã càng ngày càng trở nên rõ ràng, mùi máu tươi càng ngày trở nên càng nặng!

"Huyết chi Ngưng Hình thuật! Tần Băng coi chừng!" Phùng Dung nghẹn ngào kêu lên.

Bóng hình Huyết Ảnh là do máu tươi ngưng kết mà thành, đột nhiên thô bạo bay ra, mang theo một lượng khí tức Huyết Sát điên cuồng lao về phía Tần Liệt.

"Ngươi đã không phải Huyết Tổ tiền bối, vậy ngươi đi chết đi!" Huyết Ảnh cười thảm, "Ta cố ý đến sớm, ngoại trừ chặn đánh giết Ứng Hưng Nhiên và ba Đại cung phụng, chính là vì tự mình gặp mặt Huyết Tổ, ta muốn tu tập bí thuật Huyết Sát Nhất giai!"

"Ầm!"

Trong óc Tần Liệt đột nhiên chấn động.

Ở đằng kia trong một khắc bóng hình huyết sắc vọt tới, một loại lực trùng kích ăn mòn linh hồn cực kỳ khủng bố đã đến trước một bước.

Đi thật nhanh vào sâu trong linh hồn hắn!

"Huyết Kiển Thuật!" Huyết Lệ hét lên âm trầm, từ Trấn Hồn Châu trong đầu hắn truyền ra, một đám máu huyết chấn động rồi vận chuyển lập tức gia tăng quanh thân hắn.

Rất thần kỳ, máu huyết Huyết Lệ ngưng kết trên người hắn co rụt lại.

Chợt, một huyết kén cự đại hình thành, cái huyết kén kia vây quanh chặt chẽ toàn thân Tần Liệt.

Huyết kén nổi lên vô số tơ máu màu đỏ tươi, những tơ máu kia như kinh mạch nhân thể, bên trong còn có đầm đặc máu tươi bắt đầu khởi động.

Nhìn từ bên ngoài, cái huyết kén kia phảng phất biến thành một dị vật có tính mạng, làm cho người ta nhìn thấy có cảm giác trùng kích thật đáng sợ.

Dùng máu huyết bổn mạng Huyết Ảnh ngưng kết bóng hình trùng kích phía trên huyết kén, như dòng suối ra biển, chẳng có chút huyết quang bắn tung tóe ra, vậy mà trực tiếp sáp nhập vào bên trong huyết kén.

Huyết Ảnh và máu huyết bổn mạng có liên quan về linh hồn đã lập tức bị chém đứt, ít nhất bảy thành lực lượng của gã thế mà chẳng hiểu sao thoáng cái thành không.

"Huyết Tổ tiền bối, ta, ta đến là vì cứu người mà a!" Huyết Ảnh vừa thấy không ổn, bỗng nhiên hướng phía Linh Văn trụ quát lên chói tai.

Hiện tại trừ Tần Liệt ra thì chỉ có một người nữa biết rõ bí mật bên trong Linh Văn trụ, gã biết rõ một thân Huyết Tinh Linh Quyết Du Hoành Chí là tới từ lão nhân bên trong Linh Văn trụ.

Lão nhân kia được Du Hoành Chí gọi là Huyết Tổ, là ngọn nguồn pháp quyết huyết tinh.

Huyết Ảnh từng nghe Du Hoành Chí kể, gã sở tu Huyết Tinh Linh Quyết không hoàn chỉnh, đến thời điểm đột phá Thông U cảnh hậu kỳ, gã nhất định phải có Huyết Tinh Linh Quyết cao giai.

Nếu không, gã sẽ giống hệt Du Hoành Chí năm xưa, tại hậu kỳ bị cắn trả, nhất định phải hút máu tươi không ngừng mới có thể bảo trì cảnh giới, mới có thể không đi tới lối tuyệt lộ bạo thể mà vong.

Cái này là phương pháp năm xưa Huyết Lệ ước thúc Du Hoành Chí.

Bởi vậy, Huyết Ảnh khi đạt đến Thông U cảnh trung kỳ vẫn phải nghĩ biện pháp đến đây, đến đây gặp mặt Huyết Lệ, muốn chiếm được Huyết Tinh Linh Quyết cao giai.

Cái gọi là báo thù rửa hận cho Du Hoành Chí cũng chỉ là một lý do che đậy, giết chết Ứng Hưng Nhiên và ba Đại cung phụng với gã mà nói cũng chỉ là việc nhỏ thuận tiện làm luôn mà thôi.

Mục đích chân thật của gã chính là vì chiếm Huyết Tinh Linh Quyết cao giai để bản thân đột phá lần nữa!

"Huyết Tổ tiền bối, thỉnh trả lại máu huyết bổn mạng của ta, ta nguyện phụng dưỡng ngươi làm chủ!" Huyết Ảnh đau khổ cầu khẩn Linh Văn trụ.

"Phụng dưỡng ta làm chủ? Ngươi còn chưa xứng." Một thanh âm buồn rười rượi từ trong huyết kén bao quanh Tần Liệt vọng ra.

Lúc trước Huyết Ảnh phóng xuất ra máu huyết bổn mạng đâm vào huyết kén một lần nữa chỉ tạo ra một vết mờ nhưng nhận lại được chấn động linh hồn cực kì khủng bố—— đến từ chính một nửa linh hồn Huyết Lệ!

Khi huyết nhân tái hiện thì không còn một tia khí tức Huyết Ảnh nữa, huyết nhân hóa thành một đám huyết quang, phút chốc đã bay lên.

Huyết Ảnh sợ hãi kêu gào thê thảm, huyết nhân từ trên đỉnh đầu Huyết Ảnh hạ xuống, nó chui vào trong thân thể của gã.

Tiếng gào thét thê thảm đến cực điểm, từ trong miệng Huyết Ảnh phát ra, giọt giọt huyết châu đỏ thẫm, xuất hiện bên trong làn da Huyết Ảnh, thoạt nhìn thì quỷ dị vô cùng.

Ánh mắt Huyết Ảnh đang kịch liệt giãy dụa, gã ôm đau đầu rống lên: "Cút ra ngoài! Cút ra ngoài cho ta!"

Tiếng của gã càng ngày càng suy yếu...

Một hồi lâu, tiếng kêu thảm thiết của Huyết Ảnh ngừng lại, vẻ giãy dụa trong mắt của gã cũng không còn.

Một luồng khí tức tang thương tàn nhẫn từ từ trên người gã phóng xuất ra, trong mắt Huyết Ảnh đỏ thẫm màu máu, lóng lánh hào quang làm cho linh hồn người ta sợ run.

Đám người Ứng Hưng Nhiên, La Chí Xương, kể cả Phùng Dung và Mặc Hải, lúc này nhìn thấy gã như vậy cũng có cảm giác sợ nổi da gà.

Bọn họ biết rõ Huyết Ảnh đã hồn phi phách tán, người chiếm lấy thân thể Huyết Ảnh, hẳn là cái người Huyết Ảnh gọi là Huyết Tổ!

Giờ phút này, ở bên trong Linh Văn trụ, bản thể Huyết Lệ gần như chỉ còn là một thi thể, nó không có bất kỳ một tia ba động sinh mệnh, cũng không có một tia khí tức linh hồn.

Phong cấm chưa được cởi bỏ triệt để, bản thể Huyết Lệ vẫn không cách nào thoát ra khỏi Linh Văn trụ, nhưng máu huyết bổn mạng của lão và linh hồn thì lại không bị hạn chế.

Hiện thời, máu huyết bổn mạng của lão bám vào trên người Tần Liệt, một nửa linh hồn lão bị Tần Liệt phong trong Trấn Hồn Châu, mà một nửa linh hồn lại ở bên ngoài làm việc diệt sát Huyết Ảnh, chiếm đoạt thân thể Huyết Ảnh.

"Thông U cảnh trung kỳ, máu tươi không đủ tinh thuần, thật sự là phế vật!" Huyết Lệ cảm thụ được tình huống thân thể mới, trong mắt tỏ ra rất khó chịu " Để tên phế vật loại này phụng ta làm chủ, thật sự là buồn cười."

Nói như vậy xong, huyết kén bọc lấy Tần Liệt lại tan rã thành huyết thủy, Tần Liệt cũng hiện ra một lần nữa.

Huyết Lệ bỗng nhìn về phía Tần Liệt.

Tần Liệt cũng nhìn về phía Huyết Lệ.

Huyết Lệ từng bước một đi tới phía Tần Liệt.

Nguyên một đám Ứng Hưng Nhiên và ba Đại cung phụng, còn có bảy đại trưởng lão nội tông, mặt như màu đất, toàn thân run rẩy.

Không ai trong bọn họ cử động được!

Ngay cả Phùng Dung cũng kinh hãi, cũng chỉ biết nhìn chằm chằm vào Huyết Lệ, không sinh ra trong đầu một tia ý niệm chống cự.

Chỉ mình khí thế toát ra trên người của Huyết Lệ đã làm cho linh hồn bọn họ sợ run, làm cho bọn họ chỉ mới đứng trước mặt Huyết Lệ cũng thấy khó có thể vững vàng...

Trong ánh mắt sợ hãi của mọi người, Huyết Lệ đi tới bên cạnh Tần Liệt, lão nhìn chằm chằm thật sâu vào Tần Liệt, sau đó bỗng nhiên ngồi xuống ngay bên cạnh Tần Liệt, thốt lên lời không tình nguyện cam tâm: "Nói đi, ngươi đến cùng muốn ta làm cái gì?"

"Ta muốn ngươi giúp ta giết người." Tần Liệt nói ngắn gọn, thẳng thắn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi