Sâm La Điện, hướng đông, ba trăm dặm.
Giữa những ngọn núi khổng lồ cắm vào trong mây, có một mảnh bình nguyên rộng lớn, trên bình nguyên có một tòa thành rộng lớn nguy nga.
Tòa đại thành này to gấp nhiều lần Khí Cụ Thành, ở giữa dãy núi, những tòa Thạch Lâu như đồi núi nhỏ, cái nào cũng cao cả chục mét.
Trên đường phố rộng lớn, có không ít Võ Giả quần áo đẹp đẽ quý giá đi đi lại lại, các loại quán rượu, Bảo Khí điếm, chiến đấu tràng đều kín người hết chỗ, rất nhiều Võ Giả thế lực chung quanh, tìm đến đây vui chơi.
Nơi này là Huyền Thiên thành, tổng bộ của Huyền Thiên Minh, do Tống gia, Tạ gia, Nhiếp gia cầm giữ, là thành trì phồn hoa nhất Xích Lan Đại Lục.
Sáng sớm, mặt trời mới mọc, ánh sáng chói lọi lập lòe, chiếu lên Huyền Thiên thành, làm cả Huyền Thiên thành đắm chìm trong một loại không khí rực rỡ uy nghiêm.
Huyền Thiên đại điện.
Ba nam tử hùng vĩ, ngồi trên ghế làm bằng hài cốt Cự Thú, thần sắc nghiêm túc và trang trọng.
Sau lưng họ, không ít nam nữ quần áo hoa mỹ, cũng đều biểu lộ nghiêm trọng, đứng thẳng tắp, tâm tình trầm trọng.
Tạ Chi Chướng và Tống Tư Nguyên, đứng ngay giữa điện, trước bao cặp mắt chú mục, kể lại chi tiết từng chuyện xảy ra ở Khí Cụ Tông.
Một lão yêu bỗng nhiên hiện thân, bắt Tạ Chi Chướng, có thực lực thâm bất khả trắc.
Một loại kỳ vật tên là Tịch Diệt Huyền Lôi, nổ tan tác, tiêu diệt gần như toàn bộ thế lực ngũ phương, thay đổi bại cục của Khí Cụ Tông.
Mười hai cây Linh Văn trụ phóng trời, chấn nhiếp quần hùng, tập sát Cưu Lưu Du.
Thạch động toát ra âm trầm tà khí, Tà Minh thông đạo hiện ra, ma bọ cánh cứng và hủ Linh thú từ trong nước xông ra...
Tạ Chi Chướng, Tống Tư Nguyên kể rất chi tiết, một chữ không lọt, mô tả chính xác tính nghiêm trọng của vấn đề cho ba tộc trưởng của đại gia tộc Huyền Thiên Minh.
Tống gia gia chủ Tống Vũ, Tạ gia gia chủ Tạ Diệu Dương, Nhiếp gia gia chủ Nhiếp Vân, tam đại gia chủ sáng sớm đã tề tụ ở đây, triệu tập thành viên trung tâm tam đại gia tộc, để bàn việc này.
"Lập tức chấm dứt công kích Khí Cụ Tông, điểm này, các ngươi làm rất đúng." Tống Vũ mặc Thanh y ngắn gọn, trên người không có một kiện vật phẩm trang sức, mặt như ôn ngọc, lúc nói chuyện mắt luôn như cười, tạo cho người ta một loại ảo giác ôn hòa, rất dễ dàng nói chuyện, "Việc đã đến nước này, nếu vẫn còn động thủ với Khí Cụ Tông, sẽ ảnh hưởng đến đại cục. Những Luyện Khí Sư giữ lại còn có chút dùng, ít nhất còn có thể luyện một ít Linh khí cho chúng ta, còn người tên Tần Liệt kia... đã xác định được thân phận chưa?"
Hắn nhìn Tống Tư Nguyên.
Tống Tư Nguyên nhíu mày, lắc đầu: "Không rõ lắm."
Tống Vũ hơi híp mắt, ánh mắt bất mãn, "Không rõ lắm là sao?"
"Tên tiểu tử Tần Liệt này, mấy năm trước bỗng nhiên xuất hiện ở Lăng Gia trấn, cùng với gia gia của hắn..." Tạ Chi Chướng thuật lại những điều hắn biết.
"Không hiểu từ đâu xuất hiện, suốt năm năm đần độn, luôn ở trong lòng núi tu luyện?" mắt Tống Vũ lóe kỳ quang, trầm ngâm chốc lát, gật đầu: "Xem ra lai lịch kẻ này bất phàm, chỉ sợ chưa hẳn là người của Xích Lan Đại Lục chúng ta..."
Mọi người đều thầm gật đầu.
"Đưa tin cho Bát Cực Thánh Điện, lập tức phái người đi U Minh Chiến Trường, lấy những đồ dùng để đối phó U Minh giới Tà Tộc tới đây." Tống Vũ trầm tư, không ngừng phát ra mệnh lệnh: " Tam gia chúng ta lập tức phái cao thủ tới Tà Minh thông đạo trước, dựng phòng tuyến sơ bộ trăm dặm chung quanh, ngăn cản U Minh giới Minh Thú tấn công các thành trì chung quanh."
"Thứ kỳ vật Tịch Diệt Huyền Lôi, lực sát thương cực lớn, nếu lấy được phương pháp luyện chế là tốt nhất. Nếu thật sự không được, thì đặt hàng với Khí Cụ Tông, chuyện này..."
Tống Vũ nhìn mọi người trong phòng, ánh mắt lướt qua lướt lại, một hồi lâu, hắn thốt: "Chúng ta mới vừa còn muốn tiêu diệt Khí Cụ Tông, bây giờ lại phải đi nhờ bọn họ, việc này sợ có chút phiền toái. Thương lượng, nhất định cần người có năng lực, người bình thường sợ ứng phó không được."
Hắn nói đến đây, mọi người đều hiểu ra hắn muốn phái ai ra tay.
"Ngọc nhi sao không tới?" Tống Vũ hỏi.
Một người trả lời, "Tiểu thư mới từ hải ngoại trở về, gần đây đều nghỉ ngơi điều dưỡng, nói muốn tĩnh dưỡng một, không muốn bôn ba khắp nơi cho gia tộc nữa."
"Hôm nay U Minh giới Tà Tộc muốn trắng trợn xâm lấn, Xích Lan Đại Lục xuất hiện nguy cơ, không phải lúc cho nó nghỉ ngơi." Tống Vũ quát: "Báo ngay cho nó, bảo nó đi đi Khí Cụ Tông, phụ trách việc thương lượng với Khí Cụ Tông."
"Đã hiểu."
"Tất cả mọi người đều p hải chuẩn bị, lần này chúng ta không phải chiến đấu ở U Minh Chiến Trường, mà là tác chiến ngay nhà mình, phải làm cho U Minh giới Tà Tộc không gượng dậy nổi!" Tống Vũ trầm giọng.
Ai nấy đều nhao nhao đồng ý.
...
Thông Thiên Sơn, Bát Cực Thánh Điện.
Đỉnh núi mênh mông mây, một nam tử toàn thân mặc trường bào màu vàng, ánh mắt thâm thúy như biển, đứng trên vách đá nhìn ánh mặt trời lập lòe.
Chiêm Thiên Dật quỳ gối phía sau hắn, cúi thấp đầu, tất cung tất kính kể rõ mọi việc Khí Cụ Tông.
"Thánh Chủ, Huyền Thiên Minh vừa mới đưa tin, báo chúng ta mau chóng tới U Minh Chiến Trường, lấy những món đồ để chống U Minh giới Tà Tộc ra." Chiêm Thiên Dật cung kính nói.
"Cái tên hài tử gọi Tần Liệt kia, vì sao không đem về đây cho ta? Lợi dụng Không Gian Linh Khí độn đi, chỉ trong phạm vi nhất định." Giọng nói nam tử áo vàng cực kỳ êm tai, làm cho người nghe cảm thấy như đang tắm trong gió xuân, phảng phất như đang nghe Thiên Thần truyền đạo, chỉ cần trong thanh âm, cũng có một loại mị lực kỳ dị làm cho linh hồn người nghe thần phục, "Tống Tư Nguyên cưỡi Ngân Giáp Cự Ngạc, không thể tìm phạm vi xa, ngươi cưỡi Thanh Lão Bức, trong ngắn tìm ngàn dặm chung quanh được kia mà."
Hắn quay đầu, nét mặt tươi cười bình thản, "Chưa từng tìm trong phạm vi nghìn dặm đúng không?"
Chiêm Thiên Dật đáy lòng phát lạnh, đầu cúi xuống càng thấp, cơ hồ trán muốn chạm đất: "Bẩm báo Thánh Chủ, ta đã cẩn thận kiểm tra trong vòng nghìn dặm, thật không có thấy khí tức của hắn."
" Không Gian Linh Khí có thể độn cách hơn ngàn dặm..." Hắn gật đầu, thốt: "Thật không đơn giản a."
Nếu Tần Liệt ở đây lúc này, sẽ nhận ra Thánh Chủ Bát Cực Thánh Điện này, chủ nhân thế lực cấp Xích Đồng, lại có năm sáu phần giống Lý Mục.
"Ngươi đi xuống đi." Hắn nghĩ một lát nhi, phất tay cho Chiêm Thiên Dật lui ra, "Bảo Mạc Hà tới gặp ta."
"Mạc Hà..." Chiêm Thiên Dật biến sắc, nhịn không được ngẩng đầu lên, hoảng sợ: "Thánh Chủ, Tần Liệt là người duy nhất có thể ngự động mười hai cây Linh Văn trụ, là người duy nhất tái trấn áp Tà Minh thông đạo a."
"Đạt tới Thông U cảnh, hắn mới có thực lực dùng Linh Văn trụ trấn áp Tà Minh thông đạo, Khai Nguyên cảnh đến Thông U cảnh, cần mất mấy chục năm khổ tu." Nét cười trên gương mặt kia không giảm, "Mấy chục năm, chiến đấu giữa U Minh giới và Xích Lan Đại Lục có lẽ đã xong, còn cần hắn để làm gì?"
Chiêm Thiên Dật chấn động, không dám nói gì thêm, yên lặng rút lui.
Không bao lâu, một nam nhân mặc áo vàng khác, tuấn mỹ còn hơn cả cô gái đi tới, "Mạc Hà tới gặp."
"Đi giết một tiểu tử gọi là Tần Liệt, dùng Sưu Hồn Thuật lấy toàn bộ trí nhớ của hắn đưa về đây cho ta. Linh Văn trụ hắn thu hồi, một kiện Không Gian Linh Khí, phương pháp luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi, đều phải tìm ra bằng hết." Thánh Chủ nói, nghĩ nghĩ, lại nhắc nhở một câu: "Có một lão yêu luôn ở bên hắn, lão yêu đó đủ sức làm cho Chiêm Thiên Dật, Tạ Chi Chướng, Tống Tư Nguyên ba người không dám hành động thiếu suy nghĩ, ngươi phải để ý."
"Thuộc hạ đã hiểu." tuấn mỹ nam tử tên Mạc Hà khom người rút đi.
...
Chỗ sâu trong Độc Vụ Trạch.
Một vùng đất khô giữa những mảnh ao đầm, ba lò luyện đỏ thẫm hỏa diễm hừng hực, xung quanh chồng chất rất nhiều linh tài, ngọc thạch, cốt phiến, mộc khối, và rất nhiều khối kim loại ngũ sắc.
Tần Liệt và Đường Tư Kỳ đi giữa ba lò luyện, bỏ thêm lấy linh tài, luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi.
Đầm lầy xung quanh, năm tên Huyết Mâu Huyết Vệ, nghiêm túc đứng canh, không cho bất kỳ ai tới gần nơi này.
Ngay cả đệ tử trong tông, chỉ cần vô ý đi gần tới đây, đều bị đuổi ra.
—— vì sợ họ nhìn thấy phương pháp luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi.
"Ba cung phụng và bảy trưởng lão nội tông, đều coiTịch Diệt Huyền Lôi là vật bảo vệ tính mạng tông môn, không ai được tới gần đây hết. " Đường Tư Kỳ quần áo ướt đẫm, thân thể uyển chuyển, bị quần áo ướt sũng làm hiển lộ hết cả ra, cực kỳ mê người.
" Công thức luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi này, thật đúng không thể tiết lộ ra ngoài." Tần Liệt vừa bỏ thêm lấy linh tài, vừa đáp.
Được nhìn thấy uy lực khi sáu viên Tịch Diệt Huyền Lôi cùng nổ, hắn đã lạnh người, mới biết phương pháp luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi Lý Mục cho này, kinh khủng đến cỡ nào.
" Linh trận đồ bên trong, ngươi phải phong trang hết lại, không thể để cho bất luận kẻ nào nhìn thấy. Ngay cả các trưởng lão nội tông, tốt nhất cũng đừng cho họ biết, những người đó rất sợ chết, nếu bị người ta nghiêm hình bức cung, họ sẽ không giữ được đâu." Đường Tư Kỳ dặn.
"Ừ, ta sẽ cẩn thận." Tần Liệt lấy thêm Viêm Dương Ngọc, bỏ xuống bên dưới ba lò luyện, tăng thêm hỏa lực.
"Này, lau mồ hôi đi, ngươi nhìn xem, cả đầu toàn là mồ hôi." Đường Tư Kỳ cười, rút trong người ra một chiếc khăn tay màu đỏ tím, đưa cho Tần Liệt, "Bây giờ chỉ cần chờ đồ vật từ từ lắng đọng lại thôi, không cần phải chú ý nhiều nữa, ngươi nghỉ ngơi một chút đi."
"Cảm ơn." Tần Liệt thản nhiên cầm lấy khăn, tùy tiện lau mồ hôi, chỉ hai ba cái, cái khăn đã ướt đẫm, "A, xin lỗi, ướt hết..." Hắn giật mình, hơi ngượng ngùng.
đôi mắt Đường Tư Kỳ rạng rỡ, khẽ cười, "Không sao, khăn tay là để lau mồ hôi mà."
"Rầm rầm rầm! Rầm rầm rầm!"
Hai người đang nói chuyện, sâu trong tầng mây của Độc Vụ Trạch, vang lên tiếng sấm chớp ầm ầm.
"Độc Vụ Trạch là như vậy, lúc nào cũng sét đánh trời mưa, xem ra chúng ta phải nhanh lên một chút." Đường Tư Kỳ thốt.
"Ờ." Tần Liệt trả khăn lại cho cô, tăng thêm tốc độ luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi.
"Ầm ầm!"
Tiếng sấm ngày càng mãnh liệt, những tia chớp u ám bầu trời xé rách, độc khí trong Độc Vụ Trạch bay loạn khắp nơi.
Tần Liệt và Đường Tư Kỳ đều chuyên tâm nhìn hỏa diễm bên dưới lò luyện.
Bỗng nhiên, Tần Liệt thấy cổ ngưa ngứa, thò tay đi gãi...
"Ba!"
Một tia chớp đẹp mắt bổ xuống, chói mắt dị thường, trong ánh sáng của tia chớp, chỗ ngưa ngứa trên cổ Tần Liệt, hiện ra một hình xăm đầu mãng xà, vô cùng rõ ràng.
Hình xăm mãng xà khắc trên cổ hắn, khi tiếng sấm càng nổ lớn, hình xăm càng sáng dần lên.