Tầng dưới cùng U Minh chiến trường.
Dưới nền trời đỏ sậm, một cái Huyết Tinh Tế Đàn như xây bởi Huyết Tinh Thạch, lấp lánh hào quang màu máu.
Tế đàn này trong suốt như nước, Tần Liệt ở ngay chính giữa bề mặt Huyết Tinh tế đàn, từng tia huyết quang lượn lờ xung quanh thân thể.
Huyết Tinh tế đàn chiếm tới gần bốn mẫu đất, mang hình dáng một cái tháp tròn, phân làm ba tầng, Tần Liệt ở sâu trong tế đàn, giống như bị đóng băng trong đó.
Mà một nửa hồn phách của Huyết Lệ lại như một u hồn màu máu, lơ lửng bên trên.
Từ linh hồn lão truyền ra tầng tầng lớp lớp gợn sóng mãng liệt rung chuyển như thủy triều trong biển rộng, mãnh liệt truyền ra xung quanh.
Chỉ thấy từng sợi huyết linh khí nồng đậm, như trăm sông nhập biển, bị lão dùng linh hồn chấn động hấp dẫn, hội tụ từ bốn phương tám hướng tới.
Những sợi huyết linh khí kia, càng tới gần linh hồn Huyết Lệ và Huyết Tinh tế đàn, càng trở nên tinh thuần, được tẩy rửa ngưng luyện từng chút một.
Sau một thời gian, huyết chi linh khí ngưng tụ thành sương mù, từ sương mù lại tạo thành hơi nước màu máu, tiếp tục ngưng luyện biến thành từng giọt máu óng ánh!
Từng giọt nhỏ xuống như mưa máu đổ xuống Huyết Tinh tế đàn.
Ánh sáng bên trong Huyết Linh tế đàn càng ngày càng rực rỡ, huyết chi linh khí nồng đậm đến nỗi làm người ta hít thở không thông, còn mang theo một mùi tinh thuần, quả thực khó có thể tưởng tượng nổi.
Cách tế đàn không xa, Tống Đình Ngọc đôi mắt rạng rỡ, yên lặng ngồi ngay ngắn, mặt hiện lên vẻ kinh hãi, nhưng cũng không đánh mất đi phần nào yêu mị.
Ngay mấy ngày trước, nàng tận mắt nhìn thấy Huyết Lệ thi triển bí thuật, không ngừng hội tụ huyết chi linh khí ở nơi gọi là "Huyết chi tuyệt địa" này, đem huyết chi linh khí luyện thành máu loãng, máu loãng lại bị Hàn Băng chi lực của Tần Liệt đóng băng, lại thần kỳ xây nên cái Huyết Tinh tế đàn này.
Khi Huyết Tinh tế đàn hoàn thành. Uy lực bí thuật của Huyết Lệ tăng mạnh, dường như chấn động linh hồn hắn đã quét sạch toàn bộ huyết chi tuyệt địa, đem tất cả huyết chi linh khí xung quanh đến trợ giúp Tần Liệt tu luyện Huyết Linh Quyết, giúp hắn ngưng luyện lại máu, làm cho bên trong máu huyết hắn tràn ngập năng lượng.
Từ thân thể Tần Liệt bên trong Huyết Tinh tế đàn, Tống Đình Ngọc cảm giác thấy hắn tràn ngập huyết khí, nàng biết rõ cứ qua một giây thì máu tươi của hắn sẽ tinh thuần thêm một phần, nhiều thêm một phần lực lượng.
Cảm giác này đến cực kỳ rõ rệt.
“Huyết tinh tế đàn, huyết chi tuyệt địa, huyết chi Linh khí, Huyết Linh Quyết, Huyết Sát Tông..." Tống Đình Ngọc thì thào. Gương mặt xinh đẹp hiện lên vẻ lo lắng.
Nàng bỗng ý thức được, tên Huyết Lệ đột nhiên xuất hiện tại Xích Lan Đại Lục này, tương lai sẽ làm cho cả Xích Lan Đại Lục biến hóa long trời lở đất.
...
Ma Thần sơn mạch.
Lão đầu Giác Ma Tộc sau khi nhìn hai thân thể sụp đổ liền dựng lên, ánh mắt sâu kín không biết đang nghĩ gì.
Tà Thần đầu rắn, cùng Tà Thần có cánh, hôm nay lại ở trong ba tòa núi cao vút khác, trông thấp đi rất nhiều. Lộ ra chút quái dị.
Sau khi Tần Liệt, Lôi Điện cự mãng cùng Huyết Lệ bỏ chạy, hai tên Tà Thần này lại yên lặng đứng tại Ma Thần sơn mạch, lực lượng trên người như tiêu hao hết. Như lâm vào một trạng thái ngủ say.
"A thúc, Tà Thần không sao chứ?" Một lão Tế Tự nắm bạch cốt trượng. Cẩn thận từng li từng tí hỏi thăm.
Rất nhiều Tế Tự cùng chiến sĩ Giác Ma Tộc đều có chút kính sợ nhìn lão nhân này.
Lão nhân này hiển nhiên có thân phận đặc thù tại Giác Ma Tộc, rất được những tộc nhân này tin cậy.
“Tà Thần chẳng qua là tiêu hao hết lực lượng tích góp, lại một lần nữa ngủ say. Nhưng kiểu này sẽ không quá lâu, không bao lâu sau chúng sẽ tỉnh lại lần nữa. “Ánh mắt lão đầu rực lên quỷ hỏa, âm u nhìn vào Cao Vũ trong thân thể Tà Thần, “Ma Thần chi tử đã đến, cũng đã hoàn thành truyền thừa, tàn hồn Ma Thần phiêu tán trong trời đất cũng từ từ tụ tập. Tà Minh thông đạo đã mở ra, cơ hội để tộc ta trở lại quê hương đã đến…”
“Tộc ta chắc chắn sẽ trở về cố thổ!”
"Ta Thần chắc lần lượt thức tỉnh!"
Tế tự cùng chiến sĩ Giác Ma Tộc nghe cam đoan của hắn, nguyên một đám trở nên sục sôi, hưng phấn kêu gào.
Lão đầu cũng tỏ vẻ cuồng nhiệt, khích lệ mọi người một phen, mới đi đến bên ngoài Ma Thần sơn mạch, đi gặp Đa La sắp tiến vàoTà Minh thông đạo.
Ngoài núi, chi chít võ giả Giác Ma Tộc, minh thú đang chờ xuất phát.
Thân hình hùng vĩ của Đa La, ngồi ngắn trên Lợi Nhận Ma khát máu, sau khi thấy lão nhân, thân thể liền nhoáng một cái hạ xuống bên cạnh cúi người thi lễ nói: “A thúc, ta sẽ lập tức đi Xích Lan Đại Lục, trước khi đi, muốn nói cho ngươi biết một tin mới nhất.”
“Nói đi.” Lão đầu híp mắt nói.
“ Ta từ nguồn tin từ Xích Lan Đại Lục, đã biết được thân phận hai người kia, tên thanh niên nhân tộc giống Tôn Giả gọi là Tần Liệt. Hắn là tông chủ mới của Khí Cụ Tông bên trên Tà Minh thông đạo, có khả năng luyện khí giống Tôn Giả, hơn nữa Tà Minh thông đạo do chính tay hắn mở ra, A Thúc, xem ra ngươi đoán không sai.” Đa La kính sợ nói.
“Trong tay có tín vật Tôn Giả, am hiểu luyện khí, còn mở ra Tà Minh thông đạo…” Lão đầu nhẹ gật, “Xem ra hắn chính là bị Tôn Giả an bài xuống, muốn thông báo cho chúng ta biết chuyện ông hứa đã hoàn thành.”
“nữ hài nhân tộc kia gọi là Tống Đình Ngọc, là con gái của minh chủ thế lực Huyền Thiên Minh cấp Xích Đồng.” Đa La âm trầm nói: “Huyền Thiên Minh cùng Bát Cực Thánh Điện, luôn một mực quấy nhiễu chúng ta quay về cố thổ. Rất nhiều tộc nhân của chúng ta đã chết thảm trong tay họ, cái này ngươi xem thiếu nữ kia…?”
“Lâu như vậy, mà bọn chúng còn chưa rời đi?” Lão đầu sững sờ, “Không phải bảo ngươi an bài cho chúng một đường đi rồi hả?”
“Bọn hắn ở tầng dưới cùng không có đi, tên thanh niên như tu luyện linh quyết gì đó, nữ hài kia cũng bên cạnh. Ta theo A Thúc an bài, để tộc nhân tránh xa khu vực kia chờ chúng ly khai, nhưng bọn chúng lại một mực ở đó…” Đa La giải thích.
“ Thanh niên kia có tín vật của Tôn Giả trong tay, nhất định là người thân nhất của ông, không để hắn xảy ra chuyện gì, bằng không sau này gặp Tôn Giả làm sao ăn nói. Về phần nữ hài nhân tộc kia, ngươi tự biết xử lý, nhớ kỹ không được quấy rầy thân nhân của Tôn Giả, nhất là lúc hắn tu luyện. Cẩn thận làm đi.” Lão đầu suy nghĩ một chút cẩn thận phân phó.
“Ta biết rồi.” Đa La nhếch miệng, ánh mắt lạnh băng nói.
“Ừ, đi an bài đi. Ngươi lên gặp Tạp Mông, không cho hắn nóng nảy, trước hết quan sát rồi chờ chúng ta sắp xếp xong rồi quyết định nên làm thế nào.” Lão đầu tỉnh táo nói.
“A thúc yên tâm, ta cùng Tạp Mông luôn duy trì liên hệ. Hắn tạm thời sẽ không xằng bậy.” Đa La cam đoan
“Ừ, vậy là tốt rồi.”
Bên trong Huyết Tinh tế đàn, Tần Liệt trong phong ấn nồng đậm huyết chi linh khí, khổ tu Huyết Linh Quyết.
Hắn bị biển máu bao phủ. Bị máu tinh thuần tinh lọc thân thể từng chút một làm cơ thể có chút cảm giác kỳ dị.
Ở Trong tế đàn, từng mạch máu của hắn trở nên rộng rãi thông suốt, bên trong máu tươi mãnh liệt chảy, dùng phương thức vận chuyển Huyết Linh Quyết. Không ngừng thu hút huyết Linh khí vào cơ thể.
Do được Huyết Lệ ngưng tụ thành năng lượng huyết thủy, nên vô cùng tinh thuần không có một tia lệ khí. Trong sạch đến cực điểm, không chút tạp chất thuần túy là tinh hoa huyết linh lực!
Hắn chiếu theo Huyết Linh Quyết Huyết Lệ truyền thụ, ngay trong huyết tinh tế đàn, dùng mạch máu toàn thân kết nối với tinh hoa huyết linh lực kia. Cứ như vậy tinh luyện, cho nó tan rã chìm nhập vào máu hắn.
Máu tươi toàn thân hắn trong huyết quang như cuồn cuộn sôi trào, phóng thích ra huyết năng lượng khủng bố, năng lượng đó mang lực lượng phá hoại cực kỳ tinh thuần, làm cho Tần Liệt âm thầm hưng phấn.
Đây là loại lực lượng hoàn toàn mới, Huyết Linh Quyết cũng là một pháp quyết cực kỳ hiếm thấy chuyên môn rèn luyện máu tươi, từ trong máu của bản thân phát ra lực lượng cực kỳ dũng mãnh.
Hắn hết sức tập trung khổ tu.
Linh hồn Huyết Lệ cũng lơ lửng tại huyết chi tuyệt địa tu luyện.
Đột nhiên u hồn Huyết Lệ, thoáng cái vặn vẹo đứng lên, phát ra từng đợt chấn động linh hồn, như điều tra gì đó.
Tống Đình Ngọc cũng thấy biến hóa của lão, kinh ngạc nhìn.
“Lần thứ bảy.” Huyết Lệ dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Tống Đình Ngọc, “Đây là lần thứ bảy tộc nhân Giác Ma Tộc tới đây…”
Tống Đình Ngọc ngạc nhiên, cho đến lúc này nàng mới nhận ra được sự khác thường, “Đã bảy lần?”
“Ừ.”
“Vì sao chúng không có xông tới? Tiến bối, do lực lượng của ngươi uy hiếp chúng mới không dám tới gần? Chúng ta trên đường đi không hề gặp người nào của đối phương, có phải hay không do sự hiện hữu của ngươi mà bọn họ sợ ném chuột vỡ bình không dám ra tay?” Tống Đình Ngọc hỏi.
“Hắc hắc!’Huyết Lệ cười quái dị, trong mắt rạng rỡ huyết quang, lướt nhìn qua người nàng một phen, “Tiểu nha đầu, ngươi lén lút tiếp xúc cùng những tộc nhân Giác Ma Tộc này ha? Ngươi mang tiểu tử ngốc này đến U Minh giới có mục đích gì? Ngươi cho rằng ta không biết gì?”
“Ta không hiểu ý tứ tiền bối.” Tống Đình Ngọc cau mày.
“Chấm dứt việc đó đi.” Huyết Lệ cười lạnh, “Ta vẫn luôn thu liễm khí tức, đối phương không thể cảm nhận thấy, trừ khi đứng trước mặt, nếu không linh hồn của ta căn bản chúng không thể nhòm ngó. Chúng biết rõ ràng các ngươi ở đây nhưng lại không tới, chỉ đứng từ xa quan sát, nếu không phải do tiểu tử Tần Liệt thì là do ngươi rồi, ngươi cùng chúng cuối cùng có giao dịch gì?”
“Tiền bối hiểu lầm rồi, Huyền Thiên Minh của ta luôn tranh đấu cùng Giác Ma Tộc, sao ta có thể có liên hệ với chúng?” Tống Đình Ngọc oan ức hét to.
“Có oan uổng hay không, trong lòng ngươi rõ, chỉ cần hắn không việc gì, ta cũng không nhiều lời giằng co với ngươi.” Huyết Lệ hừ một tiếng, không phản ứng với Tống Đình Ngọc, như chắc chắc cho rằng nàng âm thầm thỏa thuận cùng Giác Ma Tộc.
Tống Đình Ngọc ủy khuất muốn giải thích, lại thấy Huyết Lệ lại tiếp tục yên lặng.
“Chẳng lẽ đúng như hắn nói, người Giác Ma Tộc đã qua đây bảy lượt?” Tống Đình Ngọc cũng nổi lên nghi ngờ, dọc theo con đường này nàng cùng Tần Liệt lại thuận lợi một cách bất thường, chính nàng cũng không tin đã dễ dàng tiến vào tầng một U Minh chiến trường lại có thể có khoảng thời gian yên ổn như vậy.
“Hắn hoài nghi ta cùng Tà Tộc có thỏa thuận? Chính mình biết đương nhiên không phải như vậy…là ai đây?” Nàng bỗng nhìn về Tần Liệt, “Chẳng lẽ là hắn?”
Tống Đình Ngọc thấy khó hiểu, ánh mắt càng ngày càng trở nên phức tạp, cảm thấy mình như bị hãm trong trùng trùng điệp điệp sương mù, không thấy được tình huống phía trước.
Nàng rất ít gặp loại tình huống này.
"Tần Liệt a Tần Liệt..." Tống Đình Ngọc dừng ở huyết tinh tế đàn thì thào nói, đôi mắt lóe sáng không biết suy nghĩ gì.