Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Khay tròn thật lớn kia cũng ở cùng lúc bị nổ thành mảnh vụn, Miêu Mỹ Du cũng thét lớn một tiếng, bị dư âm tấn công lui lại vài bước.
Mà Tần Liệt, khóe miệng thì là tràn ra một dải máu tươi, quay đầu nhìn Miêu Thái một cái.
“Miêu Thái! Dừng lại cho ta! Lập tức!”. Miêu Mỹ Du thất thanh thét chói tai, thoáng cái thử ra lực lượng chân thật của Tần Liệt: “Cho dù là cường giả Như Ý cảnh sơ kỳ, cũng không nhất định có thể thắng được hắn, ngươi tỉnh táo lại cho ta!”.
“Nhị đệ!”. Hình Vũ Mạc quát nhẹ.
Hình Vũ Viễn hiểu ý, đột nhiên tiến lên một bước, đưa tay đặt ở trên vai Miêu Thái.
Lực lượng Miêu Thái tích tụ, như thủy triều tràn trở lại cơ thể, thân thể đã gầy yếu đi của hắn lại lần nữa căng lên.
“Mỹ Du! Để tiểu tử Huyết Sát tông kia vào đi!”. Cùng lúc, từ trong cốc truyền đến tiếng Miêu Dương Hú quát trầm thấp.
Sau khi tiếng Miêu Dương Hú quát từ trong cốc oành đùng đùng truyền đến, toàn bộ tộc nhân Miêu gia đều tỉnh táo lại.
Vốn, các tiểu bối Miêu gia đó đều lòng đầy căm phẫn, đều muốn bùng nổ làm khó dễ đối với Tần Liệt.
Lồng ngực Miêu Thái đầm đìa máu tươi, ánh mắt lóng lánh hào quang hung ác không chịu thua, nếu không phải Hình Vũ Viễn đè lại hắn, làm hắn không thể đem Huyễn Ma Nghịch Lưu thuật toàn lực thi triển ra, hắn chỉ sợ thực sẽ điên cuồng.
“Vào cốc!”. Thanh âm Miêu Dương Hú lại một lần nữa từ trong cốc vang lên.
“Đi thôi”. Hình Vũ Mạc nhíu nhíu mày, không nhiều lời thêm một câu, lập tức hướng tới trong cốc bước đi.
“Bình tĩnh một chút đi”. Hình Vũ Viễn vỗ vỗ bả vai Miêu Thái, cùng xoãi bước rời khỏi.
Ở dưới ánh mắt như hổ rình mồi của một đám tiểu bối Miêu gia, Tần Liệt cười nhạt, thong dong đi vào.
“Bên trong mời”. Miêu Mỹ Du ở phía trước dẫn đường.
Đỉnh cung điện trong cốc, năm tên cốc chủ của Thanh Nguyệt cốc bỗng nhiên trầm mặc xuống.
Hồi lâu sau, Miêu Dương Hú trầm giọng nói: “Hắn so với Miêu Thái mạnh hơn quá nhiều”.
Bốn gã cốc chủ còn lại âm thầm gật đầu, vẻ mặt có chút trầm trọng, đều cảm thấy kinh ngạc đối với thực lực Tần Liệt bày ra.
“Huyết Sát tông yên lặng ngàn năm, lần này thò đầu lần nữa, xem ra hẳn là có điều chuẩn bị”. Miêu Văn Phàm xa xa nhìn Tần Liệt, như có chút đăm chiêu nói: “Có lẽ, chúng ta không nên vội vã đắc tội Huyết Sát tông”.
“Đoạn thời gian trước, sóng gió Lạc Nhật quần đảo nháo ra, đã truyền khắp Bạo Loạn chi địa. Không ngoài ý muốn mà nói, Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc cũng sẽ không ngồi xem mặc kệ, không cần bao lâu, những người đó sẽ giết vào Lạc Nhật quần đảo”. Miêu Khang nói.
“Quan sát trước một chút đi”. Miêu Dương Hú trầm ngâm một chút, nói: “Tạm thời không vội trở mặt với Huyết Sát tông, xem bọn hắn có thể vượt qua Hắc Vu giáo, ba đại gia tộc vây giết hay không. Nếu bọn hắn có thể kiên trì qua, về sau có thể thử hợp tác với Huyết Sát tông. Hợp tác... Đối phó ba đại gia tộc cùng Hắc Vu giáo. Chẳng qua, Huyết Sát tông muốn lại đem Miêu gia thu vào dưới trướng, đó chỉ là vọng tưởng”.
Năm đại cốc chủ rất nhanh có ăn ý.
“Ngươi thật sự là môn nhân Huyết Sát tông?”. Trên đường, Miêu Mỹ Du đột nhiên quay đầu, một đôi mắt sáng ngời hung hăng trừng lên nhìn qua.
Tần Liệt ngẩn ra, nói: “Đương nhiên”.
“Không giống”. Miêu Mỹ Du lắc lắc đầu.
“Ồ?”. Tần Liệt khẽ nhíu mày.
“Những năm gần đây, cũng có người của Huyết Sát tông đến Thanh Nguyệt cốc, muốn đạt thành ăn ý với Miêu gia chúng ta, thu hoạch Miêu gia chúng ta hợp tác”. Miêu Mỹ Du hừ một tiếng, nói: “Những người đó đều không to gan như ngươi, thế mà còn dám ở Thanh Nguyệt cốc đả thương người!”.
Tần Liệt nhìn anh em Hình gia bên cạnh một cái.
Hình Vũ Viễn cười gượng, giải thích: “Nàng nói không sai, người của Huyết Sát tông cũng từng tìm chúng ta, mỗi lần tới đều cẩn thận, sợ thân phận bại lộ. Hơn nữa, bọn họ mỗi một lần tới, đều rất... Khiêm tốn, hoàn toàn không còn ngạo khí trước kia”.
Tần Liệt bỗng nhiên hiểu ra, trong lòng không khỏi thở dài.
Ngàn năm sau, Huyết Sát tông không còn sự cuồng ngạo ương ngạnh của trước kia. Sau khi bị các phương bao vây tiễu trừ, chỉ còn lại có một bộ phận nhỏ môn nhân Huyết Sát tông chạy thoát, nguyên khí đại thương, thực lực giảm lợi hại.
Cái này dẫn tới Huyết Sát tông chẳng những không dám hướng tới người ngoài bại lộ thân phận, ngay cả ở lúc đối mặt tùy tùng ngày xưa, cũng không còn uy phong.
Có thể tưởng tượng, trước kia những người Huyết Sát tông, ở Kim Dương đảo và Thanh Nguyệt cốc bên này, hẳn là từng chịu không ít đãi ngộ lạnh nhạt.
Hôm nay, binh sĩ cùng người chủ sự Miêu gia, sở dĩ dám nhiều lần làm khó dễ, một mặt là vì Kim Dương đảo quay về Huyết Sát tông, làm bọn họ cực kỳ khó chịu.
Một mặt khác, cũng là bởi vì Miêu gia không đem Huyết Sát tông để vào mắt nữa, vài lần trước môn nhân Huyết Sát tông tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, đã khiến tộc nhân Miêu gia cho rằng Huyết Sát tông yếu đuối có thể ức hiếp.
“Ta không biết Huyết Sát tông trước kia đến Thanh Nguyệt cốc thái độ thế nào, nhưng từ ta bắt đầu, từ hôm nay trở đi, Huyết Sát tông sẽ không dễ dàng tha thứ bất luận kẻ nào khiêu khích!”. Tần Liệt thần thái lạnh lẽo nói.
“Chỉ ngươi?”. Miêu Mỹ Du cười nhạo, khinh thường nói: “Bằng tu vi Thông U cảnh của ngươi? Hay là bằng tám cái thi thể thần ngươi có thể nắm giữ?”.
Rất hiển nhiên, chiến đấu xảy ra ở Lạc Nhật quần đảo, Thanh Nguyệt cốc cũng thấy rõ.
Thanh Nguyệt cốc có cường giả Niết Bàn cảnh tọa trấn, năm đại cốc chủ đều là Phá Toái cảnh hậu kỳ, thế lực hùng hậu, bọn họ có đủ sự tự tin.
Bởi vậy, ở sau khi làm rõ con bài chưa lật của Tần Liệt, Miêu gia vẫn không cho rằng Huyết Sát tông có thể uy hiếp đến bọn họ.
“Chờ đi”. Tần Liệt lạnh nhạt nói.
“Vậy thì chờ!”. Miêu Mỹ Du hừ một tiếng.
Không bao lâu, mọi người được Miêu Mỹ Du dẫn, xuyên qua nửa khe núi, đến thẳng cung điện chỗ đám người Miêu Dương Hú.
Năm đại cốc chủ Thanh Nguyệt cốc, Miêu Dương Hú, Miêu Văn Phàm, Miêu Khang, Miêu Thiết Đằng, Miêu Tôn Thắng, sớm đã chờ ở trong điện phủ.
“Miêu đại ca”. Vừa vào điện phủ, Hình Vũ Mạc liền hơi khom người, cất giọng hô.
“Ha ha, chúng ta vừa rồi đang thương nghị chuyện quan trọng, không tiện tự mình ra nghênh đón, mong hai vị đảo chủ không để bụng”. Miêu Dương Hú cười cười, phất tay ra hiệu anh em Hình gia vào ngồi, sau đó mới nói: “Mọi người lập tức cần bàn việc chính, nghiêm túc đối đãi đi. A, về sau... Vẫn là gọi ta Miêu cốc chủ là được, đại ca cái xưng hô này... Ta thật là thừa nhận không nổi”.
Miêu Dương Hú chủ động làm xa cách quan hệ với anh em Hình gia.
Nụ cười trên mặt anh em Hình gia bỗng nhiên cứng đờ.
Hai bên nhiều năm cưới hỏi, xem như thân gia, trước kia đều là xưng hô anh em, lần này một phen lời của Miêu Dương Hú, đã bày rõ không muốn có quá nhiều liên quan với Kim Dương đảo nữa.
“Được, Miêu cốc chủ”. Hít sâu một hơi, sắc mặt Hình Vũ Mạc khôi phục bình tĩnh, lại nói: “Vậy ta sẽ đi thẳng vào vấn đề, lần này, Phan gia, Hắc Vân cung, Thiên Hải các tổn thất thảm trọng, gia chủ Phan gia, Trịnh Chí Hợp, Giang Hạo toàn bộ bị giết, cao thủ dưới trướng cũng chết quá nửa, chúng ta hy vọng Kim Dương đảo liên hợp Thanh Nguyệt cốc, đem hòn đảo tương ứng ba phương này thu nạp”.
“Thanh Nguyệt cốc đã đang chuẩn bị, chẳng qua...”. Miêu Văn Phàm ngoài cười nhưng trong không cười, cố ý tạm đừng một chút, nói: “Chúng ta không cần liên hợp với Kim Dương đảo các ngươi. Hắc, khẩu vị Thanh Nguyệt cốc luôn luôn tốt, ba phương này chúng ta có thể trực tiếp nuốt, không nhọc Kim Dương đảo các ngươi lo lắng”.
Sắc mặt Hình Vũ Viễn bỗng nhiên âm trầm xuống.
Phan gia, Hắc Vân cung, Thiên Hải các ba phương bị thương nặng, chính là chiến quả tám cái thi thể thần của Tần Liệt, còn có Kim Dương đảo sau đuổi theo không bỏ làm ra.
Không có Tần Liệt cùng Kim Dương đảo liều chết đánh giết, ba phương đó sẽ không tổn thất thảm trọng như hiện tại, nay, thực lực ba phương giảm mạnh, Thanh Nguyệt cốc lại yên lặng chuẩn bị, còn muốn bỏ qua Kim Dương đảo một bên, một mình đem ba phương nuốt vào.
Cái dáng ăn này, cũng quá khó coi một chút rồi.
“Miêu cốc chủ, cho dù là không xem ở trên quan hệ hai bên chúng ta, chỉ cần chúng ta liều chết đuổi giết ba phương, khiến ba phương trả giá thê thảm đau đớn, chúng ta hẳn là cũng có tư cách thu hoạch hồi báo chứ?”. Hình Vũ Mạc nén tức giận trong lòng, trầm giọng nói.
Vẻ mặt Miêu Dương Hú thản nhiên, ngồi ở nơi đó cúi đầu, giống như đang cân nhắc cái gì.
Hắn chưa trả lời.
Ngược lại là Miêu Văn Phàm, cười khẽ ha ha, lắc đầu nói: “Nói thực ra, Thanh Nguyệt cốc đã sớm chuẩn bị đối phó Hắc Vân cung, Thiên Hải các, cho dù không có các ngươi giao phong một lần này, chúng ta muốn bắt Thiên Hải các với Hắc Vân cung cũng hoàn toàn không có vấn đề”.
“Anh em Hình gia, Thiên Hải các với Hắc Vân cung, vốn đã ở trong kế hoạch của chúng ta. Có hay không các ngươi, chúng ta đều đã ra tay, đều đã đem Thiên Hải các, Hắc Vân cung trừ bỏ”. Miêu Khang nói tiếp.
“Vậy Phan gia thì sao?”. Hình Vũ Mạc lại nói.
“Phan gia cùng chúng ta giống nhau, cũng phụ thuộc Huyễn Ma tông, các ngươi không nói một tiếng hạ sát thủ với Phan gia, ta nghĩ... Các ngươi tựa như trái với tôn chỉ không cho phép nội đấu của Huyễn Ma tông rồi nhỉ?”. Miêu Văn Phàm cười lạnh.
“Xuống tay với Phan gia, vừa vặn chính là Tuyết Mạch Viêm!”. Hình Vũ Viễn quát.
“Hiện tại ai cũng biết Tuyết Mạch Viêm chính là người thừa kế Huyết Sát tông, vậy cô ta đã không tính là môn nhân Huyễn Ma tông, Phan gia bên kia, Thanh Nguyệt cốc chúng ta sẽ tạm thời tiếp quản, chờ hỏi qua ý kiến Huyễn Ma tông, xem thái độ bọn họ, lại quyết định nơi đi về của Phan gia”. Miêu Văn Phàm lại nói.
“Phan gia, Thiên Hải các, Hắc Vân cung, các ngươi muốn hết?”. Hình Vũ Mạc trầm giọng nói.
Hắn nhìn thẳng tắp về phía Miêu Dương Hú, quát: “Miêu cốc chủ, cái này cũng là thái độ của ngươi?”.
Miêu Dương Hú ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn về phía hắn, nói: “Không sai”.
Thân thể Hình Vũ Viễn chấn động, nhìn Miêu Dương Hú một cái thật sâu, gật gật đầu, sắc mặt khó coi.
“Vậy không có gì phải bàn nữa!”. Hình Vũ Viễn quay đầu liền đi.
Tần Liệt không nói một lời, trầm mặc nhìn hai bên giao phong ngôn ngữ, sắc mặt cũng âm trầm.
“Đi thôi”. Hình Vũ Mạc quát khẽ.
“Thanh Nguyệt cốc sẽ ở trong nửa tháng tới, tiến hành dọn dẹp đối với ba phương này, chúng ta không hy vọng nhìn thấy người khác xuất hiện ở nơi không nên xuất hiện”. Miêu Văn Phàm cười lạnh một tiếng, nói: “Nếu không tự gánh lấy hậu quả!”.
“Ha ha ha!”. Tần Liệt cười lớn, từ đầu tới đuôi không nói gì, quay đầu liền đi về phía ngoài cốc.
“Đại ca?”. Miêu Văn Phàm hô khẽ một tiếng.
Miêu Dương Hú lắc lắc đầu, lạnh nhạt nói: “Để bọn họ đi đi”.
“Chúng ta chưa tiếp tục làm khó dễ Huyết Sát tông, tiểu tử này thế mà còn không biết tiến thối, nhìn bộ dáng hắn, tựa như muốn làm sóng gió ở trên Phan gia, Hắc Vân cung, Thiên Hải các”. Miêu Văn Phàm lạnh lùng nói.
“Người trẻ tuổi đều là không biết trời cao đất rộng. So với người Huyết Sát tông tới trước kia, lần này, chúng ta coi như là cho hắn mặt mũi”. Miêu Khang cũng hừ một tiếng: “Tiểu tử này có chút không biết điều”.
“Trước đừng động vào bọn họ, ba đại gia tộc cùng Hắc Vu giáo bên kia, sắp tới sẽ động thủ đối với Lạc Nhật quần đảo”. Miêu Dương Hú vẻ mặt lạnh nhạt: “Huyết Sát tông nếu thật có bản lĩnh, trước hết qua một ải nọ của ba đại gia tộc cùng Hắc Vu giáo. Chúng ta chỉ cần yên lặng nhìn, xem Huyết Sát tông có thể bày ra cái gì là được”.
“Chỉ sợ Huyết Sát tông sẽ từ đây bị diệt sạch sẽ!”. Miêu Văn Phàm cười lên quái dị.
“Bọn họ nếu không có chút bản lĩnh, vậy cũng là bọn họ đáng đời, chẳng trách chúng ta cái gì”. Miêu Dương Hú sờ cằm, lại nói: “Nếu Kim Dương đảo và Huyết Sát tông, cũng bị mấy phương đó dọn sạch, chúng ta có thể thuận thế đem Kim Dương đảo cũng tiếp nhận. Có địa giới Phan gia, Kim Dương đảo, còn có Hắc Vân cung, Thiên Hải các, thực lực Thanh Nguyệt cốc chúng ta sẽ nhanh chóng bành trướng, trong trăm năm tiến giai thế lực cấp Bạch Ngân, chưa chắc không có khả năng!”.
Lời vừa nói ra, toàn bộ tộc nhân Miêu gia, trong mắt đều toát ra hào quang dã tâm bừng bừng.
Vượt qua sự huy hoàng của tổ tiên, đem Miêu gia tăng lên tới thế lực cấp Bạch Ngân, là giấc mộng của mọi tộc nhân Miêu gia.
***
Trên đường quay về ngoài cốc, Tần Liệt cùng anh em Hình gia đều trầm mặc không nói, sắc mặt đều âm trầm.
Lúc tới, bọn họ cũng đoán được Thanh Nguyệt cốc có lẽ sẽ có điều làm khó dễ, cho rằng Thanh Nguyệt cốc sẽ ở trên phân phối thế lực Phan gia, Hắc Vân cung, Thiên Hải các, cướp lấy ích lợi to lớn.
Bọn họ thậm chí làm săn chuẩn bị nhượng bộ, để Thanh Nguyệt cốc đạt được đầu lớn, bản thân lấy đầu nhỏ.
Kết quả, cách làm của Thanh Nguyệt cốc, căn bản không nói tình cảm chút nào, thế mà muốn cướp lấy toàn bộ địa giới ba phương, muốn đem toàn bộ quặng tràng, linh thảo dược phố, cùng nhau thu vào trong túi Thanh Nguyệt cốc.
Trước khi đi, Miêu Văn Phàm càng thêm mở lời uy hiếp, không cho phép Kim Dương đảo tham dự vào, nếu không tự gánh hậu quả.
“Miêu gia quá đáng lắm rồi!”. Lúc sắp rời khỏi khe núi, mắt thấy chung quanh không có ai, Hình Vũ Viễn nhịn không được thấp giọng mắng.
Hình Vũ Mạc trầm mặt, không rên một tiếng.
Tần Liệt nhíu chặt lông mày, thỉnh thoảng nhìn về phía bố cục bên trong khe núi, cũng không chen vào nói.
Hắn lưu ý đến các tòa cung điện to lớn kia của Thanh Nguyệt cốc, không phải tùy ý đặt, mà là dựa theo phương thức kỳ trận nào đó đến xây dựng, trong mơ hồ, có thể cảm giác được năng lượng dao động nhàn nhạt, từ trên mặt tường các cung điện đó bay bổng ra.
“Hàn Nguyệt chi thuẫn, chính là thông qua các tòa cung điện đó, lấy tiểu trận phân tán bên trong ngưng tụ lực lượng, hấp thu lực lượng mặt trăng lạnh, ở lúc cần che kín toàn bộ khe núi”.
Hình Vũ Mạc chú ý tới Tần Liệt quan sát, không khỏi thấp giọng giải thích: “Phương pháp cấu tạo Hàn Nguyệt chi thuẫn này, cũng không biết Miêu gia từ đâu có được, phi thường huyền diệu. Toàn bộ cung điện trong cốc, đều sẽ ở ban đêm lúc có ánh trăng, hấp thu lực lượng nguyệt hoa, quanh năm suốt tháng tụ tập khiến Hàn Nguyệt chi thuẫn dự trữ năng lượng ánh trăng rất khả quan. Trước kia ta từng nghe Miêu Dương Hú nói, trừ phi cường giả đạt tới Bất Diệt cảnh, nếu không rất khó phá vỡ Hàn Nguyệt chi thuẫn giết vào trong Thanh Nguyệt cốc”.