Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Các sợi tơ máu so với sợi tóc còn nhỏ hơn gấp mười, ngay tại tầng ngoài kim loại của Liệt Diễm Huyền Lôi di chuyển thần kỳ, phác họa ra đồ văn phức tạp ẩn chứa thần diệu.
Sau một hồi, huyết quang long lanh từ trên quả cầu kim loại phóng ra, một bản vẽ hoa văn phong cách cổ xưa hoàn toàn trời sinh hiện lên ở trên quả cầu kim loại.
Hắn hít sâu một hơi, sau đó không dừng lại bao nhiêu, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, lại lấy từng giọt bản mạng tinh huyết, vẽ ở trên các viên Liệt Diễm Huyền Lôi còn lại.
Ánh mắt hắn tập trung giống như đã nhập ma.
***
Cây lạ cổ xưa che cả bầu trời, đem dãy núi Ma Long bao trùm, ánh mặt trời chói mắt chỉ có thể lác đác chiếu xuống.
Các con Ma Long dài vài trăm thước, lười biếng ngâm ở đầm rồng, có thì là tránh ở trong hang, nheo mắt ngủ gật.
Ba Lôi Đặc biến hóa làm người, thân thể mập mạp, như đống thịt nhét ở ghế dựa thú cực lớn.
“Thái Dương Thần Luân này là Thiên cấp lục phẩm linh khí, cho dù là ở trong Thái Dương cung, cũng không có được nhiều”. Đầu ngón tay dài rộng của Ba Lôi Đặc thưởng thức một cái bánh xe ánh vàng rạng rỡ, tùy tay ném cho Viên Văn Bân: “Đi Thái Dương cung một chuyến, đem linh khí này trả lại cho bọn họ, còn có... Cứ nói chúng ta sẽ không quản tộc nhân Ám Ảnh tộc nữa, mặc kệ bọn họ tự sinh tự diệt”.
“Ám Ảnh tộc dám lừa gạt chúng ta, thật là chết không hết tội”. Viên Văn Trì nói.
“Thái Dương cung không dễ đối phó, bọn họ lại nắm giữ cánh cửa bí cảnh, xem như kẹt ở cổ họng chúng ta, không có ích lợi đủ lớn, chúng ta không cần thiết xé rách da mặt với bọn họ”. Viên Văn Lương cũng nói.
“Cứ như vậy đi, dù sao các gia hỏa Ám Ảnh tộc kia, còn có tiểu tử to gan lớn mật kia chết chắc rồi”. Ba Lôi Đặc không kiên nhẫn nói.
Hắn căm hận người khác lừa hắn.
Trong mắt hắn, Ám Ảnh tộc đã sớm tư thông với thế lực sau lưng Tần Liệt, vẫn luôn lợi dụng bọn họ, căn bản không có ý tưởng muốn kết minh với Viên gia.
Điều này làm hắn đối với Ám Ảnh tộc không còn một tia hảo cảm.
“Ám Ảnh tộc và tiểu tử đó chết chắc rồi”. Viên Văn Trì gật đầu nói.
Đắc tội Thái Dương cung với Thái Âm điện, lại không có thế lực cường đại ở phía sau ủng hộ, một chi nhánh Ám Ảnh tộc còn chưa khôi phục toàn bộ sức chiến đấu này, nào còn có hy vọng sống sót?
***
Trong một hang núi cách xa Ám Ảnh tộc ba trăm dặm.
U Vân, U Thiên Lan, còn có Lận Tiệp các võ giả tụ tập ở cùng nơi.
Quanh hang núi bỏ neo từng chiếc phi hành linh khí hình trăng non tinh xảo đẹp đẽ, các võ giả Thái Âm điện cùng U Nguyệt tộc kia thi là chui vào hang núi, tránh né nóng bức cùng ánh sáng mặt trời.
“Người của ngươi ở phụ cận tuần tra chứ?”. U Vân hỏi.
Lận Tiệp gật gật đầu, nói: “Có một trăm hai mươi võ giả Thái Âm điện, đem một khu đó của Ám Ảnh tộc mơ hồ bao vây, tiểu tử kia không có cách nào vô thanh vô tức rời khỏi”.
“Hắn nếu sử dụng độn thuật thì sao?”. U Vân vẫn lo lắng.
“Trọng lực Bạc La giới, so với linh vực đáng sợ hơn gấp mười, mà hắn là từ linh vực tới đây, trong thời gian ngắn căn bản không có khả năng thích ứng trọng lực gấp mười nơi đây, mạo muội lấy độn thuật thoát đi, hắn ngược lại sẽ làm bị thương nặng bản thân”. Lận Tiệp giải thích, thoải mái nói: “Hắn thử qua một lần, sẽ phát hiện toàn thân đau khổ như chia năm xẻ bảy, hơn nữa còn là bất động ở tại chỗ, không cần lo lắng”.
“Thật sự là như vậy. Ta lần đầu tiên đi linh vực, không thể thích ứng trọng lực nơi đó, khi đi lại thân thể cũng có thể bay, giống như động một cái sẽ bay lên, rất nhiều bí thuật trong tộc đều chịu ảnh hưởng”. U Thiên Lan cũng nói.
“Vậy thì tốt”. U Vân lúc này mới yên lòng, chợt sắc mặt lạnh như băng, hừ một tiếng: “Loại không biết điều, chờ Thái Dương cung tiêu diệt Ám Ảnh tộc, đem hắn bắt giữ sau đó giao đến trên tay ta, ta tất nhiên sẽ làm hắn nếm thử thủ đoạn của ta!”.
Hai người Lận Tiệp và U Thiên Lan, nhìn tàn khốc trong mắt nàng, trong lòng đều tràn ra một tia hàn ý.
Các nàng biết U Vân từng động tình với một nam nhân Nhân tộc, nam nhân đó từng đáp ứng nàng, sẽ vĩnh viễn ở lại Bạc La giới bầu bạn nàng.
Nhưng, nam nhân đó cuối cùng thay lòng đổi dạ, không thông báo nàng một tiếng, đã lặng lẽ rời khỏi Bạc La giới.
Từ đó về sau, tâm tính nàng thay đổi lớn, rất nhiều nam võ giả Thái Âm điện mang huyết mạch U Nguyệt tộc, ở U Nguyệt tộc chỉ cần thoáng chống đối nàng, đều sẽ bị nàng giáo huấn tàn nhẫn.
Không thiếu võ giả Thái Âm điện đến U Nguyệt tộc muốn tiến giai huyết mạch, thậm chí bị nàng làm cho mình đầy thương tích, chẳng những chưa hoàn thành huyết mạch tiến giai, còn bị thương nặng được đưa về Thái Âm điện.
Vì thế, mấy vị trưởng lão của U Nguyệt tộc cũng từng nghiêm khắc trừng trị nàng.
Nếu không phải bởi nàng thiên phú cực tốt, hơn nữa U Nguyệt tộc cũng cần loại nhân vật cường thế cực đoan này, nàng chỉ sợ sẽ bị nhốt lại.
“Chờ ta từ trên người hắn đem thánh khí lấy ra, người này phải giao cho ta xử trí!”. Khóe miệng U Vân hiện ra nét sắc bén: “Hắn cùng kẻ phụ lòng kia có một hai phần tương tự!”.
Lận Tiệp và U Thiên Lan chợt liếc một cái, càng thêm cảm thấy vận mệnh tương lai của Tần Liệt, chỉ sợ là sống không bằng chết.
***
Dưới mặt trời.
Trên một khối lục địa lơ lửng màu đỏ rực, các tòa cung điện to lớn đến cực điểm đứng sừng sững, trên cung điện khắp nơi đều là đồ án mặt trời.
Từng chiếc chiến xa đỏ rực, như ngọn lửa bỏ neo ở trung ương các cung điện kia, rất nhiều võ giả Nhân tộc đội mặt trời, đang tu luyện bí quyết.
“Vù vù!”.
Hai người Quân An và Quân Hồng Huyên, mang theo mấy chục võ giả Thái Dương cung toàn thân là máu, khống chế chiến xa lung lay muốn ngã, ầm ầm rơi xuống.
Trên quảng trường cung điện, còn có trong rất nhiều cung điện, rất rất nhiều võ giả Thái Dương cung đi ra.
Trừ cái đó ra, còn có mấy tộc nhân Viêm tộc trên người có hoa văn lửa thiên nhiên, trong mắt lóe lên mồi lửa, toàn thân như đang thiêu đốt.
Bọn họ cũng đều kinh ngạc nhìn về phía Quân Hồng Huyên cùng Quân An.
“An thúc! Ngươi cố thủ nơi đây, ta lập tức về linh vực, tìm sư phụ ta bẩm báo việc này!”. Quân Hồng Huyên nói.
“Được!”. Quân An gật đầu.
Quân Hồng Huyên chưa hướng người khác giải thích, bay người tiến vào tòa cung điện đồ sộ lớn nhất, lập tức thông qua cánh cửa bí cảnh rời khỏi.
“An đại nhân, đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ các ngươi hành động thất bại rồi?”.
“Không có khả năng chứ? Chỉ đám người Ám Ảnh tộc, lực lượng thấp kém như vậy, hành động sao có thể thất bại?”.
“Rốt cuộc là thế nào?”.
Rất nhiều võ giả Thái Dương cung, còn có các tộc nhân Viêm tộc, đều tới truy hỏi.
Sắc mặt Quân An khó coi, không kiên nhẫn bỏ lại một câu: “Ám Ảnh tộc phiền toái hơn so với chúng ta nghĩ rất nhiều!”. Sau đó liền vội vàng quay về khu tu luyện của mình.
Rất nhiều võ giả Thái Dương cung đều kinh dị không rõ.
Sau đó, lục tục, lại có từng chiếc chiến xa có dấu hiệu mặt trời trở về, các chiến xa đó đều rách nát, rõ ràng từng dính đòn nặng.
Mặt khác còn có một bộ phận võ giả Thái Dương cung, ngay cả chiến xe cũng không có, cứ cả người đẫm máu như thế trở về.
Thông qua những người tới sau, võ giả Thái Dương cung dần dần đã biết tình huống sự việc.
Bọn họ cũng đều hiểu, bởi vì Quân Hồng Huyên phán đoán sai lầm, cộng thêm một võ giả đột nhiên toát ra thủ đoạn rất nhiều, có được linh khí phát nổ, khiến cho lần hành động diệt tộc này hoàn toàn thất bại.
Cũng biết sau khi Ma Long nhất tộc cùng Viên gia đến, càng nhiều võ giả Thái Dương cung, đều bị đuổi giết đến chết.
“Quân thiếu gia vội vã trở về, hẳn là thỉnh cầu viện quân mạnh hơn, lần này... Ma Long nhất tộc và Viên gia đã tham dự vào, còn giết của chúng ta không ít người. Ngay cả Thái Dương Thần Luân cũng bị cướp đoạt, xem ra Bạc La giới sắp xảy ra rung chuyển lớn rồi”.
“Thái Dương cung chúng ta lại từng sợ ai?”.
“Gần đây quả thực bình tĩnh quá lâu rồi!”.
Một đám võ giả Thái Dương cung kêu la, chiến ý dạt dào, vậy mà lại tỏ ra có chút hưng phấn.
Nhiều năm qua, Thái Dương cung vẫn luôn là sáu thế lực lớn đứng đầu Nhân tộc ở Bạc La giới, so với Thái Âm điện còn hơi mạnh hơn một chút.
Cổ Thú tộc, Cự Nhân tộc, Viêm tộc, U Nguyệt tộc, Tu La tộc, Ma Long tộc, Mộc tộc, Hải tộc, Hắc Ngục tộc, chín thái cổ cường tộc lớn này hoạt động ở Bạc La giới, trừ Cổ Thú tộc và Cự Nhân tộc thực lực sâu không lường được, không qua lại với người ngoài, Thái Dương cung và Viêm tộc sau khi liên thủ, không sợ bất cứ một thế lực nào ở Bạc La giới.
Bởi vì bọn họ nắm giữ cánh cửa bí cảnh lớn nhất, tộc nhân chín đại cường tộc, có đôi khi còn cần cầu đến bọn họ.
Cái này khiến sự kiêu ngạo của bọn họ càng ngày càng lớn.
Mấy chục năm qua, Thái Dương cung ở Bạc La giới sau khi liên thủ với Viêm tộc, hầu như chưa từng chịu thiệt, ngay cả U Nguyệt tộc và Thái Âm điện cũng bị bọn họ đè đánh.
Ma Long nhất tộc và Viên gia càng thêm không được bọn họ để vào mắt.
“Viên gia xem ra là chán sống rồi, con Ma Long già kia, chỉ sợ cũng thoải mái quá lâu rồi!”.
“Chờ Quân thiếu gia đem cường giả thật sự của Thái Dương cung, từ linh vực mời tới, chúng ta liền lần nữa hướng các tộc ở Bạc La giới chứng minh một phen, ai mới là bá chủ đích thực của Bạc La giới!”.
“Không sai!”.
Võ giả Thái Dương cung tức giận ngập trời kêu gào.
***
Nhưng vào lúc này, lại một chiếc chiến xa rách nát, thuộc về Thái Dương cung trở về.
Trên chiến xa, một võ giả Nhân tộc hơi nhìn không quen mặt, mặc quần áo võ giả Thái Dương cung, trên người có vết máu, trên mặt dính đầy bùn đất cùng cỏ vụn, tỏ ra cực kỳ chật vật.
Trên người hắn cũng bùng lên ra khí tức thái dương nóng bức rõ ràng.
Tất cả đều quen thuộc như vậy, bình thường như vậy, người này cũng chưa dẫn tới quá nhiều chú ý.
Bởi vì, ngay tại trước hắn, võ giả Thái Dương cung chật vật như vậy, đã trở về mười mấy người rồi.
Các võ giả Thái Dương cung tu luyện chung quanh, đã từ trong miệng những người phía trước, biết đã xảy ra chuyện gì, cho nên không có nhiều lòng hiếu kỳ hơn.
Bởi vậy không ai tiến hành đề ra nghi vấn đối với hắn.
***
Tần Liệt yên lặng từ trên chiến xa đi xuống.
Hắn cụp mắt, một bộ dáng uể oải, mỏi mệt muốn chết.
Hắn lặng lẽ quan sát chung quanh.
Ở trên quảng trường thật lớn, có mười mấy võ giả đang tu luyện, phụ cận, trong các tòa cung điện to lớn, có càng nhiều võ giả Thái Dương cung hoặc tu luyện, hoặc đang bàn chuyện.
Ngẫu nhiên có người nhìn về phía hắn, sau khi phát hiện sắc mặt hắn xa lạ, không quen thuộc, tầm mắt cũng đều chợt lóe rồi biến mất.
Hắn chưa dẫn tới những người đó chú ý.
“Đứng sững sờ làm gì? Cũng bị thương thành như vậy rồi, còn không mau về phòng tu luyện của ngươi khôi phục?”. Một võ giả Thái Dương cung bộ dáng như huấn luyện viên, mặt dữ tợn, đột nhiên trừng mắt nhìn về phía hắn, chỉ vào một phương hướng: “Sao? Bị người ta đánh ngốc rồi, ngay cả chỗ ở của mình cũng quên? Khu bắc, lầu số ba, phòng bảy tầng năm!”.
Tần Liệt sửng sốt, sau đó cúi đầu nhìn về phía một cái dấu hiệu mặt trời trên vai trái, phát hiện ở trong dấu hiệu đó viết bắc, số ba, phòng bảy tầng năm vài cái chữ nhỏ.
Hắn vì thế hiểu ra, không nói một tiếng, hướng tới phương hướng người nọ chỉ đi đến.
“Nhìn một cái chính là người học nghề lần đầu tiên tham chiến, xui xẻo là, lần đầu tiên còn thua đau. Hừ! Thế mà bị dọa thành như vậy, đời này chỉ sợ rất khó thoát khỏi bóng ma”. Người nọ lạnh lùng trào phúng nói.
“Gia hỏa như vậy, cả đời cũng rất khó đột phá đến cảnh giới cao hơn, về sau có lẽ ngay cả cơ hội trở về linh vực cũng không có”. Có người khác trêu đùa.
“Hắn thật ra vận khí rất không tệ rồi, lần này đã chết bao nhiêu người? Ngay cả Niết Bàn cảnh cũng có mười mấy người bị giết, hơn nữa là bị nổ đầu và thân chia lìa, hắn có thể sống trở về, chẳng lẽ không phải vận khí tốt?”.
“Nói như thế, vận khí của hắn thật đúng là không tệ, ít nhất hắn còn sống”.
***
Một ban ngày của Bạc La giới, tương đương mười hai ngày ở linh vực, xem như tương đối dài.
Thái Dương cung, khu bắc, trong một tòa Thái Dương thần điện, Tần Liệt đã đợi mấy canh giờ, hắn đem mấy bộ sách giới thiệu nơi này trong gian phòng tu luyện này đọc nghiêm chỉnh một lần.
Khu bắc, lầu số ba, phòng bảy tầng năm, đối ứng thân phận của hắn hiện nay.
Hắn đã biết chủ nhân ban đầu của gian phòng tu luyện này tên là Hoàng Nhào, một võ giả Phá Toái cảnh sơ kỳ.
Vốn, hắn còn rất cẩn thận, lo lắng sẽ bị nhìn thấu thân phận, còn chuẩn bị một phen lý do thoái thác.
Chờ sau khi thật sự tiến vào, hắn mới phát hiện các gian phòng tu luyện ở gần đều trống trơn.
Cái này nói rõ các võ giả Thái Dương cung quen biết Hoàng Nhàn, hầu như đều tham dự một trận chiến diệt tộc này đối với Ám Ảnh tộc, hơn nữa toàn bộ táng thân bên ngoài.
Có lẽ rất nhiều người, còn là bị Liệt Diễm Huyền Lôi của hắn trong một lần đánh giết đến chết.
Thông qua bộ sách trong phòng Hoàng Nhàn, hắn biết khối lục địa lơ lửng này, tổng cộng tọa lạc mười hai tòa Thái Dương thần điện của Thái Dương cung.
Mỗi một tòa Thái Dương thần điện nơi này, đều là lấy Nhật Viêm thạch xây thành, Nhật Viêm thạch là Địa cấp tam phẩm linh thạch, khá trân quý.
Nhật Viêm thạch có thể hấp thu và chứa đựng thái dương viêm lực, hiệu quả tương đương với Lôi Cức Mộc hấp thu lực lượng sấm chớp, đối với các võ giả Thái Dương cung mà nói, ở lại Thái Dương thần điện do Nhật Viêm thạch xây dựng tu luyện, sẽ tạo ra hiệu quả làm ít hưởng nhiều.
Nhất là ở ban ngày của Bạc La giới.
Ba mặt trời mãnh liệt, cùng nhau phóng ra ánh sáng cùng nhiệt độ, đều sẽ bị Nhật Viêm thạch hấp thu, làm trong Thái Dương thần điện tràn đầy thái dương viêm quang.
Ngay cả quảng trường trung ương các tòa cung điện, cùng phủ kín Nhật Viêm thạch. Võ giả ngồi ở nơi đó tu luyện, trực tiếp bị ba mặt trời phơi nắng, tựa như có thể đem thái dương viêm năng hóa thành linh lực mênh mông cất giữ vào linh hải.