Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Xem ra ngươi không phải người của trung ương thế giới”. Trang Tĩnh dần dần bình tĩnh trở lại, vẻ mặt lạnh nhạt, nói: “Trước khi cánh cửa bí cảnh của Bạc La giới vỡ nát, Lận Tiệp là một trong các ‘Nguyệt chủng’ của Thái Âm điện. ‘Nguyệt chủng’ chính là tinh nhuệ tương lai Thái Âm điện sẽ trọng điểm bồi dưỡng, chỉ cần bọn họ không chết, bọn họ tương lai sẽ là trưởng lão, thủ lĩnh chinh chiến của Thái Âm điện, còn có thể trở thành điện chủ Thái Âm điện”.
“Chỉ có người phi thường trẻ, thiên phú tu luyện lại cực kỳ xuất chúng, mới có thể được chọn làm ‘Nguyệt chủng’. Mà ta... Tuy cảnh giới cao hơn Lận Tiệp, nhưng tuổi ta lớn hơn à rất nhiều, cho nên địa vị ở Thái Âm điện thật ra không bằng Lận Tiệp”.
“Ta nếu thật là ‘Nguyệt chủng’, cũng sẽ không bị an bài tới nơi này chịu chết”.
Trong mắt Trang Tĩnh tràn đầy tự giễu.
Nàng ở thời điểm mới gặp Tần Liệt, tự nhận là có thể dễ dàng bóp chết Tần Liệt, mỗi một câu đều hết sức cay nghiệt, cả vú lấp miệng em, như là nữ hoàng cao cao tại thượng.
Khi nàng bị Tần Liệt bắt, Cơ Kỳ cũng có mặt, nàng lại ồn ào la lối, nói lời uy hiếp, vẫn khí thế bức người như cũ.
Nhưng, nay sau khi bị Tần Liệt bắt đến đây, bị giam cầm, nàng đột nhiên như biến thành một người khác.
Tần Liệt hỏi chuyện, nàng không có chút giấu giếm, vậy mà lại nói rõ ràng cực kỳ chi tiết.
Nàng trước sau chuyển biến thái độ làm Tần Liệt cũng âm thầm ngạc nhiên.
“Thái Âm điện là đã phái người hướng tới Bạc La giới phải không?”. Tần Liệt cau mày, lại hỏi: “Những người đó cần bao lâu mới có thể tới Bạc La giới?”.
“Nhiều nhất hai mươi năm, trưởng lão hướng tới Bạc La giới, có thể ở Bạc La giới xây dựng lại cánh cửa bí cảnh”. Trang Tĩnh nói.
“Hai mươi năm!”. Tần Liệt biến sắc: “Ngươi vừa rồi không phải nói, Lận Tiệp và tộc nhân U Nguyệt tộc, không được đợi trăm năm sao? Trước ngươi còn nói võ giả Thái Âm điện ít nhất cần trăm năm mới có thể tiến vào Bạc La giới?”.
Đám người Cổ Thú tộc Đằng Viễn, cường giả Hắc Ngục tộc, còn có Cự Nhân tộc, đều cho rằng võ giả Thái Âm điện và Thái Dương cung cần hơn một trăm năm thời gian, mới có thể từ linh vực tiến vào Bạc La giới.
Bọn họ cho rằng bọn họ có đủ thời gian tăng cường thực lực.
Nếu chỉ có hai mươi năm, chờ Thái Âm điện và Thái Dương cung ở Bạc La giới bí mật thành lập cánh cửa bí cảnh, đem võ giả Thái Dương cung cùng Thái Âm điện triệu tập lại, một lần nữa giết đến, Cổ Thú tộc, Hắc Ngục tộc cùng Cự Nhân tộc có thể chống lại hay không?
Tâm tình Tần Liệt nặng nề hẳn lên.
Hắn đem Bạc La giới sắp trở thành vực giới sở hữu riêng của mình, thông qua Cổ Thú tộc, Hắc Ngục tộc và Cự Nhân tộc giao dịch linh tài, hắn có thể cướp lấy lượng tài phú con số thiên văn.
Một khi để Thái Âm điện và Thái Dương cung qua đó, hắn chỉ sợ khó thông qua ba đại chủng tộc, tiếp tục thu hoạch ích lợi lớn nữa.
Cho nên hắn tuyệt không hy vọng Bạc La giới trong thời gian ngắn có cánh cửa bí cảnh mới thông suốt.
“Nhiều nhất hai mươi năm”. Vẻ mặt Trang Tĩnh lạnh nhạt: “Tất cả thuận lợi mà nói, có thể mười mấy năm thời gian, bọn họ có thể tới Bạc La giới”.
Ánh mắt Tần Liệt càng thêm ngưng trọng.
“Cường giả Hư Không cảnh, từ linh vực làm khởi đầu, muốn bước lên Bạc La giới tất nhiên cần hơn một trăm năm thời gian. Lúc ban đầu, võ giả Thái Âm điện và Thái Dương cung, quả thật cũng tiêu phí thời gian rất dài rất lâu, mới xuyên qua tinh không dài dằng dặc tới Bạc La giới”.
“Nhưng đó đã là chuyện của mấy ngàn năm trước”.
“Nay, theo các đại thế lực cấp Hoàng Kim của Nhân tộc không ngừng chinh phạt vực giới không biết, có rất nhiều vực giới xa xôi bị tìm được, hơn nữa thành lập cánh cửa bí cảnh”.
“Sáu trăm năm trước, Luân Hồi giáo chinh phục một vực giới tên là Khôn Hoàn giới, Khôn Hoàn giới vừa vặn ở gần Bạc La giới”.
Trang Tĩnh giải thích: “Thái Âm điện và Thái Dương cung giao nộp một lô tài liệu cho Luân Hồi giáo, do đó có thể mượn đường Khôn Hoàn giới, từ Khôn Hoàn giới hướng tới Bạc La giới có thể tiết kiệm một trăm năm lộ trình vũ trụ”.
“Hơn nữa, bởi vì Thái Âm điện và Thái Dương cung ở Bạc La giới tổn thất thảm trọng, lần này một khi xây dựng lại cánh cửa bí cảnh, bọn họ sẽ lựa chọn quét sạch toàn bộ Bạc La giới”.
“Đến lúc đó, những dị tộc Bạc La giới không có thông gia với Nhân tộc, sẽ bị trực tiếp diệt tộc”.
“Cho dù U Nguyệt tộc và Viêm tộc cũng sẽ bị hoàn toàn tiếp quản”.
“Bọn họ sẽ không cho phép Bạc La giới xảy ra ngoài ý muốn lần nữa”.
Một phen lời của Trang Tĩnh, làm Tần Liệt nhíu chặt lông mày, đột nhiên có áp lực.
Hắn vẫn âm thầm quan sát ánh mắt Trang Tĩnh biến hóa. Trang Tĩnh ở lúc giải thích, sắc mặt rất bình tĩnh, nói êm tai, hầu như không có gì tạm dừng, tám chín phần mười lời nói là thật.
Hơn nữa Trang Tĩnh nói hợp tình hợp lý.
Hắn bởi vậy tin tưởng tính chân thật của phen lời này.
“Ngươi rất phối hợp”. Trầm mặc một lát, ánh mắt Tần Liệt quái dị, nhìn thật sâu về phía Trang Tĩnh.
“Ta luôn sống rất thông minh”. Trang Tĩnh nở nụ cười: “Ta nếu là không nói thật, ngươi dùng chút thủ đoạn, tốn thêm một chút công phu, hẳn là cũng có thể đạt được thứ ngươi muốn. Mà ta, ở trong quá trình này, chỉ sợ sẽ thừa nhận rất nhiều thống khổ không phải con người. Kết quả cuối cùng vẫn giống nhau. Cùng với như thế, không bằng thành thật chút, đem thứ ngươi muốn đều cho ngươi. Như vậy... Có lẽ ngươi cao hứng, còn có thể giữ cho ta một cái mạng”.
Nói đến về sau, trong mắt nàng tràn đầy nét khẩn cầu: “Ta thực không muốn cứ như vậy ù ù cạc cạc chết đi...”.
“Ngươi đối với nơi này hiểu biết bao nhiêu?”. Tần Liệt lại hỏi.
Trang Tĩnh nghĩ một chút, mới nói: “Ta chỉ nghe nói hai vạn năm trước, Thần tộc thông qua nơi đây trốn đi, từ đó mất tích. Năm đó Nhân tộc và các đại dị tộc cường giả, từng tập kết truy kích ở đây, kết quả thương vong thảm trọng”.
“Còn có người nói, năm đó Thần tộc lúc xưng bá linh vực, đem thiên tài địa bảo bọn họ từ linh vực còn có vực giới khác vơ vét, cũng giấu ở nơi nào đó tại đây”.
“Nơi này có vô số hư không thông đạo, một cái thông đạo trong đó, có thể tới bí cảnh Thần tộc năm đó cất giữ thiên tài địa bảo”.
“Hiện tại bên ngoài đồn đại, nói Thần tộc năm đó vội vã trốn đi, lại bị các đại cường tộc truy kích, cũng không có thời gian đem những thiên tài địa bảo cất giữ mang đi”.
“Nay, cách hai vạn năm, Thần tộc muốn trở lại linh vực, sẽ đem một lô chí bảo cất giữ kia lấy ra, làm tiếp tế tiếp viện bọn họ chinh chiến linh vực lần nữa”.
Tần Liệt ngẩn người, nói: “Nếu thật sự là như thế, vì sao chỉ có các ngươi tới đây? Các cường giả Hư Không cảnh cùng Vực Thủy cảnh của trung ương thế giới, sao không xông tới đây?”.
“Trong thiên địa có nhiều loại quy tắc chúng ta không thể suy đoán, năm đó Thần tộc và cường giả trăm tộc ở đây huyết chiến, phá hủy nghiêm trọng sự cân bằng của khu vực này, làm cho thiên địa quy tắc nơi này xảy ra vặn vẹo chuyển biến, tự nhiên mà vậy có ngăn cách đối với võ giả Phá Toái cảnh trở lên”.
Trang Tĩnh hiển nhiên cũng không phải đặc biệt rõ ràng, nói: “Tóm lại, đủ loại dị thường hung hiểm của nơi này, đối với Bất Diệt cảnh, Hư Không cảnh cùng Vực Thủy cảnh đều có lực chế hành cường đại, hơn nữa sinh linh càng cường đại, ở chỗ này bị ước thúc càng lớn. Nghe nói, cường giả Vực Thủy cảnh đỉnh phong, có lẽ có thể liên thủ mạnh mẽ phá vỡ thiên địa này tự phát hình thành chế hành giam cầm, chẳng qua sẽ theo đó hủy diệt tất cả nơi đây”.
“Bọn họ cũng không muốn làm nơi đây hóa thành hư vô, cho nên chỉ có thể tuần hoàn quy tắc tự nhiên nơi đây hình thành, đành phải an bài võ giả Niết Bàn cảnh trở xuống đến điều tra”.
Trang Tĩnh phi thường phối hợp, đem tình huống nàng biết, nhất nhất thuyết minh rõ ràng.