LIVESTREAM ĐOÁN MỆNH CHO NGƯỜI HỮU DUYÊN

Bà lão này đã 84 tuổi rồi.

Tục ngữ có nói: Bảy mươi ba, tám mươi bốn, Diêm Vương không mời chính mình đi.

 

Lão già ở độ tuổi này chính là một trở ngại, phải dốc hết sức mình chú ý.

Tần Dược vội vàng đứng lên, mời bà lão ngồi xuống. “Bà ơi, bà có việc gì thế?”

“Đúng, cậu chính là Tần đại sư sao?”

Bà lão đánh giá Tần Dược, bây giờ trong cửa hàng chỉ có hai người Tần Dược và Phương Minh Húc.

Quần áo trên người Phương Minh Húc vẫn là quần áo kiểu hiện đại, nhìn vào là nghĩ ngay đến đây là nhân viên của cửa hàng.

Ngược lại Tần Dược mặc một bộ trường bào của đạo sĩ, tóc buộc và búi lên.

Thoạt nhìn thì đây chính là một vị đạo trưởng. “Chính là tôi!”

“Ôi, Tần đại sư đúng thật là tài giỏi đó!” Bà lão khen.

“Phụt!” Phương Minh Húc không nhịn được cười ra tiếng. Nhưng rất rõ ràng, nụ cười này của hắn.

Không phù hợp với bầu không khí hiện tại.

Khuôn mặt hắn vội vàng nghiêm túc lại, ngồi đàng hoàng, nghiêm túc vẽ phù.

Tần Dược cười nhẹ.

“Cảm ơn bà, ngài vẫn chưa nói cho tôi biết là có chuyện gì đâu.”

Lúc này bà lão mới nhớ ra là mình đến đây có việc gì. “Cháu của tôi có khả năng bị quỷ nhập vào người!”

 

Bà lão này lập tức ra vẻ bí mật mà nói. Tần Dược nhíu mày.

Hắn nhìn về phía bà lão, trên người không có âm khí, khí chất cũng vô cùng bình thản công chính.

“Bà và cháu trai sống cùng một nơi sao?” “Đúng vậy, chúng tôi đều sống cùng một chỗ.” “Nhưng mà bây giờ nó đã đi học đại học rồi.” “Mỗi lần có kỳ nghỉ nó đều sẽ về nhà.”

“Tôi liền nhanh chóng đến đây muốn tìm cậu đi qua xem giùm, nếu không thì ngày mai nó sẽ đi học tiếp.”

Tần Dược gật đầu. Hắn đã hiểu rõ.

Khi Trương Nhất Tông còn sống sẽ luôn gặp được những người như bà lão này đến tìm để giải quyết một số việc gây đau đầu mà khi đi bệnh viện kiểm tra không có kết quả.

Thường thì vào thời điểm này, những người này đều cảm thấy rằng con cháu của mình có thể đã đụng phải quỷ hoặc là bị quỷ nhập vào người.

“Đi thôi, chúng ta đi xem một chút!”

Tần Dược gật đầu, sau đó cầm ra chiếc la bàn do Trình Tướng Quốc tặng.

Qủy vật sẽ không hiện ra vào ban ngày, bàn có thể giúp tìm được quỷ vật một cách tốt hơn.

Phải biết rằng những thứ tồn tại thần bí này luôn có đặc điểm riêng của chúng.

Cho dù bây giờ Tần Dược là cường giả Trúc Cơ kỳ duy nhất trên thế giới.

 

Quỷ vật không đi ra ngoài thì không có cách nào có thể giải quyết được.

Vậy nên chiếc la bàn này vẫn có tác dụng.

Bà lão nhìn thấy chiếc là bàn này của Tần Dược, cũng nở nụ cười hài lòng.

“Được rồi, đi thôi!” “Đi.”

Bà lão tay chân vẫn rất lưu loát, vừa đi vừa nói chuyện với Tần Dược.

Nhà của bà lão nằm trong một tiểu khu cũ kỹ cạnh phố đồ cổ, ở cùng một khu với căn phòng Trương Nhất Tông mua cho Tần Dược.

Tuổi của căn nhà ít nhất cũng phải tầm bốn, năm mươi năm.

Sự việc cháu trai bà lão đụng phải quỷ phải nói từ việc trong nhà nuôi một chú chó nhỏ.

“Mấy ngày trước, Vượng Vượng nhà tôi qua đời, Vượng Vượng chính là một chú chó con ở nhà tôi, vào nhà lúc trẻ con 5 tuổi, bây giờ đã là một con ch.ó già 16 năm tuổi.”

“Mấy ngày trước đã c.h.ế.t già rồi.”

“Sau đó, hôm qua cháu của tôi nhìn tôi mà lại gọi bằng tiếng sủa!”

“Chắc chắn đã bị quỷ nhập vào người rồi!”

“Mặc dù tôi rất muốn niệm kinh cho Vượng Vượng nhà tôi, nhưng mà thân thể của cháu trai cả của tôi vô cùng quan trọng, cậu giúp tôi tiễn Vượng Vượng đi được không!”

Bà lão nhìn có vẻ rất là đau khổ.

 

Tần Dược gật đầu: “Được rồi, tôi đi xem qua một chút.” Những chuyện như thế này đã gặp phải rất nhiều lần.

Đặc biệt là những loài vật làm bạn quanh năm bên cạnh như chó mèo, có tồn tại linh tính.

Nhưng tuổi thọ lại ngắn hơn con người rất nhiều.

Nếu như quanh năm đi theo bà lão thì sẽ nhớ nhà hoặc là lo cho sinh hoạt cá nhân của bà lão.

Vậy nên sau khi chết, tàn hồn vẫn còn có chấp niệm được lưu lại.

Không muốn rời đi.

Lúc nhỏ Tần Dược cũng đã gặp được một trường hợp, là do Trương Nhất Tông mang hắn đi theo.

Đó là lúc nông thôn chuyển đi, nhưng có một bà lão nói thế nào cũng không chịu chuyển đi, nói rằng nếu mình đi thì mèo nhà mình sẽ không tìm được đường về nhà.

Nhưng mà mọi người xung quanh bao gồm hàng xóm, con trai, con gái bà lão đều nói trong nhà không có nuôi mèo.

Cuối cùng phải lừa bà lão ra khỏi nhà, bán nhà đi. Dù sao thì chuyển đi là có tiền.

Cả con trai lẫn con gái bà lão đều muốn có số tiền kia.

Tất nhiên là bọn họ cũng có ý định nuôi dưỡng bà lão, mỗi nhà chia nhau nuôi nửa năm.

Nhưng mà sau khi bà lão trở về, phát hiện đã không có nhà nữa.

Liền đột tử mà c.h.ế.t ngay tại cửa phòng.

Những người có mặt ở chỗ đó đều nghe thấy được một tiếng mèo kêu thê lương thảm thiết.

 

Sau đó ở chỗ đấy thường xuyên có những vụ mèo ầm ỹ hét lên.

Mèo chỉ ồn vào thời gian mèo động dục, sẽ phát ra tiếng kêu vô cùng thảm thiết, có tiếng thì giống tiếng trẻ con, có tiếng giống như quỷ quái khiến người ta vô cùng sợ hãi.

Rõ ràng đang là giữa mùa đông vậy mà đêm lại có tiếng mèo kêu, thậm chí có thể có rất nhiều mèo đến.

Nhà đầu tư không có biện pháp nào có thể tiếp tục công việc, tòa nhà như thế này cũng không người nào dám mua.

Cuối cũng phải mời Trương Nhất Tông đến. Trương Nhất Tông giúp đỡ thu phục mèo già.

Theo như lời thuyết pháp của Trương Nhất Tông thì bà lão này trước kia có nuôi một con mèo đen.

Mèo đen thông huyền.

Sau khi con mèo đen kia chết, chấp niệm không tiêu tan vì con của bà lão không thường đến thăm, không có ai phụng dưỡng, mèo đen không yên tâm về bà lão nên mới ở lại trong phòng.

Cũng hơi giống với sự tồn tại của thủ hộ linh nhưng lại giống buộc linh hơn, không có cách nào rời khỏi căn nhà.

Chỉ là nó cam tâm tình nguyện.

Quỷ khí của Vượng Vượng cũng chính là một loại năng lượng.

Thực ra bà lão đã sớm mắc bệnh nặng, toàn thân đau đớn, nhưng dưới sự chèo chống của cơn tức giận của quỷ lại có thể lộ ra cơ thể cứng rắn, không có bệnh tật gì.

Vậy nên khi nhà bị phá, bà lão đã đột tử c.h.ế.t tại chỗ.

Mèo đen mất đi nhà và chủ nhân, đương nhiên sẽ ầm ĩ lên.

 

Tần Dược hoài nghi một cách hợp lý.

Bà lão tìm đến mình lần này cũng gặp phải sự việc tương tự như trên.

Tần Dược ra khỏi xe, hai người nhanh chóng đi đến nhà bà lão.

Từ cửa đi vào là một căn phòng lớn, hơn 170 mét vuông, có bốn phòng ngủ, 2 phòng khách tách biệt.

Ba đời ở cùng nhau, Vượng Vượng là ở tiểu khu chuyển đến, căn nhà lớn này thực chất giá trị không nhiều.

Nhưng mà sáng sủa sạch sẽ, ánh sáng cũng không tồi, ở đây rất hài lòng.

Không có âm khí.

Trong phòng, tiếng đánh lốp bốp truyền đến. “Bọn chúng đánh Đại Long, đánh Đại Long!” “Tôi lên trước tôi lên trước!”

“Mở đường đi xem nào!”

Người trong phòng rõ ràng là đang đánh LOL!

Bà lão lặng lẽ mở cửa, sau đó cho Tần Dược xem. “Đây là cháu trai của tôi, tên là Lưu Hồng Minh.”

Tần Dược gật đầu, nhìn về phía Lưu Hồng Minh, trong lòng buồn bực!

Người này hình như đâu có bị làm sao!

Lúc này trước máy tính của Lưu Hồng Minh, cả đội bị diệt, cậu ta than một tiếng, cảm thấy mình xong đời rồi.

Sau đó, cậu ta cảm thấy được cửa phòng mình bị mở ra, theo bản năng nhìn về phía cửa.

 

Thấy được bà mình mang theo một người mặc TSm màu xanh, nhìn mình một cách quỷ dị.

Chờ đã, người này hình như rất quen! “Tần đại sư?”

Lưu Hồng Minh suýt thì nhảy dựng lên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi