LIVESTREAM ĐOÁN MỆNH CHO NGƯỜI HỮU DUYÊN

“Chết tiệt, càng nghĩ càng sợ!”

“Thủy hữu, không phải anh đang dọa chúng tôi chứ?” “Chỉ một mình anh đấy!”

“Thủy hữu, anh đừng động đậy, cách ba bước chính là vách đá.”

“Anh thật to gan!” “Phong cảnh rất tốt!”

“Tôi nôn. Mẹ kiếp, tôi sợ độ cao.” Thấy các bình luận.

Thủy hữu Lữ Hành Giả này cũng bối rối.

“Sao không có người chứ? Đây không phải là người sao?” Ống kính của anh ta nhất thời di chuyển.

Nhưng ở đó trống không.

Ngược lại, thủy hữu này thấy một cô gái còn nhìn vào trong phòng livestream chào.

“Hi!”

Cô ta vẫy tay.

Thủy hữu này nói: “Đây là người bạn tôi gặp được khi lên núi hôm nay, cô ấy cũng tới ngắm mặt trời mọc.”

 

Chẳng qua cư dân mạng trong phòng livestream đều vô cùng hoảng sợ.

“Anh đừng đùa nữa, không có người thật đấy!” “Tôi hết cách rồi, là tôi mù à?”

“Anh, mẹ kiếp, anh là người hay quỷ vậy?”

“Giữa cơn mưa to, trăm quỷ đi đêm, có người lăn lộn ở trong đó còn vui hơn cả quỷ.”

“Mới sáng sớm, anh gặp phải cái gì vậy?”

Lữ Hành Giả càng xem các bình luận trong phòng livestream càng thấy kỳ quái.

Lúc này, vẻ mặt anh ta cũng dần thay đổi. “Mẹ kiếp, các người mới đừng đùa tôi đi.”

Chẳng qua, một người, hai người đùa mình còn hiểu được. Nhưng nhiều người như vậy cùng ăn ý như thế.

Lữ Hành Giả cũng kinh ngạc. Anh ta bắt đầu nghi ngờ.

Nhất thời sống lưng ớn lạnh, tóc gáy dựng ngược.

Mà lúc này, Tần Dược lên tiếng: “Vị thủy hữu này, trước kia anh là fan của tôi à?”

“Vâng, Tần đại sư, tôi là fan cứng của anh.” “Ừ, vậy anh có mua nước hoa không?”

Lần này, Lữ Hành Giả này lúng túng. “Không, không mua!”

Tần Dược gật đầu.

“Không sao, nhưng để tôi ra tay phải mất mười nghìn, anh hiểu quy định này không?”

 

Lần này, trên mặt Lữ Hành Giả này có vẻ không tình nguyện.

“Tần đại sư, vậy thì quá đắt. Hơn nữa, các người đừng đùa tôi chứ? Giờ đang ban ngày ban mặt.”

Tần Dược cười.

“Đám dân mạng không lừa anh.”

“Thủy hữu, vài thứ dơ bẩn chỉ có thể xuất hiện vào giờ đặc biệt, địa chỉ đặc biệt.”

“Nhưng dưới tình huống ban ngày, quỷ khí không đủ, không có cách nào hiện ra.”

“Máy móc tất nhiên không quay chụp được.” “Nhưng… anh có thể thấy được? Lý do là vì sao?” “Là vì anh đã bị quỷ che mắt.”

“Có lẽ bây giờ anh không tin!”

Tần Dược trực tiếp dùng điện thoại chụp màn hình. “Tôi gửi ảnh qua inbox cho anh!”

Lữ Hành Giả này mở điện thoại ra.

Lại thấy hình ảnh một mình anh ta cầm gậy selfie. Giờ phút này, cảm giác rợn tóc gáy xuất hiện.

Phải biết ở trong mắt anh ta.

Xung quanh anh ta có tới năm người đứng. Nhưng ở trong ảnh căn bản không có ai.

Không chỉ thế.

Theo anh ta mở tấm ảnh này ra.

Nhiệt độ xung quanh dường như đột nhiên giảm xuống.

 

Cực kỳ lạnh giá.

Nước mắt anh ta lập tức trào ra. Sợ quá mà khóc.

Không phải anh ta muốn khóc. Đàn ông không dễ chảy nước mắt. Đây hoàn toàn là phản ứng sinh lý.

Chẳng những anh ta muốn khóc, hai chân anh ta cũng nhũn ra, thậm chí són ra vài giọt nước tiểu.

Cũng may anh ta nhịn lại được. Nếu không thật sự sẽ tè ra quần.

“Tần đại sư, tôi, tôi thật sự gặp phải thứ đó sao?” Anh ta run rẩy nói với giọng điệu run rẩy.

Nhưng kỳ quái là lúc này, mấy người bạn xung quanh. Không ngờ đều không nói gì.

Phải biết rằng.

Nếu là người bình thường.

Lúc này, không phải nên phát biểu ý kiến sao? Nhưng bọn họ đều nhìn màn hình điện thoại của hắn. Giống như bị thuật định thân.

Chẳng qua vẻ mặt đều rất kỳ quái.

Bây giờ, Lữ Hành Giả cũng không dám nhìn nữa. Quá dọa người.

Tần Dược nói: “Bây giờ, chắc anh đang trên núi thôn Phượng Khê, huyện Tuy Trung ở Phong Thành à?”

Lữ Hành Giả tiếp tục gật đầu.

 

Tần Dược mở trang web ra. Tìm kiếm thôn này.

Rất nhanh đã có một tin tức nhảy ra. Tin tức này có từ năm ngoái.

Năm người bạn lên núi ngắm mặt trời mọc, kết quả đột nhiên trời đổ mưa, núi bị sạt lở đã trực tiếp vùi lấp năm người.

Đội cứu trợ đào suốt ba ngày mới đào đào được thi thể. Bởi vì lúc đó có một cô gái và bốn cậu thanh niên.

Người nhà của cô gái báo cảnh sát, tưởng là con gái mình bị người ta bắt cóc, g.i.ế.c hại.

Lúc này mới thông qua tài khoản trên mạng để xác định chuyện này.

Trước khi lên núi, cô gái còn tuyên bố sẽ chụp ảnh chung năm người.

“Anh xem thử, có phải là năm người này không?” Tần Dược kéo tin tức và ảnh trên trang mạng ra.

Cho dù trên ảnh chụp có dùng mosaic, nhưng quần áo vẫn không thay đổi.

Chính là năm người mà Lữ Hành Giả này nhìn thấy

Giờ phút này, Lữ Hành Giả cuối cùng không nhịn được, tiểu ra quần.

Trong nháy mắt.

Năm thứ dơ bẩn xung quanh đều nhìn Lữ Hành Giả. Trên mặt lộ ra vẻ quái dị.

Chẳng qua không phải giễu cợt mà là hưng phấn.

 

Tần Dược trầm giọng nói: “Sao anh lại sót dương? Bây giờ anh có quyết định nhờ tôi ra tay không?”

“Có ra một ít. Tần đại sư, cầu xin anh ra tay đi, tôi sẽ khen thưởng ngay!”

Lữ Hành Giả không nói nhiều lời, lập tức nạp tiền và thưởng hai tàng bảo đồ.

Mười nghìn cũng đủ để bắt quỷ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi