Không sai, Tần Dược làm thế là để bảo vệ cho đứa trẻ này. Đứa trẻ này là cái thai ngoài ý muốn của hai người Chu Viễn Hoành và Tây Tây.
Cho nên lúc đó cũng không mấy bảo vệ. Trên đường đi, Tây Tây còn ăn kem, lẩu siêu cay các loại.
Hơn nữa ba ngày nay, Chu Viễn Hoành chết. Tây Tây không ăn không uống suốt ba ngày.
Trực tiếp ngất đi, phải vào viện. Bây giờ cô còn đang chảy máu.
Có thể tưởng tượng được cho dù giữ lại được đứa trẻ này. Khi nó sinh ra cũng yếu ớt lắm bệnh.
Còn rất có thể bị bại não.
Tần Dược tất nhiên không muốn như vậy. Cô ấy đã đủ khổ rồi.
Nếu cô ấy đã muốn đi lên con đường đầy chông gai, cũng không cần đ.â.m thêm một d.a.o nữa!
Đứa nhỏ này được linh khí của Tần Dược gia tăng.
Hơn nữa lại sinh ra trong thời đại quỷ khí khôi phục, linh khí cũng khôi phục.
Có lẽ sau này là một người tu luyện mạnh mẽ cũng không chừng.
Mà sau khi thần thức của Tần Dược trở về. Rất nhiều lực thiên đạo cũng bị đánh cắp.
Tây Tây cảm giác có một hơi lạnh tiến vào trong bụng mình, xóa tan những nặng nề trong cơ thể.
Cô ấy cảm thấy đỡ hơn nhiều.
“Chu Minh Nguyên, nguyên trong đầu nguồn à? Chắc là một đứa con trai nhỉ?”
Tây Tây mừng rỡ cười nói. Tần Dược gật đầu. “Không sai, là con trai!”
Chu Viễn Hoành cũng bật cười, thật sự cao hứng, chỉ là ánh mắt vẫn bi thương.
Đáng lẽ cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn này là của anh ta. Bây giờ đã không còn.
Chu Viễn Hoành không nhịn được hỏi Tần Dược: “Tần đại sư, tôi có điện thoại di động này, sau này còn có thể thường xuyên gọi điện thoại cho Tây Tây sao?”
Tần Dược nói: “Tôi đề nghị anh không nên gọi!”
“Đương nhiên, vào tiết Thanh Minh, tết âm lịch, anh có thể tới thăm đối phương, nhưng nhớ kỹ tuyệt đối đừng chạm vào!”
“Lực lượng của quỷ thần lực chạm vào người bình thường, nhẹ thì bệnh nặng, nặng thì chết.”
“Không phải là đùa đâu!”
Chẳng qua câu này cũng khiến đôi uyên ương số khổ âm dương cách biệt có chỗ gửi gắm.
Tây Tây nói như c.h.é.m đinh chặt sắt: “Chu Viễn Hoành, anh đi đi! Anh yên tâm, sau này đến tiết Thanh Minh và tết âm, em sẽ xem như lễ tình nhân. Em biết anh sẽ trở lại thăm hai mẹ con em. Em sẽ không quên anh!”
Cô ấy nói xong thì thưởng hai cái Hỏa Tiễn.
Chẳng qua cô ấy nói vậy không phải không quý trọng thời gian hai người gặp mặt.
Mà cô ấy phát hiện, trong lúc Chu Viễn Hoành nói chuyện. Đặc biệt sau khi chảy nước mắt.
Cơ thể hình như càng trong suốt.
Cô ấy sợ đối phương sẽ trực tiếp hồn bay phách lạc. Tần Dược tất nhiên cũng phát hiện ra tình huống này.
“Cũng được. Hai vị duyên chủ, có duyên sau này gặp lại!” “Cảm ơn Tần đại sư.”
“Cảm ơn tần sư!”
Hai người đều cúi đầu, vô cùng cung kính. Sau đó, Tần Dược ngắt video với hai người. Người hữu duyên đầu tiên đã tính xong!
Trong phòng livestream. Ai nấy đều chúc phúc.
Không nói gì tới chuyện ai tốt, sống quá khổ nữa. “Hy vọng sau này người có tình đều thành vợ chồng!”
“Không biết sao, trong lòng tôi thấy rất phức tạp, vừa hy vọng có anh hùng đứng ra lại không hy vọng anh hùng bị thương mà chết, trả giá lớn như vậy thật quá nặng nề!”
“Cho nên bình thường phải chú ý an toàn, bất cứ chuyện gì cũng đừng quá kích động.”
“Ba tôi cũng mất khi tôi chưa ra đời. Tôi lớn lên trong tình yêu thương của ông bà. Mẹ tôi cả đời ở vậy không đi thêm bước nữa, chưa từng vứt bỏ tôi. Tôi cũng hy vọng em trai sẽ lớn lên hạnh phúc!”
“Cũng may Tần đại sư có thực lực này, ngay cả quỷ cũng có thể kết nối. Nhưng vừa xem như vậy, tôi cảm giác bạn gái của anh ta càng không chịu từ bỏ, sẽ cảm thấy đối phương vẫn còn sống!”
“Xem tiết Thanh Minh và tết âm thành lễ tình nhân, cô gái này thật khí phách.”
“Người si tình!”
Trong lúc đám dân mạng đang thảo luận.
Tần Dược đã kết nối với người hữu duyên thứ hai. Đập vào mắt là một em gái xinh đẹp.
Em gái này ăn mặc thời trang, gương mặt trăng điểm cộng thêm hiệu quả đặc biệt xinh đẹp.
Liếc nhìn qua còn tưởng cô ta là một nhân vật nổi tiếng trên mạng đấy!
Trong phòng livestream.
Đau xót vừa rồi lập tức biến mất. Bọn họ bắt đầu trêu chọc.
“Hi vợ!”
“Hi vợ!”
“Vợ à, sao em lại ở trong phòng livestream vậy?”
Em gái Nhạc Diêu Diêu này thấy vậy, cười đến không ngậm được miệng.
Mọi người đều nói cô gái hay cười sẽ thường may mắn. “Chào Tần đại sư, chào các vị thủy hữu!”
Cô ta vẫy tay.
Tần Dược mỉm cười, nói: “Chào thủy hữu, thủy hữu đoán mệnh sao? Tà thuật này của cô quá nhiều, phải bớt đi một ít!”
Nhạc Diêu Diêu dở khóc dở cười… . .
Mọi người đều nói phải tẩy trang trước khi tới phòng livestream của Tần đại sư đoán mệnh, chẳng qua cô ta thật sự không tiện.
Đám người đều có thể thấy được, bây giờ cô ta đang ngồi trên xe!
“Tần đại sư, vậy không tính cho tôi được không? Anh tính cho bạn trai tôi đi. Anh ấy không trang điểm!”
Nhạc Diêu Diêu xoay hướng điện thoại sang người bạn trai đang lái xe.
Bạn trai cô ta quay đầu sang đúng hướng điện thoại, đánh tiếng chào.
“Chào Tần đại sư.”
Sau đó, anh ta lại nhìn chằm chằm về phía trước. Nghiêm túc lái xe.
Trong phòng livestream lập tức vang lên những tiếng cười. “Ha ha ha ha, thủy hữu, cô to gan thật đấy!”
“Cô dẫn người yêu tới phòng livestream đoán mệnh, cô không muốn sống nữa à?”
“Tôi ngất, thủy hữu, trên đầu cô hơi xanh đấy!”
“Thủy hữu mạnh mẽ, tính cho bạn trai. Cô mau nhìn xem bạn trai cô có đổ mồ hôi không?”
“Đừng tính nữa, được ngày nào qua ngày đó. Nếu không tính ra bạn trai cô đi tìm bạn gái ba trăm, cô có xử không?”
“Tính đi, nhanh tính đi! Tôi thích nhất là xem cái này đấy!”
Chẳng qua so với vẻ vui sướng của đám thủy hữu trong phòng livestream.
Gương mặt Tần Dược đột nhiên nghiêm túc.
Người lái xe đoán mệnh lần trước là một tài xế taxi. Lúc đó Tần Dược rất mất hứng, bảo anh ta dừng xe đoán mệnh.
Nhưng lần này, hắn không nghiêm mặt vì nguyên nhân này.
Mà vì vừa rồi hắn nhìn Nhạc Diêu Diêu trang điểm quá xinh đẹp nên không nhìn rõ được đường nét trên mặt.
Nhưng bạn trai của đối phương vừa lọt vào ống kính, hắn lại thấy mây đen che kín đỉnh đầu.
Đây là dấu hiệu tai họa sắp ập xuống, con đường hẳn phải chết.
Tần Dược không nói hai lời, nhanh chóng phát động Đạo Thiên Bí Điển.
Chỉ là hình ảnh đầu tiên đã khiến Tần Dược kinh hồn bạt vía.
“Hai người nhanh dừng xe!” “Cái gì?”
Hai người ta bất ngờ nhìn về phía Tần Dược.
Bạn trai Nhạc Diêu Diêu bất giác giảm tốc độ nhưng vẫn do dự.
“Tần đại sư, hai chúng tôi đến trên cầu lớn Minh Châu, xung quanh đây không có chỗ nào để dừng xe, phải chờ đi thêm một đoạn lại tính sau!”
Đôi khi Tần Dược cũng tức giận với những kẻ vô tri này. “Không muốn c.h.ế.t thì lập tức dừng lại! Nhanh lên!”
Câu này có phần nghiêm khắc!