LONG TẾ

Còn Madhi đã kế thừa thuật Yoga cổ, cực kì ảo diệu, khiến người ta không hiểu được, chỉ có điều theo Trần Phong thấy cũng hơi thiếu sót, đó chính là lực sát thương còn lâu mới bằng được chiêu thức của Munir.

Trận trước thực lực của Munir hùng hậu, ép cho Madhi lấy ra thực lực chân chính, vậy thì trận đấu này Lovsky có thể ép Arthur tung ra thực lực chân chính không?

Âm nhạc đã dừng, không biết ai nói một câu Lovsky thắng, mọi người bắt đầu thảo luận, có người cho rằng có thể, nhưng đa phần mọi người đều cho rằng Arthur thắng chắc, chỉ có điều có thể ép Arthur dùng thực lực chân chính không thì không biết được.

Trong tiếng bàn tán của mọi người, thời gian trôi qua từng chút một, ngày càng gần thời gian thi đấu, lúc này đã có khách lúc này rời đi lại quay về, ngoài ghế VIP, ghế tuyển thủ còn chỗ trống ra, thì ghế khán giả đã không còn chỗ trống, kín người.

“Mau nhìn xem, Giáo hoàng Zeus đến rồi!”.

Không biết ai hét lên một tiếng, mọi người nhìn sang, nhóm Modric tổng thư ký của tổ chức võ thuật thế giới và Giáo hoàng Zeus bước vào hội trường, xem thi đấu.

“Không lạ, Arthur là võ sĩ trẻ nhất của Tòa Thánh, hơn nữa thực lực hùng mạnh, lại còn là đội trưởng đội hộ vệ của Giáo hoàng Zeus, trận đấu của anh ta, Giáo hoàng Zeus chắc chắn sẽ quay lại xem!”.

Trong số khán giả có nhiều người hiểu biết rộng, lúc này lên tiếng giải thích.

Nhóm Giáo hoàng Zeus và tổng thư ký Modric vào chỗ ngồi, lúc này Giáo hoàng Zeus quét mắt nhìn, nhìn Trần Phong ở ghế khán gỉa một cái, mỉm cười.

Trần Phong cũng nhìn thấy nụ cười của Zeus, đột nhiên không biết đối phương có ý gì, nhưng nụ cười của đối phương chắc chắn có ý nghĩa khác.

Mặc dù như vậy nhưng Trần Phong vẫn không nghĩ nhiều về việc này, mà đặt chú ý vào sàn đấu, đợi trận đấu của Arthur và Lovsky.

Trận đấu sắp bắt đầu, Lovsky vũ khí bí mật đến từ Sa Hoàng đến sàn đấu.

Mặc dù nói thời tiết lúc này nhiệt độ đã lên hơn 30 độ, nhưng Lovsky vẫn mặc đồ tác chiến đặc công.

Thân hình vạm vỡ của anh ta đỡ lấy quần áo, cất bước đi về phía trước, giày tác chiến dưới chân vang lên âm thanh rất có nhịp điệu, cứ như trống trận.

Khi Lovsky đến chính giữa sàn đấu, Arthur xuất hiện rồi, anh ta vẫn là vẻ mặt lạnh lùng kia, mái tóc vàng không có gió mà tự lay động, trông cực kì phiêu bồng.

“Arthur đến rồi!”.

So với Lovsky, thì độ nổi của Arthur vẫn cao hơn nhiều, vừa xuất hiện đã có người nhận ra, đều hét to.

Chỉ có điều Arthur coi như không nghe thấy, không đáp lại, dường như tâm trạng không tốt.

Thực ra tâm trạng anh ta rất tệ, trận này, anh ta chỉ nhìn thấy Giáo hoàng Zeus, nhưng Thánh nữ Angel không đến.

Kết quả này với Arthur mà nói là một cú sốc không nhẹ.

Phải biết rằng Arthur làm mọi việc đến hiện tại, tất cả đều để thể hiện thật tốt trước mặt Thánh nữ Angel.

Arthur là đội trưởng đội hộ vệ Tòa Thánh, ở Tòa Thánh có nhiều tu nữ thầm thương trộm nhớ anh ta, nói không ngoa tu nữ yêu thầm anh ta có thể tạo thành một đội hộ vệ rồi.

Chỉ có điều Arthur không có hứng thú với tu nữ, mà đặt hết tâm tư vào Thánh nữ Angel.

Để biểu hiện trước mặt Thánh nữ Angel, anh ta liều mình tập võ, nỗ lực trở thành người mạnh trong thế hệ trẻ.

Khi anh ta biết Giáo hoàng Zeus muốn chọn chồng cho Thánh nữ Angel trong cuộc thi võ thuật lần này, anh ta càng cố gắng hơn, cho rằng đây là một cơ hội tốt ngàn năm có một, anh ta âm thầm hạ quyết tâm phải giành quán quân cuộc thi võ thuật thế giới, dùng nó làm vật đính ước tặng cho Thánh nữ Angel.

Anh ta cực kì mong đợi ngày này, thậm chí trong đầu anh ta còn từng ảo tưởng hình ảnh tốt đẹp ấy.

Chỉ có điều mọi thứ, cùng với việc lần trước anh ta lợi dụng ngôn ngữ môi đọc hiểu lời nói chuyện của Giáo hoàng Zeus và Thánh nữ Angel, biết được Thánh nữ Angel thế mà lại hứng thú với Trần Phong Hoa Hạ, khiến lòng anh ta phẫn nộ không thôi, mọi ảo tưởng bị hủy diệt.

Anh ta không biết Trần Phong Hoa Hạ kia có tư cách gì đặt ngang hàng với anh ta, nhưng mặc dù phẫn nỗ anh ta lại không dám thể hiện ra trước mặt Giáo hoàng Zeus và Thánh nữ Angel.

Khi anh ta biết Thánh nữ Angel sẽ không đến xem trận đấu của anh ta, tin tức này khiến anh ta càng thêm tức giận, lửa giận trong lòng đã ngút trời, lúc này làm gì có tâm trạng đáp lại khán giả bình thường xung quanh.

Ánh mắt Arthur quét qua từng cái ghế khán giả, khi anh ta nhìn thấy Trần Phong, thì đầu tiên là sửng sốt, sau đó trong mắt có một ngọn lửa đang bùng cháy.

Vì Arthur cho rằng nếu không có sự xuất hiện của Trần Phong, thì anh ta chắc chắn sẽ trở thành chồng của Thánh nữ Angel.

Mặc dù anh ta không biết thái độ của Zeus và Thánh nữ Angel sẽ thay đổi nhanh như vậy, nhưng lúc này anh ta đã tức giận đến mụ mị đầu óc, căn bản không nghĩ nhiều thế.

Vốn dĩ Arthur đã hứa với em trai anh ta sẽ dạy cho Trần Phong bài học, nhưng lúc này anh ta lại có sát tâm rồi, chỉ muốn xé xác Trần Phong.

Dù vậy nhưng Arthur biết giờ chưa phải lúc, vẫn phải đợi.

“Lovsky đến từ Sa Hoàng, tôi cho anh hai lựa chọn, một, tự động nhận thua, hai, bị tôi giết trong tích tắc!”.

Arthur vốn trong lòng đã có lửa giận, lúc này nhìn ai cũng ngứa mắt, nên lời nói với Lovsky cũng không khách sáo.

“Hừ, Arthur, anh quá tự phụ rồi đó!”.

Lovsky lúc này cũng hơi bực mình, anh ta bị thái độ không coi ai ra gì của Arthur chọc giận.

Arthur không trả lời, mà ánh mắt nhìn sang trọng tài đợi đối phương tuyên bố trận đấu bắt đầu.

Trọng tài cũng nhìn ra là ý gì, không nói vớ vẫn mà tuyên bố trận đấu bắt đầu luôn.

“Hai bên chuẩn bị vào vị trí, trận đấu… bắt đầu!”.

Lời Arthur nói vừa nãy đã bị khán giả nghe được rõ ràng, lúc này đều thảo luận Arthur rốt cuộc có thể đánh bại đối phương bằng một chiêu không.

“Rầm!”.

Một tiếng vang to, kéo suy nghĩ của các khán giả về.

Dưới ánh mặt trời, mái tóc vàng của Arthur cực kì chói mắt, chỉ thấy anh ta xếp tay thành chữ thập, bóng dáng bất chợt xuất hiện trước mặt Lovsky, không hề khách sáo chém xuống.

Arthur thế mà lại dùng Chiến Thần Trảm.

Chiến Thần Trảm là sát chiêu cuối cùng của Chiến Thần Kiếm, có lẽ vì cơn giận trong lòng Arthur phải xả ra, hoặc là anh ta muốn thực hiện lời hứa ban nãy, giết đối phương trong tích tắc, nên không giữ lại gì mà dùng tuyệt chiêu.

Khi Arthur dùng Chiến Thần Trảm, khí tức anh ta bỗng chốc tăng đến cực hạn, nội kình dồn vào hai tay, trong nháy mắt hai tay anh ta cứ như có sức rẽ núi đập đá.

Khí tức tản ra từ hai tay, như kiếm khí, kiếm chưa tới, khí đã tới.

Sóng khí xông về phía Lovsky, khoảnh khắc này mọi người đều biến sắc, đến cả Trần Phong cũng vậy.

Giáo hoàng Zeus cũng không ngoại lệ, mặc dù ông ấy biết thực lực của Arthur không tệ, nhưng không ngờ Arthur dốc hết sức đánh lại có khí thế như này.

Con ngươi Lovsky co lại, anh ta không kịp tránh, chỉ có thể chặn bằng bản năng, chỉ thấy khí tức anh ta dồn vào lòng bàn tay phải, cơ thể ngả về phía trước, đập một chưởng như gấu.

Chiêu này cũng là võ công cực kì nổi tiếng của Sa Hoàng, chưởng pháp này là bắt chước sự tấn công của gấu tạo ra, uy hiếp cực mạnh.

Cả sân lúc này yên lặng, mọi người đều nín thở, sợ bỏ lỡ thời khắc đặc sắc này.

- -------------------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi