LONG TẾ

Vốn dĩ Trần Phong định dùng nước nhân sâm để chữa lành vết thương trên cơ thể, nhưng không ngờ anh vẫn đánh giá thấp hiệu quả của nước nhân sâm này, không ngờ nó không những chữa lành vết thương mà còn đưa sức mạnh cơ bắp của anh lên một tầm cao mới chưa từng có, sức mạnh cơ bắp này dù giai đoạn giữa Hóa Kình cũng không có, cái chính là nếu Trần Phong muốn đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, thì giờ đã trở thành việc cực kì đơn giản, có thể nói Trần Phong lúc nào cũng có thể đột phá.

Chỉ có điều bây giờ vẫn chưa vội, Trần Phong không vội đột phá.

Trần Phong hiểu cách đối nhân xử thế của Ngô Khôn, người này nham hiểm gian xảo, cực kì mưu mô, nếu để đối phương biết anh đã đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, vậy thì tiếp theo khiến đối phương tham gia trận chiến sinh tử sẽ hơi khó, thậm chí Ngô Khôn sẽ từ chối tiến hành trận đấu sinh tử với anh, nếu như vậy thì kế hoạch sẽ bị làm rối loạn.

Còn mấy tiếng nữa là đến trận đấu, Trần Phong đứng dậy vươn vai, lúc này trên người hơi dính nhớp, cực kì khó chịu, vì lúc bế quan Trần Phong đã kích phát nước nhân sâm còn sót lại, mà trong cơ thể lại bài tiết một số chất bẩn ra.

Cho nên Trần Phong định vào nhà tắm qua một chút, gột rửa chất bẩn trên người đi, rồi thay bộ đồ sạch sẽ, sau đó thì dọn dẹp một lát rồi rời khỏi phòng khách sạn.

Khi Trần Phong xuống tầng, mấy người Võ Chí Châu, Cơ Uẩn, Phương Chính đại sư, Thương Bác đều đang đợi.

Nhìn thấy Trần Phong đi tới, mấy người đứng dậy.

"Ha, ha, anh Trần Phong, mấy hôm nay bế quan cảm thấy thế nào, thực lực có tăng lên không? Nghe nói Ngô Khôn còn mạnh hơn cả Arthur đó!", Cơ Uẩn tiến lên mấy bước cười nói.

"Chắc là không có vấn đề gì!", Trần Phong mỉm cười.

"Ừ, thật sao?", sắc mặt Cơ Uẩn hơi thay đổi, cảm thấy hơi khó tin.

Mặc dù nói trong trận đấu trước Trần Phong đã thắng Arthur, nhưng không đơn giản như nhìn vào, Trần Phong là dựa vào kinh nghiệm chiến đấu cực kì phong phú đánh bại Arthur.

Nhưng lần này thì khác, thực lực của Ngô Khôn còn cao cường hơn Arthur, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu cũng vô cùng phong phú, không hề kém cạnh Trần Phong, thực lực như vậy, Trần Phong thế mà nói không vấn đề gì, Cơ Uẩn sao có thể bình tĩnh được.

Không chỉ Cơ Uẩn, đến cả mấy người Võ Chí Châu, Phương Chính đại sư, Cơ Vô Thường, Thương Bác và cả Thiên Ưng cũng biến sắc.

"Trần Phong, khí tức của cậu hiện tại hơi kì lạ, khác hẳn với lúc trước, tôi cứ tưởng cậu đã đột phá rồi, nhưng hiện tại xem ra cậu vẫn là giai đoạn đầu Hóa Kình, hơi kì lạ!".

Thiên Ưng im lặng một lúc, nói ra nghi vấn trong lòng.

"Giờ không tiện nói, đến lúc đó anh sẽ biết!".

Trần Phong cười nói, anh không phải không tín nhiệm mấy người trước mặt, nhưng tính Trần Phong cẩn thận, sẽ không để lộ thực lực chân chính của mình ra.

"Vậy à?", Thiên Ưng gật đầu, mấy người khác đều ngơ ngác nhìn nhau, không biết Trần Phong rốt cuộc có tuyệt chiêu gì, Trần Phong không nói, mấy người cũng không hỏi nữa.

Lúc mọi người im lặng, không ngờ Tam Giới lại đến đây, lúc này cả người anh ta quấn băng gạc, chân thấp chân cao đi đến trước mặt mọi người.

"Hửm? Tam Giới, sao cậu lại đến đây, không ở bệnh viện dưỡng thương hẳn hoi chạy đến đây làm gì?".

Tam Giới đi đến, Phương Chính đại sư tiến lên, trách cứ.

"Còn phải nói sao, tôi đến đây là để tìm mọi người, hơn nữa hôm nay là trận chung kết của anh em của tôi, sao tôi có thể không đến!", Tam Giới cười hì hì nói.

"Người anh em, anh phải dưỡng thương hẳn hoi mới đúng!", Trần Phong cười gượng nói.

"Người anh em này, anh không biết đấy chứ, sáng nay tôi gặp gã ngốc của Tòa Thánh bị anh đánh bại ở bệnh viện, anh ta cứ luôn miệng nói là anh chơi bẩn với anh ta, hơn nữa mặc dù hiện tại anh ta thiếu mất một cánh tay nhưng võ công của anh ta lại giữ được!".

Tam Giới thở một hơi tiếp tục nói: "Tên ngốc của Tòa Thánh đó còn nói anh nhất định sẽ bị Ngô Khôn giết chết, tôi đương nhiên là không bằng lòng rồi, cho nên đã cãi nhau với anh ta, lần này tôi phải đến chứng kiến anh giết Ngô Khôn, tôi xem tên ngốc Tòa Thánh kia còn dám nói gì!".

Nghe lời nói của Tam Giới, mọi người cạn lời, trong đầu tưởng tượng cảnh Tam Giới quấn băng gạc cãi nhau với Arthur ở bệnh viện.

"Đúng rồi, người anh em, chắc anh sẽ không khiến tôi thất vọng nhỉ?".

Tam Giới đột nhiên nhớ ra cái gì, mắt nhìn thẳng vào Trần Phong hỏi.

"Yên tâm, tôi sẽ khiến Arthur thất vọng!", trong lúc nói vẻ mặt Trần Phong nghiêm túc.

Luân Đân, Ưng Quốc ở vạn dặm xa xôi.

Trong văn phòng công ty cá cược, một trợ thủ cực kì lễ phép báo cáo tình hình mấy hôm nay.

"Dạo này chúng tôi lấy được video thi đấu của Arthur bằng một số thủ đoạn, sau khi tung video ra, đã thu hút được sự chú ý của khách chơi, nhưng tiền chảy vào công ty lại không được bao nhiêu!".

"Trần Phong thì ngược lại, rất nhiều khách chơi đặt cậu ta, hơn nữa tiền cực kì nhiều, tôi chẳng hiểu nổi những gã ngốc này sao lại tin Trần Phong có thể thắng trận đấu đến vậy!", trợ thủ lắc đầu, thực sự nghĩ không thông vấn đề nằm ở đâu.

"Hừ, đó không phải là khách chơi, đa phần là bạn bè người thân của Trần Phong Hoa Hạ mà thôi!".

So với trợ thủ, ông chủ công ty cá cược lại cực kì bình tĩnh, dù sao thì ông ta có quá nhiều kinh nghiệm sống.

"Đúng rồi, giờ đã vào bao nhiêu tiền?", ông chủ nhớ ra cái gì, lên tiếng hỏi.

"Tính đến hiện tại, tiền vào công ty được một tỷ hai, tỉ lệ của Trần Phong và William là 4:6, lúc đầu tỉ lệ cược của Trần Phong và William đều là 1:9, nhưng sau đó lại tăng lên thành 2:1".

Lời trợ thủ vẫn chưa nói xong, đã bị tiếng vang lớn làm gián đoạn.

Sắc mặt ông chủ âm u, bàn tay đập xuống bàn, trợ thủ rụt cổ, không dám nói gì nữa.

Đúng lúc này chuông điện thoại reo, ông chủ cầm điện thoại lên.

"Chỗ tôi đã liên lạc với Dark Coucil, Dark Coucil nói rằng William nhất định sẽ giết Trần Phong, nếu đã vậy thì nâng tỉ lệ cược của Trần Phong lên mức thích hợp!".

Đầu bên kia vang lên giọng nói tang thương, ông chủ công ty cá cược vội vàng nói vâng, không dám có ý làm trái.

Đầu dây bên kia là ông chủ thực sự đứng sau công ty cá cược, dù xét trên toàn thế giới thì cũng cực kì có tiếng.

Khách sạn, Van-ti-căng.

Ngô Khôn tắm rửa xong, chuẩn bị vội vàng tiến hành trầm tư, đúng lúc này điện thoại reo.

"Ngài Merlot, ông có gì dặn dò sao?", Ngô Khôn cung kính hỏi.

Merlot này là nhân vật đứng thứ hai trong Dark Coucil, trợ thủ của August, cũng là cấp bậc quân sư của Dark Coucil, rất nhiều mệnh lệnh của August được truyền đạt thông qua Merlot.

Cái chính là, August - người cầm quyền của Dark Coucil đang trong lúc bế quan, mọi việc trong Dark Coucil sẽ đều do Merlot quản lý.

Dù Ngô Khôn là Người con của bóng tối của Dark Coucil, nhưng với Merlot này, anh ta vẫn phải lễ độ.

"Ừm, William, mệnh lệnh mới nhất của thủ lĩnh, thời gian này, sau khi tìm hiểu Trần Phong Hoa Hạ, người này có năng khiếu trời sinh, là kì tài giới võ học, hơn nữa thực lực mạnh mẽ, cái chính là dạo này cậu ta bắt đầu xuống tay với những người vây đánh Kinh Nhất năm xưa, người này một khi trưởng thành thì chắc chắn sẽ uy hiếp đến Dark Coucil, ý của thủ lĩnh là bảo cậu giết chết cậu ta!".

Giọng Merlot trầm thấp, càng để lộ vẻ ra lệnh không cho cãi lại hơn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi