LỘNG TRIỀU

Lúc này Vân Hải mới phát hiện mặc dù anh mình có không ít hồng nhan tri kỷ nhưng lại không có ai ở Ninh Lăng. Cù Vận Bạch là người duy nhất y có thể liên lạc thì lại đang ở Dương Thành. Số điện thoại của Cổ Tiểu Âu thì y cũng biết nhưng gọi không liên lạc được. ông anh hình như có mấy người phụ nữ ở An Đô nhưng ngoài Từ Xuân Nhạn thì Vân Hải còn có chút ấn tượng ra, người khác thì không biết.

Ông anh đúng là thỏ không ăn cỏ gần hang, nếu không có thể tìm được cô nào đó chạy lên núi thông báo.

Cô gái thấy bạn trai mình đầy lo lắng hỏi sao vậy, Vân Hải cũng nói ra lo lắng trong lòng mình và muốn lập tức liên lạc với anh trai.
- Anh không thể liên lạc được với ai khác ở Ninh Lăng sao?
Cô gái hỏi.

- Liên lạc thì có thể nhưng anh lọ nếu chuyện lộ ra thì càng nghiêm trọng hơn.
Vân Hải có chút do dự.

- Em nghĩ chắc không như vậy đâu. Quốc Đống ca nếu là Bí thư thị ủy Ninh Lăng chẳng lẽ không có một hai người tin được sao? Anh không phải nói Quốc Đống ca rất có uy tín ở Ninh Lăng sao? Chuyện lớn như vậy mà truy cứu trách nhiệm thì Đống ca nhất định sẽ bị liên quan, các người khác cũng bị. Ở điểm này em nghĩ liên quan tới cả Ninh Lăng chứ không riêng gì Đống ca.
Cô gái lúc này bình tĩnh hơn Vân Hải nhiều nên phân tích khá chính xác.

- Ừ, em nói đúng, chuyện lớn như vậy mà giống sự kiện “Thiết bổn”, “Kiến Long” thì ai cũng bị cuốn vào.
Vân Hải dần bình tĩnh lại.
- Anh sẽ gọi cho Thị ủy Ninh Lăng để bọn họ lập tức nói cho Đống ca, còn tình hình cụ thể để Đống ca gọi lại cho anh là được.

Lam Quang nhận được số điện thoại lạ lại nghĩ là gọi nhầm số. Bây giờ đã 12h đêm, hơn nữa đây là số điện thoại di động tỉnh ngoài. Chẳng qua bây giờ Triệu Quốc Đống và Chung Dược Quân tới Cô Lỗ câu, y ở nhà lo công việc. Tần Hạo Nghiên vừa cùng Tằng Lệnh Thuần đi tới Cô Lỗ câu. Y đương nhiên không dám ngủ.

Khi đối phương báo tên tuổi thì Lam Quang có chút tò mò. Lúc Triệu Quốc Đống làm Bí thư Quận ủy Tây Giang thì y mơ hồ biết mấy người em trai của Triệu Quốc Đống làm kinh doanh, chẳng qua Triệu Quốc Đống không muốn nói đến tình hình gia đình mình mọi người biết ý không hỏi nheief.

Chỉ biết mỗi điều là đám em của Triệu Quốc Đống làm ăn rất tốt. Từ miệng một ít cán bộ quận, thị xã thì Lam Quang cũng nghe nói Triệu Quốc Đống đến Thượng Hải hay Bắc Kinh đều có người tới đón, nghe nói là của công ty mấy người em.

Chẳng qua Lam Quang rất nhanh chú ý đến mục đích của cuộc điện này.

Vân Hải nói qua tình hình cho Lam Quang nghe.

Lam Quang chỉ thấy cả người mình đổ mồ hôi lạnh, có thể nói là tóc gáy dựng thẳng lên. Mẹ tên Lang Thế Quần nữa chứ.

Nếu lời đối phương nói là thật, một khi Ninh Lăng không đề phòng để chuyện bộc phát thì đó là một kích chết người.

Đến lúc ấy việc Triệu Quốc Đống vào Thường vụ tỉnh ủy coi như xong, chỉ sợ còn không chỉ liên quan mình Triệu Quốc Đống và Chung Dược Quân.

Bỏ máy xuống, Lam Quang đã không còn chút buồn ngủ nào nữa, đây mới là nguy hiểm thật sự, chuyện bên Cô Lỗ câu đáng gì chứ. Dù tất cả đám sinh viên chết hết cũng không liên quan mấy đến chính quyền địa phương. Chỉ cần chính quyền địa phương dùng hết sức cứu nạn là được. Nhưng chuyện trong tay mình bây giờ mới là chuyện đủ để đánh ngã toàn bộ bộ máy Thị ủy, Ủy ban khóa này.

Bây giờ cần phải lập tức tìm Triệu Quốc Đống và Chung Dược Quân để bàn kế sách đối phó.

Lam Quang không hề do dự gọi Cố Vĩnh Bân và Tiêu Phượng Minh tới nói chuyện này ra. Hai người kia đều rất sợ. Cố Vĩnh Bân là Phó thị trưởng thường trực, y đương nhiên biết chuyện này mang tới hậu quả như thế nào.

Lúc trước tập đoàn Hâm Đạt muốn tiến hành xây dựng khu công nghiệp ở Vân Lĩnh, Cố Vĩnh Bân khá ủng hộ. Hạng mục điện phân này chẳng những kéo GDP lên mà còn giải quyết được nhiều công ăn việc làm, đồng thời lợi dụng tài nguyên điện giá rẻ của sông Kim Mã. Chẳng qua Triệu Quốc Đống lại không quá đồng ý với hạng mục này vì cho rằng hiện nay ngành điện phân xuất hiện xu thừa. Y còn tranh luận khá kịch liệt với Triệu Quốc Đống về việc này.

Sau đó thị xã sau nhiều lần thảo luận cho rằng trạm phát điện Cô Lỗ câu có năng lực phát điện khổng lồ, hơn nữa tập đoàn Hâm Đạt là tập đoàn tư nhân có sức ảnh hưởng lớn ở tỉnh và cả nước, chủ tịch nhiều lần lên bảng Forbes, lãnh đạo tỉnh cũng đã gọi tới yêu cầu thị xã ủng hộ Hâm Đạt, vì thế Triệu Quốc Đống cuối cùng cũng không kiên trì ý kiến mà chỉ đưa ra yêu cầu tập đoàn này phải cân nhắc đến việc áp dụng khoa học kỹ thuật mới vào sản xuất.

Hạng mục này bắt đầu được lập vào tháng 11 năm ngoái, chuẩn bị báo lên Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh và quốc gia nhưng vừa báo lên tỉnh lại gặp phải cơn bão khống chế vĩ mô, tỉnh tỏ vẻ không muốn phê duyệt mấy hạng mục như thế này.

Vướng trong tỉnh mà lúc ấy Ninh Lăng cũng ý thức được đợt khống chế này của Trung ương là rất mạnh nên cũng có nhiều ý kiến khác nhau, lúc ấy Cố Vĩnh Bân và Triệu Quốc Đống có ý kiến khá nhất trí là dừng việc trình phê duyệt, dừng việc giải phóng mặt bằng. Nhưng Chung Dược Quân lại có chút do dự ở việc này. Công việc chuẩn bị đã tiến hành khá nhanh, có thể nói thị xã vừa lập hạng mục đã tiến hành giải phóng mặt bằng một số nơi. Mà tập đoàn Hâm Đạt lại có thỏa thuận với Vân Lĩnh và xã Ô Hương sẽ nhận 800 nông dân vào làm việc, cũng tài trợ xây dựng cơ sở vật chất công cộng cho xã khiến xã Ô Hương rất ủng hộ hạng mục này. Hơn nữa một vài lãnh đạo tỉnh cũng ủng hộ khiến cho hạng mục trên thực tế không dừng lại.

Do lúc ấy là gần cuối năm nên thị xã cũng có thảo luận về hạng mục này. Triệu Quốc Đống nói hạng mục này khác hẳn hạng mục sân bay Đông Trại, rất khó qua cửa Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia, yêu cầu tạm dừng hạng mục này lại, nhất là phải trả lại toàn bộ đát đã trưng dụng. Chẳng qua sang đầu năm Triệu Quốc Đống đi học ở Bắc Kinh nên chuyện này cũng không được ai xác thực.

Sau đó Vân Lĩnh làm như thế nào thì thị xã cũng không quá để ý. Ngay cả Cố Vĩnh Bân cũng không chú ý, cũng không nghe nói qua huyện có động tĩnh gì, ngay cả số lần tập đoàn Hâm Đạt lên thị xã cũng giảm đi nhiều giống không còn tin vào hạng mục này nữa.

Nhưng trước đó tất cả thủ tục ở thị xã đã xong, chỉ là trong hội nghị cuối cùng tỏ vẻ tạm dừng báo lên trên mà thôi.

Nhưng nếu đúng như lời Triệu Vân Hải kia nói, như vậy Huyện ủy, Ủy ban Vân Lĩnh thật sự không thèm để ý tới ý kiến của thị xã, lợi dụng việc trước đó thị xã đã phê duyệt mà tiến hành lấy đất đai.
- Việc này không thể, Lang Thế Quần muốn chơi với nửa sao? Ngọn lửa này đủ để thiêu sống hắn, thậm chí còn kéo cả bộ máy Thị ủy, Ủy ban chôn cùng.

Cố Vĩnh Bân có chút thất thố kêu lên. Nếu chuyện đúng là như vậy thì y làm Phó thị trưởng thường trực cũng không thoát được. Y đã ký vào hạng mục này. Mặc dù tạm dừng nhưng do tập đoàn Hâm Đạt và Huyện ủy, Ủy ban Vân Lĩnh cấu kết lừa thị xã. Nếu truy cứu trách nhiệm thì y sẽ có trách nhiệm giám sát không chu đáo.

- Bí thư Lam, thật sự là em trai của Bí thư Triệu gọi tới?
Mặt Tiêu Phượng Minh hơi tái lại, bây giờ xảy ra chuyện này thì sẽ khiến Triệu Quốc Đống không thể vào Thường vụ tỉnh ủy. y cũng ngửi được âm mưu trong đó.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi