LỘNG TRIỀU

Mọi người nhìn vào một góc mà không nghĩ người này lên tiếng.

Đó chính là thiếu tướng Ba Kiên Cường – tư lệnh Quân khu An Nguyên.

Có lời đồn vị thiếu tướng Ba Kiên Cường này có quan hệ huyết thống với một vị nguyên lão trong Quân đội, nhưng lời đồn này là thật hay không thì không dễ chứng thực. Nhưng tính cách cứng rắn, quyết đoán của Ba Kiên Cường thì mọi người trong tỉnh đều nghe thấy. Nghe đồn người này lúc làm ở bên dã chiến thường hay có xung đột với địa phương, từng cho binh lính vây lấy trụ sở cơ quan công an địa phương.

Ứng Đông Lưu có chút kinh ngạc, lai lịch của Ba Kiên Cường thì y mơ hồ biết một chút. Chẳng qua Ba Kiên Cường này mới tới An Nguyên, hơn nữa đối phương lại là người cứng rắn, không nghe lời ai nên Ứng Đông Lưu cũng không dự định được người này ủng hộ. Không ngờ lần này Ba Kiên Cường lại tỏ thái độ thẳng thắn ủng hộ Triệu Quốc Đống mà không nói lý do gì cả.

- Tư lệnh Ba xem ra có ấn tượng rất tốt đối với Ninh Lăng?
Ứng Đông Lưu cười nói.

- Ừ, Triệu Quốc Đống theo tôi thấy là được.
Ba Kiên Cường cũng không nói nhiều, nói xong y nhìn đồng hồ và nói:
- Bí thư Ứng, một vị lão lãnh đạo của Quân khu 10h30 sẽ đến, tôi nghĩ mình đã nói ra ý kiến của mình nên bây giờ xin về sớm.

- Ừ, tư lệnh Ba bận thì di trước.
Ứng Đông Lưu gật đầu. Ba Kiên Cường này đúng là đi như rõ, đúng tính cách một quân nhân. Có lẽ nếu không phải đến nói ủng hộ Triệu Quốc Đống thì không chừng Ba Kiên Cường sẽ xin phép không tham gia hội nghị thường ủy.

Ba Kiên Cường đứng lên giơ tay chào mọi người rồi đi thẳng ra ngoài.

Khi các thường vụ nhìn Ba Kiên Cường rời đi, không khí mới quay lại hội nghị. Hai người Hác Mộng Hiệp, Ba Kiên Cường bất ngờ tỏ thái độ làm cho tình thế quay ngoắt lại. Dù là Miêu Chấn Trung hay Tôn Liên Bình đều cảm thấy tính nghiêm trọng của vấn đề. Nếu nói Hác Mộng Hiệp biểu hiện là do tính cách độc lập của y, nhưng còn Ba Kiên Cường thì sao?

Trước đó Miêu Chấn Trung không phải không liên lạc với Ba Kiên Cường nhưng Ba Kiên Cường này tỏ vẻ rất lạnh nhạt giống như không quan tâm đến chuyện trong tỉnh.

Ba Kiên Cường đương nhiên sẽ không vì lời nói của Hác Mộng Hiệp mà động tâm, y rõ ràng đến đây để ủng hộ Triệu Quốc Đống. Điều này làm Miêu Chấn Trung rất buồn bực.

Lúc này quan hệ của ai rộng hơn đã thể hiện ra. Phải nói Ba Kiên Cường không có dính dáng gì tới các quan hệ trong tỉnh. Dù là x cũng khó làm cho Ba Kiên Cường khuất phục nghe theo. Nhất là nghe nói Ba Kiên Cường còn có lai lịch rất lớn, vậy mà lúc này ra mặt ủng hộ Triệu Quốc Đống, như vậy chỉ có thể kết luận bản thân Triệu Quốc Đống hoặc lực lượng sau lưng hắn đã giúp hắn.

Nghĩ vậy Miêu Chấn Trung không khỏi thầm than có lẽ Long Ứng Hoa đã thua ngay từ đầu vì đặt hy vọng lên người ngoài, đó là biểu hiện không tin tưởng vào mình. Mà khi anh không được Bí thư tỉnh ủy đồng ý, anh có làm đủ chuyện có lẽ cũng không đủ. Trước khi Bí thư tỉnh ủy tỏ thái độ, anh dám nhờ người này người kia lên tiếng chính là đi quá giới hạn.

Ba Kiên Cường rời khỏi làm hội nghị thường ủy yên tĩnh trong giây lát. Nếu như lời nói thẳng thắn của Hác Mộng Hiệp làm các vị thường vụ thấy hướng gió biến hoá, vậy thái độ cứng rắn của Ba Kiên Cường lại là tín hiệu. Nếu ai còn không tỉnh ngộ từ đó thì kẻ đó không xứng ngồi trong phòng hội nghị này.

Đinh Sâm cúi đầu nhấp ngụm trà, mùi hương trà làm y nhớ lại cảm giác tốt đẹp hồi còn công tác ở quê nhà là tỉnh Tứ Xuyên.

Mặc dù khoảng cách hai nơi không xa, dọc theo Miên Châu đến Trùng Khánh là đến được. Nhưng tới An Nguyên nhiều năm như vậy, y cũng dần quen với cuộc sống An Nguyên, quê mặc dù làm y lưu luyến nhưng y cũng biết khả năng mình có thể về nhận chức là không cao. An Nguyên chính là quê hương thứ hai của y.

Đinh Sâm nhìn quanh mọi người trong phòng hội nghị, nếu chỉ cần thêm phiếu của mình thì có thể xác định Triệu Quốc Đống sẽ hoàn toàn thắng.

Lão lãnh đạo rất coi trọng Triệu Quốc Đống. Từ việc hạng mục sân bay Ninh Lăng thành công được lão lãnh đạo thuyết phục là Đinh Sâm nhìn ra vấn đề. Có thể nói Triệu Quốc Đống đi học trên Bắc Kinh đã vận dụng tốt cơ hội, vượt qua cửa hiểm khi Trung ương có chính sách khống chế vĩ mô.

Đợt 1/5 vừa qua Đinh Sâm đã lên Bắc Kinh gặp lão lãnh đạo. Tô Giác Hoa đối với Đinh Sâm mà nói có ơn tri ngộ không thể quên.

Khi gặp mặt hai người không khỏi nhắc tới An Nguyên. Tô Giác Hoa không hài lòng mấy với công tác hai năm gần đây của An Nguyên, nhưng cũng cho rằng An Nguyên có điểm sáng, nhất là khá tán thành việc Ứng Đông Lưu mạnh dạn sử dụng Triệu Quốc Đống. Cho rằng sự phát triển của Ninh Lăng đã chứng minh đầy đủ việc dùng tốt lãnh đạo chủ yếu sẽ khiến một nơi thay đổi hoàn toàn.

Tô Giác Hoa khen Triệu Quốc Đống như vậy làm Đinh Sâm có chút bất ngờ. Y vốn nghĩ Triệu Quốc Đống thông qua nhiều quan hệ phức tạp mới qua được cửa của Thượng Hải. Tô Giác Hoa không phải người ai cũng khen, nhưng từ miệng Tô Giác Hoa thì Đinh Sâm cảm thấy phán đoán của mình có vẻ hơi thành kiến.

Triệu Quốc Đống tự mình tới tìm à thuyết phục được Tô Giác Hoa. Tô Giác Hoa cũng nói có ấn tượng tốt đối với Triệu Quốc Đống, thậm chí nói thẳng hiện nay An Nguyên cần chính là các cán bộ có ý chí phấn đấu và có năng lực tốt như Triệu Quốc Đống. Nếu không An Nguyên sẽ càng lúc càng lạc hậu trong dòng chảy kinh tế.

Tô Giác Hoa nói vậy làm Đinh Sâm có chút xúc động. Chẳng qua y cũng biết thành tích hai năm qua của Ninh Lăng đúng là làm người ta phấn chấn. Chẳng qua Triệu Quốc Đống còn quá trẻ, kinh nghiệm nhìn như phong phú nhưng đều thoáng qua mà thôi. Nếu muốn lên vị trí cao hơn thì bản thân Đinh Sâm lại không quá tán thành.

Nhưng lời Tô Giác Hoa nói lại làm quan điểm vốn có của Đinh Sâm dao động. Vì thế khi Ứng Đông Lưu hẹn nói chuyện với y, thái độ của y cũng trở nên mơ hồ, về cơ bản đã đồng ý với việc chọn Triệu Quốc Đống.

- Bí thư Đông Lưu, tôi cũng đồng ý với quan điểm của trưởng ban Hác cùng Tư lệnh Ba. Đồng chí Triệu Quốc Đống có lý lịch phong phú, từng trải qua nhiều cương vị, hơn nữa lại là cán bộ trưởng thành từ cơ sở, đã rèn luyện qua ở cấp bộ Trung ương, phải nói kinh nghiệm chính trị và năng lực tổng thể đều không thể nghi ngờ. Tỉnh ủy khi xác định Triệu Quốc Đống làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng cũng đã tính tới điểm này. Hai năm qua Ninh Lăng phát triển nhanh như vậy cũng nói rõ Triệu Quốc Đống làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng là xuất sắc hơn bất cứ vị Bí thư thị ủy nào trước đó. Lý lịch không phải điều kiện bắt buộc khi đề bạt cán bộ. Tôi cảm thấy chúng ta lựa chọn cán bộ cần chú trọng thành tích thực tế.

Đinh Sâm lên tiếng như một chiếc búa tạ gõ mạnh vào tim mấy người Miêu Chấn Trung, Tôn Liên Bình. Đinh Sâm tỏ thái độ coi như tuyên bố kết quả hội nghị thường ủy hôm nay. Ngay cả mấy người “đồng minh” của Triệu Quốc Đống gồm Dương Kính Quang, Hàn Độ, Nhâm Vi Phong đều chưa tỏ thái độ mà cuộc chiến đã nghiêng về một phía.

Miêu Chấn Trung có chút buồn bực nên khi Liêu Vĩnh Đào nói mình ủng hộ Triệu Quốc Đống thì y không nghe rõ đối phương nói gì.

Y chỉ biết trận chiến này đúng là châu chấu đá xe. Tôn Liên Bình và Tần Hạo Nghiên ngồi im đó không phát biểu ý kiến.

Chẳng qua y đột nhiên lại thấy dễ dàng. Triệu Quốc Đống đúng là cán bộ lãnh đạo xuất sắc, bỏ qua ân oán cá nhân và nói đúng lương tâm thì tương lai phát triển của Triệu Quốc Đống rõ ràng tốt hơn Long Ứng Hoa. Chẳng qua Miêu Chấn Trung muốn cho Ứng Đông Lưux một cơ hội. Một cán bộ phấn đấu vài chục năm để lên tới cấp tỉnh đâu có dễ. Chẳng qua cơ hội này không phải dựa theo số năm công tác.

Theo Liêu Vĩnh Đào lên tiếng, cả hội nghị thường ủy cũng tiến vào thời gian rảnh, Tần Hạo Nghiên nói vài câu không đau không ngứa đồng ý việc đề cử Triệu Quốc Đống làm Thường vụ tỉnh ủy lên Ban Tổ chức cán bộ Trung ương, Tôn Liên Bình thậm chí chỉ dùng từ “không có ý kiến khác” để tỏ thái độ của mình.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi