LONG UY CHIẾN THẦN

Chu Nhược Mai, Lê Tuyết Tương và Nguyễn Tú Hằng đều bị sốc khi biết rằng Lê Vĩnh Thiên đã bị sa thải.

Advertisement

Đó là Lê Vinh Thiên, người Hộ soái bảo vệ đầu tiên của Đại Long Quốc, dưới một người, trên vạn người, bây giờ vì không chấp hành quân lệnh của quốc vương Long Quốc, anh ta đột nhiên bị cách chức và bị giáng chức xuống làm thường dân!

Điều này khiến cho họ cảm thấy như thể họ đã đột ngột rơi từ trên mây xuống đáy!

“Đây hẳn là tin tức giả, đúng không? Quốc vương Long Quốc sao có thể cách chức Lê Vĩnh Thiên đến mức giáng xuống thường dân như vậy?” Chu Nhược Mai không muốn tin vào sự thật này.

Advertisement

“Nhược Mai, rất có khả năng như vậy. Trang báo chí quyền lực nhất của Long Quốc đưa ra một báo cáo. Các phương tiện truyền thông lớn đang cạnh tranh để đưa tin về nó. Các tiêu đề trên trang nhất đều được tìm kiếm nóng hổi”  Nguyễn Tú Hằng nói.

“Nhưng, chính Lê Vĩnh Thiên đã lập rất nhiều chiến công quân sự cho Đại Long Quốc. Vậy mà tại sao lại bị cách chức?” Chu Nhược Mai thực sự không thể hiểu nổi tại sao Lê Vĩnh Thiên lại dễ dàng bị cách chức như vậy.

“Báo cáo nói rằng Lê Vĩnh Thiên đã bị cách chức vì anh ấy không tuân lệnh quân đội của quốc vương Long Quốc. Quân lệnh như núi, một khi không tuân theo sẽ bị trừng phạt hoặc thậm chí bị xử bắn. Lê Vĩnh Thiên không tuân lệnh quân đội của quốc vương Long Quốc. Chuyện nó bị cách chức như vậy là không thể nào.” Lê Tuyết Tương nói.

“Vậy là các đấng quân vương đồng hành cùng Vĩnh Thiên cũng đã bị giáng xuống làm thường dân. Vậy là họ sẽ được sống cuộc đời êm ấm, lặng lẽ. Chiến đấu cho đất nước trong nhiều năm, anh ấy đã đủ mệt mỏi rồi, đến lúc phải nghỉ ngơi.

“Mẹ à, Lê Vĩnh Thiên bây giờ không có gì cả. Anh ấy sẽ bị nhiều người chế giễu và sỉ nhục. Cũng giống như việc anh ấy đã bị sỉ nhục với tư cách con rể bao năm qua, tôi lo lắng rằng những ngày đó sẽ quay trở lại Một lần nữa. Vả lại, con lo lắng anh ấy có quá nhiều kẻ thù, họ có thể nhân cơ hội đến trả thù anh ấy. “Chu Nhược Mai nói.

“Bây giờ sự thật là nó đã bị sa thải, chúng ta lo lắng cũng vô ích, chỉ có thể chấp nhận kết quả này.” Lê Tuyết Tương nói.

“Là thật đó, đứng càng cao, ngã càng đau! Không ngờ Lê Vĩnh Thiên lại rơi xuống thảm hại như mây gió.” Nguyễn Tú Hằng thở dài.

“Có một cuộc tranh đấu trong triều đình. Nó rất phức tạp. Càng đứng cao, bạn càng đi trên lớp băng mỏng. Không cẩn trọng một chút sẽ là vực thẳm” Lê Tuyết Tương nói.

“Nhưng mà, tôi nghĩ lần này Lê Vĩnh Thiên không mắc sai lầm gì cả! Anh ấy đã giành đã đánh bại Sư Quốc, lập công lớn như vậy, Quốc vương Long Quốc làm sao có thể đột ngột bảo anh ấy rút quân cơ chứ?” Chu Nhược Mai nói.

“Quốc vương Long Quốc có tâm tư không phải chuyện  chúng ta có thể đoán được. Về mặt chiến thuật, anh ấy rất đúng. Nhưng anh ấy sai khi không chịu nghe theo lệnh của quốc vương Long Quốc. Lê Tuyết Tương nói.



Sau khi Lê Vĩnh Thiên đến sân bay quân sự thành phố Đà Lạt, nhiều thuộc hạ của anh vẫn coi anh như một Hổ soái bảo vệ đất nước mặc dù họ biết anh đã bị cách chức.

Thuộc hạ đã phái một chiếc xe đặc biệt để đưa Lê Vĩnh Thiên trở về biệt thự Tinh Nguyệt.

Lê Vĩnh Thiên không từ chối vì anh đang mang theo thanh kiếm. Nếu bây giờ bắt taxi trở về, tài xế taxi có thể không dám chở anh vì nhìn thấy thanh kiếm khổng lồ của anh ta.

Khi Lê Vĩnh Thiên trở lại biệt thự Tinh Nguyệt, các hộ vệ trong biệt thự vẫn gọi anh là Hộ soái.

“Tôi không còn Hộ soái nữa. Mọi người cứ về đi, không cần phải ở đây bảo vệ tôi nữa” Lê Vĩnh Thiên nói.

“Ngài vẫn luôn là Hộ soái của chúng tôi. Chúng tôi sẽ không rời bỏ ngài đâu!” Các hộ vệ đồng thanh nói.

“Nếu không chịu đi, cấp trên sẽ hạ lệnh điều đi thôi. Tới lúc đó các người không muốn đi cũng phải đi.” Lê Vĩnh Thiên nói.

Chu Nhược Mai, Lê Tuyết Tương, Nguyễn Tú Hằng sau khi nghe thấy giọng nói của Lê Vĩnh Thiên thì họ đều chạy ra khỏi khu biệt thự.

“Vĩnh Thiên về sớm vậy?” Chu Nhược Mai có cảm xúc lẫn lộn khi thấy Lê Vĩnh Thiên quay về, nhưng cô không biết phải nói gì.

Chỉ vừa mới biết tin Lê Vĩnh Thiên đã bị đuổi việc, nhưng cô lại không ngờ rằng anh ấy sẽ trở về nhà sớm như vậy.

“Tôi đã trở về.” Lê Vĩnh Thiên nói.

“Mau vào nhà, vào nhà nói chuyện.” Chu Nhược Mai nói.

“Ừ.” Lê Vĩnh Thiên cũng biết tin tức về việc anh bị sa thải hẳn đã được lan truyền. Anh cũng chắc chắn người nhà của anh đã nghe thấy, chắc hẳn họ sẽ có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi nên cứ vào nhà mà nói chuyện với họ..

Sau khi vào biệt thự, Lê Tuyết Tương không hỏi về việc Lê Vĩnh Thiên bị cách chức. Bà chỉ nói, “Vĩnh Thiên trở về, vậy là gia đình chúng ta có thể đoàn tụ rồi.”

“Từ giờ con có cơ hội bên cạnh cả nhà rồi.” Lê Vĩnh Thiên nói.

Chu Nhược Mai thậm chí còn không hỏi về việc Lê Vĩnh Thiên bị cách chức, cô ấy trực tiếp hỏi: “Kế hoạch trong  tương lai của anh là gì?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi