LONG UY CHIẾN THẦN

Bố con Ngụy Nghiêm biết đã lấy được đao phổ của Càn Khôn Thất Đao thì rất vui mừng, quyết định mở tiệc chiêu đãi người của điện Thiên Cang để ăn mừng.

Dù sao điện Thiên Cang cũng đã giúp đỡ người nhà họ Ngụy giành được chính quyền, nhất định phải chiêu đãi bọn họ thật lớn mới được. Mấy người trong giang hồ này đều rất thích uống rượu, bây giờ đại cục đã định, có thể yên tâm ăn mừng rồi.

Advertisement



Tại phòng tiệc nhà họ Ngụy.

Advertisement

Anh em nhà họ Ngụy đang liên tục mời rượu chúc mừng với Cầu Hạn, Cầu Hạn uống đến mức mặt đỏ tía tai, dáng vẻ đắc chí hài lòng như là đã đánh bại được Lê Vĩnh Thiên vậy.

Tất cả mọi người ở đây đều tin rằng, chỉ cần Cầu Hạn luyện được Càn Khôn Thất Đao thì chắc chắn sẽ đánh bại được Lê Vĩnh Thiên, mà bây giờ Cầu Hạn đã lấy được đao phổ của Càn Khôn Thất Đao thì chuyện tiêu diệt Lê Vĩnh Thiên chỉ còn là vấn đề thời gian.

Thế giới này luôn vậy, có người sung sướng thì chắc chắn sẽ có người u sầu, hơn nữa khoảng cách giữa hai người này chắc chắn cũng sẽ không xa, Cầu Hạn là người sung sướng, còn người buồn chính là người đang ngồi bên cạnh ông ta – Hồ Quý Trai.

Lúc Cầu Hạn lấy được đao phổ, Hồ Quý Trai cũng đồng thời nhận được tin toàn bộ đội quân mà mình phái tới động Chuột Bay đã bị tiêu diệt, cơn tức giận qua đi, trông ông ta như lùn đi một khúc.

Mặc dù nhìn qua, các môn phái khác thuộc điện Thiên Cang giống như là người một nhà, nhưng sự lục đục bên trong thì đã có thể sánh với nước với lửa.

Trong đó có một nguyên tắc cơ bản nhất chính là ai có thực lực mạnh thì địa vị cũng sẽ cao, nhà họ Ngụy sẽ càng tôn trọng và quan tâm hơn.

Thần Đao Giáo và U Minh Giáo là hai giáo phái lớn nhất của điện Thiên Cang, còn giáo phái có thực lực xếp thứ ba chính là Chân Nguyên Phái.

Lúc đầu thực lực của của hai giáo phái Thần Đao Giáo và U Minh Giáo ngang nhau, nhưng sau khi Hồ Quý Trai khống chế được suy nghĩ của Quốc vương Long Quốc thì địa vị của U Minh Giáo đã vượt qua Thần Đao Giáo.

Bình thường, lúc tham gia tiệc thì Hồ Quý Trai sẽ ngồi ở vị trí cách anh em nhà họ Ngụy gần nhất như một lẽ đương nhiên.

Nhưng lần này ông ta đã chủ động đổi vị trí với Cầu Hạn, mà Cầu Hạn và anh em nhà họ Ngụy cũng cảm thấy đây là điều đương nhiên, ngay cả lời khách sáo cơ bản nhất cũng không thèm nói.

Rõ ràng có địa vị tương đương nhau, nhưng lại có đãi ngộ khác hẳn nhau, anh em nhà họ Ngụy và giáo chủ của các môn phái khác liên tục chúc rượu với Cầu Hạn, nhưng không một ai thèm ngó ngàng tới Hồ Quý Trai.

Hồ Quý Trai tin chắc rằng, nếu như không phải bây giờ ông ta vẫn còn đang nắm giữ kỹ thuật cốt yếu để khống chế Quốc vương Long Quốc thì e là anh em nhà họ Ngụy đã tống cổ ông ta ra khỏi điện Thiên Cang từ lâu rồi.

Mặc dù võ công của ông ta cao, nhưng lần này, toàn bộ người mà ông ta phái tới động Chuột Bay đã bị tiêu diệt, khiến U Minh Giáo tổn thất lớn, nguyên khí tổn thương nặng nề, thực lực của U Minh Giáo đã không còn như Thần Đao Giáo nữa.

Hơn nữa, Cầu Hạn chẳng những có được đao Hắc Long Thôn Nguyệt mà còn lấy được đao phổ của Càn Khôn Thất Đao, sớm muộn gì ông ta cũng sẽ trở thành đệ nhất cao thủ của điện Thiên Cang, tất nhiên sẽ được nhà họ Ngụy coi trọng, cho nên người người đều muốn nịnh bợ ông ta.

Trước đây, những giáo chủ của các môn phái nhỏ nhìn thấy Hồ Quý Trai thì ngay cả thở mạnh cũng không dám, giờ đây lại bắt đầu dùng ánh mắt vênh váo đắc ý nhìn ông ta.

Chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách móc người ta nịnh bợ được, trước đây, lúc ông ta đắc ý nhất, giáo chủ Hồng Thiết Quyền của một môn phái nhỏ tên là Thiết Quyền Giáo nhìn thấy ông ta nhưng lại không cung kính chào hỏi nên đã bị ông ta đánh tới mức tàn phế. Bây giờ ông ta xui xẻo, những người kia đương nhiên sẽ không thể chờ đợi được mà bỏ đá xuống giếng.

Đại đa số người trong võ lâm đều là kẻ lòng dạ hiểm ác, đâu đâu cũng đấu đá, bày mưu tính kế với nhau.

Hiện tại, nhà họ Ngụy đã nắm giữ quyền hành của Long Quốc, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành Quốc vương Long Quốc mới, những người trong giang hồ này đã đắc ý vênh váo, bắt đầu tranh thủ tình cảm để giữ vững địa vị của mình, đây cũng là chuyện rất bình thường.

Qua ba chén rượu, Cầu Hạn vỗ tay một cái, Bạch Bất Nhân nhanh chóng bước tới bên cạnh ông ta, ông ta ôm bả vai Bạch Bất Nhân và nói với anh em nhà họ Ngụy: “Hai cậu chủ, có thể tôi sẽ bế quan một thời gian, có chuyện gì thì hai người có thể tìm đệ tử Bạch Bất Nhân của tôi, bây giờ cậu ấy chính là phó giáo chủ của Thần Đao Giáo.”

“Bạch Bất Nhân kính chào hai cậu chủ.” Bạch Bất Nhân vội vàng cung kính chào, cho dù nằm mơ gã ta cũng không thể ngờ được, có một ngày gã ta sẽ có tư cách được đối thoại trực tiếp với hai cậu chủ.

“Phó giáo chủ Nhân đừng khách sáo, sư phụ cậu là phụ tá đắc lực của chúng tôi, sau này cậu cũng chính là phụ tá đắc lực của chúng tôi.” Ngụy Nguyên Tùng nói.

Hồ Quý Trai nhìn thấy Bạch Bất Nhân thì tức giận tới mức nghiến răng nghiến lợi.

Bạch Bất Nhân là người mà Thần Đao Giáo cử đi nằm vùng tại U Minh Giáo, thuộc đội ngũ mà mình phái tới Đà Lạt nhưng đã bị tiêu diệt toàn bộ đó, không ngờ thằng khốn này lại là kẻ cuối cùng sống sót. Chẳng những là kẻ cuối cùng sống sót mà còn tìm được đao phổ giúp Cầu Hạn!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi