LONG UY CHIẾN THẦN



Tất cả thành viên của Thất bang Sát thủ đều rùng mình khi thấy Lê Uy Long đột nhiên lấy ở đâu ra một thanh kiếm sáng loáng.

Lúc nãy Lê Uy Long đã chiến đấu chống lại bảy sát thủ này mà không có vũ khí gì trong tay, vì vậy nhóm sát thủ đã có ưu thế hơn. Nhưng giờ đây Lê Uy Long đã có một thanh kiếm lớn trong tay, thế trận đã cân bằng trở lại và anh sẽ khó đối phó hơn rất nhiều.

"Không phải các người muốn đưa tôi xuống địa ngục sao?? Nào, mau lại đây, để xem ai mới là kẻ phải xuống địa ngục!" Với một thanh kiếm lớn trong tay, Lê Uy Long đã tự tin phát biểu hùng hồn hơn rất nhiều.

Xét cho cùng, Thất bang Sát thủ vẫn là một nhóm sát thủ chuyên nghiệp đã gi3t chết vô số người. Vì vậy, cho dù e sợ trước sức mạnh của Lê Uy Long, bọn chúng vẫn sẽ không bao giờ thu mình lại.

"Lên đi!" Thủ lĩnh nhóm sát thủ mặc đồ đen ra lệnh.


Lập tức, bảy sát thủ cùng lúc giữ chặt một con dao găm trong tay xông tới tấn công Lê Uy Long.

Lần này, Vĩnh Thiên đã có một thanh kiếm lớn trong tay, anh không còn lo sợ trước mấy con dao găm tí hon trong tay họ nữa.

Khi bọn chúng bao vây lấy anh ta, Lê Uy Long nhanh chóng vung kiếm lên và lia thành một đường tròn tại chỗ. Ngay lập tức, một năng lượng mạnh mẽ từ lưỡi kiếm tuôn ra.

"Á ... Á... Á.............."

Một vài tiếng hét thất thanh vang lên, và ba trong số bảy sát thủ đã bị lưỡi kiếm của Vĩnh Thiên cắt xuyên qua bụng!

Bốn sát thủ còn lại tránh được lưỡi kiếm cũng bị kích động khi chứng kiến đồng đội bị chém, nhưng họ vẫn không thể lùi bước và tiếp tục xông tới chiến đấu với Lê Uy Long.

Ba sát thủ bị cắt xuyên qua bụng đã không chết, bọn chúng nhanh chóng vực lại tinh thần và quay trở lại trận chiến.

Tuy nhiên, sức mạnh của Lê Uy Long đã tăng lên rất nhiều, áp đảo tất cả. Bây giờ anh đã có một thanh kiếm lớn trong tay, tác động lên chấn thương cánh tay phải đã không còn quá lớn.

Lê Uy Long đã sử dụng kiếm thuật của Dương gia do đích thân cha nuôi truyền lại và chiến đấu quyết liệt với Thất bang Sát thủ kia.

..............

Chu Nhược Mai thấy chồng mình lúc này đã chiếm thế thượng phong nhờ thanh kiếm bảo vật của cha nuôi, cô cảm thấy nhẹ nhõm phần nào.

Sau khi báo cáo vụ việc với cảnh sát địa phương, Nguyễn Tú Cẩm cũng nhanh chóng quay lại khu vực cửa biệt thự để tiếp tục theo dõi trận chiến.

Lê Uy Long lúc này có một thanh kiếm trong tay thì giống như hổ mọc thêm cánh, trở nên thiện chến hơn rất nhiều và bất cứ ai dám lại gần anh đều sẽ phải nhận lấy kết cục đau đớn.

Nhưng quá trình chiến đấu không quan trọng, quan trọng là kết quả.

Và kết quả là Lê Uy Long chỉ sử dụng đúng mười chiêu để kết liễu toàn bộ Thất bang Sát thủ. Từng người trong số chúng đều đã bị gửi xuống địa ngục.

Lê Uy Long đã nhắc nhở bọn chúng ngay từ đầu, rằng một khi đã nhập trận, nếu chúng không giết được anh thì anh sẽ giết chúng trước.

Cũng xui xẻo cho Thất bang Sát thủ, đối tượng mà chúng nhắm đến lần này lại là Lê Uy Long, một người đã từng trải qua vô số trận chiến, kinh nghiệm giết chóc đầy mình. Vì vậy chúng đành phải chịu đựng thất bại lần này.

Kẻ thù đã mời tới những người chuyên nghiệp bậc nhất trong giới sát thủ để ám sát Lê Uy Long, nhưng cuối cùng đám sát thủ này lại một đi không trở lại. Bọn chúng thực sự được xếp thứ chín trong bảng xếp hạng sát thủ của đất nước này sao?

Nếu Lê Uy Long thậm chí không thể xử lý loại sát thủ này, anh đâu có xứng đáng làm Tổng tư lệnh quân đội nữa?

Sau khi mọi chuyện đã tạm ổn thỏa, Chu Nhược Mai rón rén bước ra khỏi xe với vẻ sợ hãi.

"Vĩnh Thiên, anh ổn chứ?" Chu Nhược Mai lo lắng hỏi.

"Ừ. Lúc nãy có phải là em đã cố tình mở cốp xe để anh thuận tay lấy thanh kiếm này?" Lê Uy Long hỏi.


Cùng lúc này, Nguyễn Tú Cẩm cũng vừa chạy tới và hỏi trong hoảng loạn: "Lê Uy Long, những người này là ai? Tại sao bọn họ lại muốn giết anh?"

"Bọn chúng là Thất bang Sát thủ, do Trương gia đích thân mời đến để ám sát tôi." Lê Uy Long ôn tồn nói.

"Lại là đám người nhà họ Trương! Trương gia này thực sự quá độc ác đấy!" Nguyễn Tú Cẩm tức giận nói.

"Không sao, Trương gia muốn chơi trò gì, Lê Uy Long tôi cũng có thể cân được hết." Anh nói nhẹ nhàng. Sắp tới sẽ là ngày chết của toàn thể Trương gia. Trước khi chết, hãy để chúng nếm chút mùi vị thất bại!

Bây giờ Lê Uy Long đã giết tất cả những sát thủ mà Trương gia nghĩ là rất mạnh, khi biết kết cục này, bọn chúng chắc chắn sẽ càng sợ hãi hơn và cố gắng tìm một cách thức khác tối ưu hơn để đối phó với anh.

Bằng cách này, mọi chuyện sẽ còn thú vị hơn rất nhiều. Nếu không, ngày mốt, khi sư đoàn tinh nhuệ của Lưu Bảo Kim tiến vào thành phố xử lý toàn bộ Trương gia mà bọn chúng lại không có kế sách gì chống lại thì sẽ nhàm chán lắm!

"Nhiều xác chết nằm la liệt ngay trước biệt thự của chúng ta như vậy thì khủng khiếp quá. Chúng ta nên nghĩ cách giải quyết mớ hỗn độn này đã." Chu Nhược Mai nhăn nhó nói.





Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi