LONG UY CHIẾN THẦN



“Dư Hân, đi thôi!" Nguyễn Tú Cẩm không dám xông tới chiến đấu tiếp nữa. Điều quan trọng nhất là đưa Chu Nhược Mai ra khỏi nơi này trước đã.

“Ừ." Chu Nhược Mai cũng biết rằng tình hình rất nghiêm trọng và không nên ở đây lâu, vì vậy cô ngay lập tức đi theo Nguyễn Tú Cẩm.

Tuy nhiên, vì đã bị trúng thuốc mê, chân Chu Nhược Mai mất lực, liên tục khuỵu xuống khiến cô không thể nào đi nhanh được.

Phan Thiên cảm thấy đau đớn nóng bỏng khắp mặt. Hắn ta dùng tay chạm vào mặt và thấy tay mình dính đầy máu, liền đùng đùng nổi giận!


Một kẻ kiêu ngạo như hắn ta lại bị đánh bởi một người phụ nữ ngay trong nhà hàng của mình, bị cô ta làm cho tơi tả xốc xếch đến mức này thì còn gì là mặt mũi nữa? Hình ảnh một vị thiếu gia trẻ tuổi, đẹp trai, giàu có đã bị cô ta phá hỏng hoàn toàn.

Điều hắn quan tâm hơn hết là khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo xưa nay giờ đây dọc ngang toàn vết cào, vết xước. Vậy thì làm sao mà hắn không giận điên lên được?

Lúc này vô số nhân viên bảo vệ chạy đến từ nhiều hành lang khác nhau.

“Thiếu gia Huy Thành, chuyện gì đã xảy ra?" Đội trưởng an ninh bị sốc khi nhìn thấy khuôn mặt của Phan Thiên đầy máu nên vội vàng hỏi.

“Giữ hai người phụ nữ đó lại. Không để ai trong bọn họ thoát khỏi đây!" Phan Thiên chỉ vào Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Cẩm và hét lên giận dữ.

Đám nhân viên bảo vệ lập tức chạy tới bao vây Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Cẩm.

Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Cẩm bị bao vây bởi rất nhiều nhân viên bảo vệ. Nguyễn Tú Cẩm thầm kêu không ổn trong lòng. Đến lúc này thì khó lòng mà thoát được!

“Thiếu gia Huy Thành, chúng tôi đã bao vây hai người phụ nữ đó, tiếp theo phải làm gì với họ?" Đội trưởng đội bảo vệ hỏi.


“Dọn sạch tất cả khách trong sảnh ở tầng hai. Nếu họ không trả tiền, thì không cần lấy tiền của họ. Số khách còn lại trong các phòng ăn thì hãy giữ họ ở yên vị trí!"

Phan Thiên cảm thấy lo ngại về bộ mặt đẹp trai yêu quý của hắn. Những vết Tú Hằng cào biết đâu lại để lại sẹo vì vậy hắn ta nhất định phải tìm cách tra tấn Nguyễn Tú Cẩm mới hả.

Tuy nhiên, vốn là vị thiếu gia đẹp trai, hào hoa của Phan gia, lẽ dĩ nhiên hắn sẽ không thể để cho khách hàng nhìn thấy những điều thô lỗ như vậy. Nó sẽ ảnh hưởng tới hình ảnh tương lai nên Huy Thành mới yêu cầu đám nhân viên bảo vệ dọn dẹp hiện trường trước.

Dù sao, bây giờ Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Cẩm có mọc cánh cũng không thoát được khỏi đây, họ đã là cá nằm trong chậu thì không có gì phải vội vàng nữa cả.

Vì vậy, Phan Thiên không cần sốt ruột. Trong lãnh thổ của mình, hắn ta có thể chơi bất cứ thứ gì hắn ta muốn!

Tất nhiên, ngoài những cảnh hành hạ Nguyễn Tú Cẩm mà người ngoài không nên nhìn thấy, chuyện sắp tới hắn buộc Chu Nhược Mai phải lên căn phòng trên tầng tám thì đương nhiên không thể cho người ngoài biết.

Miễn là hắn có thể ngủ được với Chu Nhược Mai, quay video để điều khiển cô ấy, từ đó mang về vô số dự án Galaxy Group cho gia đình họ Phan thì thiệt hại vài vị khách trong sảnh chỉ là chuyện nước trong thùng vơi đi vài giọt!

“Vâng!" Đội trưởng đội bảo vệ nói. Anh ta lập tức yêu cầu một số nhân viên bảo vệ dọn dẹp hiện trường, để lại một vài người trong số họ tiếp tục bao vây Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Cẩm.

Đồng thời, anh ta cũng yêu cầu một số nhân viên bảo vệ canh gác trước cửa mỗi phòng ăn, ngăn không cho khách trong phòng ra ngoài để xem cuộc vui.


Những vị khách ngoài sảnh thấy không cần phải trả tiền ăn cũng không có gì phàn nàn, liền lần lượt rời đi nhanh chóng.

Vài người muốn ăn nhưng bắt buộc phải đi cũng có vẻ không hài lòng nhưng đều không dám phản đối Phan Thiên. Có rất nhiều nhân viên bảo vệ ở đây, họ không muốn mua thêm rắc rối vào người.

Mặc dù trước tình hình này Nguyễn Tú Cẩm có hơi sợ hãi, nhưng đầu óc cô vẫn rất minh mẫn. Ngay lập tức lợi dụng lúc những người bảo vệ không chú ý, cô lặng lẽ rút điện thoại di động ra, rồi bấm số gọi Lê Uy Long để nhờ anh giúp đỡ.

Thời gian vừa qua đã xảy ra rất nhiều chuyện, cô hoàn toàn tin chắc vào năng lực phi thường của Lê Uy Long. Trong tình hình hiện tại, chỉ có Lê Uy Long mới có thể đến cứu cô và Chu Nhược Mai!






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi