LONG UY CHIẾN THẦN



Lúc này, Lê Uy Long và Hà Ngọc Lan đã bước vào tầng một của Nhà hàng Đại Thành.

Có nhiều khách ở tầng một đang vây quanh cầu thang, muốn lên xem chuyện gì đang ở tầng trên, nhưng lại bị những tên bảo an ở đấy ngăn cản.

Lê Uy Long nghe được âm mưu của Phan Thiên qua điện thoại di động, điều đó đã khiến anh cực kỳ tức giận!

Khi đi lên cầu thang, Lê Uy Long đã cúp điện thoại.

Bởi vì anh sẽ phải giết người!


Lê Uy Long tách đám đông ra và đi thẳng lên cầu thang lên tầng hai.

Hà Ngọc Lan đi theo sát Lê Uy Long.

“Hai người đi lên đây làm gì? Mau đi xuống nhanh, không được lên trên, không có việc gì mà nhìn đâu!” Một bảo an đứng ở giữa cầu thang nhìn thấy Lê Uy Long và Hà Ngọc Lan, tưởng là bọn họ tò mò muốn đi lên xem, lập tức đuổi xuống.

Tuy nhiên, Lê Uy Long và Hà Ngọc Lan dường như không có nghe thấy, vẫn đằng đằng sát khí đi lên trên.

Thấy tình hình có chút không ổn, các bảo vệ lập tức ngăn cản Lê Uy Long và Hà Ngọc Lan lại.

“Bảo các người không được đi lên cơ mà, các người bị điếc à?” Một bảo vệ tức giận gầm lên.

Hà Ngọc Lan bắt đầu trở nên tàn nhẫn, cô ấy không nói gì mà giơ nắm đấm lên, đánh vào đầu tên bảo vệ nhanh như chớp!

“Bốp, bốp.”

Mấy tên bảo vệ bọ Hà Ngọc Lan đánh vào đầu, chưa kịp kêu lên đã ngất xỉu.

Không cần Lê Uy Long ra tay, Hà Ngọc Lan đã giải quyết những bảo vệ này.

Những người bên dưới nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp như Hà Ngọc Lan lại ra tay nhanh và độc ác như vậy, sợ tới mức không dám nói gì.


Khi Lê Uy Long đi lên tầng hai, anh thấy Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Cẩm bị bao vây bởi một nhóm bảo vệ, Chu Nhược Mai bị Chu Lệ Ngọc giữ chặt, và Nguyễn Tú Cẩm buộc phải quỳ trước mặt Phan Thiên.

Phan Thiên lúc này đang cầm một con dao gọt hoa quả, sẵn sàng rạch mặt Nguyễn Tú Cẩm!

“Dừng lại!” Lê Uy Long thấy tình huống nguy cấp, lập tức hét lên.

Tiếng hét giận dữ này như một tiếng sấm, tất cả mọi người đều giật mình, có chút sợ hãi.

Ngay cả Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Cẩm cũng run sợ.

Phan Thiên càng hoảng sợ hơn, dao gọt hoa quả lập tức bị rơi xuống đất.

Mọi người quay đầu nhìn xung quanh, lập tức nhìn thấy một người đàn ông cao lớn, ánh mắt lạnh lùng, cùng một người phụ nữ rất đẹp đang tức giận đi tới!

Phan Thiên, Trần An Huy và Chu Lệ Ngọc đã bị sốc khi thấy Lê Uy Long đã thực sự đến đây.

Mà khi Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Cẩm nhìn thấy Lê Uy Long đến, bọn họ vui mừng khôn xiết và không thể tin vào mắt mình!

Tuy nhiên, tiếng hét tức giận của Lê Uy Long vừa rồi là phong cách của anh, và bọn họ biết rằng Lê Uy Long đang ở đây.

“Lê Uy Long!”


Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Cẩm đồng thời kích động hét lên.

Chu Nhược Mai vốn đang buồn ngủ, nhưng khi nhìn thấy Lê Uy Long đến đây, cô đột nhiên trở nên hăng hái.

Nguyễn Tú Cẩm cũng tưởng rằng lần này cô ấy sẽ bị hủy hoại khuôn mặt, nhưng không ngờ tới cuối cùng Lê Uy Long đã tới, lập tức kích động như gà chọi.

Mặc dù họ cũng nhìn thấy Lê Uy Long đi cùng một người phụ nữ xinh đẹp lạnh lùng, nhưng vào thời điểm này bọn họ không quan tâm người phụ nữ ấy là ai, có người tới cứu mình là đã rất tốt rồi!

Lê Uy Long không trả lời Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Cẩm, mà nhìn chằm chằm vào Phan Thiên và lạnh lùng bước tới hắn ta.

Toàn bộ tầng hai im lặng, vang lên tiếng bước chân của Lê Uy Long và Hà Ngọc Lan.






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi