LONG UY CHIẾN THẦN



“Thằng phế vật, mày lại luyên thuyên cái gì đấy? Bọn tao không phải đã nói từ nãy rồi sao? Nhà họ Chu của chúng tao đã chọn tập đoàn Vương Lôi, mày có thể làm gì được chứ?” Chu Hoàng Lâm nói.

“Đúng vậy, chúng tôi chỉ chọn tập đoàn Vương Lôi Group, không có chọn tập đoàn Galaxy.” Bà Hoàng nói.

“Được rồi! Đến lúc đó, các người đừng có mà xin hợp tác với Galaxy như lần trước nữa!” Lê Uy Long lạnh lùng nói.


“Đó là một trò đùa. Cậu nghĩ rằng mình rất mạnh mẽ và có thể giải quyết được tất cả mọi thứ sao? Đây là một cuộc đấu tranh tài chính giữa Tập đoàn Galaxy và Tập đoàn Vương Lôi, cậu chỉ là một người lính tầm thường, dù có quen biết nhiều người, nhưng bây giờ là đánh bằng kinh tế đây, cậu lấy cái gì mà chống đỡ được chứ? Cả đời này tôi sẽ không bao giờ cầu xin cậu và Dư Hân nữa!” Bà Hoàng khinh thường nói.

“Lê Uy Long, đồ rác rưởi như cậu không nói, sẽ không ai coi cậu là đồ câm đâu! Nghĩ đến phải nói chuyện với cậu là tôi đã bực mình rồi. Cái gì mà tập đoàn Galaxy chúng tôi, giống như tập đoàn Galaxy cũng có phần của cậu vậy, đó là của Dư Hân nhà chúng tôi. Bây giờ Dư Hân đang gặp khó khăn, cậu không giúp được cái gì, vậy thì cậu có ích lợi gì vậy?”Tô Ánh Tuyết trong lòng tức giận không có chỗ nào để trút ra, vì vậy bà ta đã trút hết cơn giận lên đầu Lê Uy Long.

“Đúng vậy! Nếu không thằng vô dụng bất lực này, thì Dư Hân làm sao lại một thân một mình như thế này chứ? Cậu ta ở lại làm cái gì, không bằng bảo Dư Hân ly hôn đi!” Thúy Họa lại nói.

“Nếu Dư Hân ly hôn với anh ta, cô ấy vẫn có thể kết hôn với cậu chủ Phan. Dù sao thì cậu chủ Phan cũng yêu Dư Hân sâu đậm và không ngại cô ấy đã kết hôn. Hơn nữa, nhà họ Phan rất có tiền, có thể giúp đỡ được Dư Hân.” Chu Lệ Ngọc cũng nhân cơ hội nói.

Cô ta biết Song Phan Thiên đã bị Lê Uy Long phá hủy khuôn mặt, nếu Chu Nhược Mai kết hôn với Phan Thiên, người quái đản kia thì đó sẽ là hình phạt tốt nhất cho Chu Nhược Mai.

“Dư Hân, Cháu bây giờ đã đến bước đường cùng rồi. Cháu nên xem xét việc ly hôn với Lê Uy Long, sau đó kết hôn với cậu chủ Phan đi. Nhà họ Phan là một gia đình danh tiếng. Kết hôn với nhà họ Phan là lựa chọn tốt nhất của cháu.” Bà Hoàng nói.

Chu Nhược Mai không ngờ rằng những người nhà họ Chu này không những không giúp gì cho cô, mà còn bắt đầu thuyết phục cô ly hôn, trong lòng cô rất tức giận.


“Các người đừng nói gì nữa! Có chết tôi cũng sẽ không ly hôn với Lê Uy Long đâu! Lê Uy Long, chúng ta đi thôi!” Chu Nhược Mai không muốn ở đây để chịu nhục thêm nữa, cũng không còn tâm trạng ăn cơm, nên lập tức đứng dậy rời đi.

Lê Uy Long thấy Chu Nhược Mai rời đi, tất nhiên là anh cũng sẽ không ở lại chỗ này, cùng cô rời đi.

“Đi từ từ nhé! Không tiễn!” Chu Lệ Ngọc lạnh lùng nói ở đằng sau.

Khi Lê Uy Long đưa Chu Nhược Mai về nhà, Chu Nhược Mai khóc ở trên xe.

“Dư Hân, đừng khóc! Anh sẽ giúp em tìm cách vượt qua lần khó khăn này.” Lê Uy Long thấy Chu Nhược Mai khóc vội vàng an ủi.

“Em không phải khóc vì tập đoàn Galaxy, mà vì nhà họ Chu đã làm em quá đau lòng.” Chu Nhược Mai nói.

“Anh sẽ khiến bọn họ phải hối hận vì lựa chọn của họ ngày hôm nay, sau một thời gian, họ sẽ quỳ xuống và cầu xin em.” Lê Uy Long nói.


“Bây giờ là lúc nào, anh đừng có ba hoa nữa. Tập đoàn Galaxy đã gần xong rồi, em còn giá trị gì nữa mà để bọn họ đến cầu xin chứ?” Chu Nhược Mai nói.

“Tập đoàn Galaxy sẽ không làm sao hết, chỉ có tập đoàn Vương Lôi mới phải xong đời thôi.” Lê Uy Long nói rất nghiêm túc.

Khi Chu Nhược Mai nghe Lê Uy Long nói điều này, cô đã sửng sốt và hỏi: “Anh đã nghĩ ra cách đối phó với tập đoàn Vương Lôi rồi sao?”






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi