LONG UY CHIẾN THẦN

Lê Uy Long đi vào phòng, đang định nằm xuống giường ngủ,  Chu Nhược Mai đột nhiên nói: “Đợi một lát.”

Lê Uy Long sững sờ hỏi: “Ngủ một giấc thôi, còn phải đợi cái gì nữa?”

“Anh sương gió mệt mỏi, người đầy cát bụi, tắm trước đã rồi hãy đi ngủ chứ! Tắm sạch, ngủ cũng thoải mái hơn một chút.”  Chu Nhược Mai cũng hơi đỏ mặt nói.

Advertisement

Trong khoảng thời gian gần đây, Lê Uy Long đánh đông dẹp bắc, vào sinh ra tử trong làn tên bão đạn, trên cơ thể đương nhiên tràn đầy cát bụi rồi.

“Được rồi, vậy anh đi tắm rồi sẽ ngủ.” Lê Uy Long cảm thấy trên người quá bẩn, sẽ làm bẩn giường mất.

Advertisement

Nói xong, Lê Uy Long đi vào phòng tắm.

Chu Nhược Mai nhìn thấy Lê Uy Long đi vào phòng tắm, trái tim cô bắt đầu đập như nai con chạy loạn.

Cô bảo Lê Uy Long đi tắm trước, cũng vì có ý đồ riêng.

Cô muốn Lê Uy Long tắm rửa sạch sẽ, sau đó tranh thủ thời gian cùng anh làm chuyện kia cho chắc chắn.

Tuy rằng tối hôm qua không thể hoàn thành chuyện này với Lê Uy Long, nhưng mà bây giờ mới là sáng sớm, đợi lát nữa làm chuyện kia cũng không muộn.

Đóng cửa lại, kéo hết rèm cửa xuống, không ai biết được, chỉ cần mình nhẫn nhịn không kêu thành tiếng là được.

Hơn nữa cô cũng đã từng đọc trong sách, vào buổi sáng sớm, là lúc tinh lực người đàn ông thịnh vượng nhất. Lúc này mà làm chuyện kia, còn tốt hơn vào ban đêm!

Từ vừa nãy khi nhìn thấy Lê Uy Long và Hà Ngọc Lan đứng cạnh nhau, mặc dù cô không tức giận, nhưng trong lòng đã có cảm giác nguy cơ càng mãnh liệt hơn trước.

Cô càng ngày càng cảm thấy Nguyễn Tú Hằng nói rất có lý, chuyện này không thể kéo dài được nữa, nhất định phải nhanh chóng gạo nấu thành cơm với Lê Uy Long, giữ anh thật chặt chẽ, mới không để xảy ra đêm dài lắm mộng.



Khi  Chu Nhược Mai còn đang suy nghĩ lung tung, trong phòng tắm đột nhiên có giọng nói của Lê Uy Long vang lên: “Nhược Mai, anh tắm xong rồi.”

Chu Nhược Mai tỉnh táo lại, nói: “Tắm xong thì ra ngoài đi thôi!”

“Nhưng mà, anh quên mang theo quần áo vào rồi, em có thể vào phòng anh, giúp anh lấy một bộ quần áo đến cho anh thay được không?” Lê Uy Long nói.

Vừa nãy anh chỉ một lòng muốn đi ngủ, nhưng mà  Chu Nhược Mai lại bảo anh đi tắm trước, anh lập tức đi thẳng vào phòng tắm. Cho đến bây giờ tắm xong rồi, phải thay quần áo, mới nghĩ ra bản thân không mang theo quần áo để thay vào đây.

Anh lại không thể để cơ thể trần truồng đi ra ngoài lấy quần áo được, cũng không muốn mặc lại quần áo bẩn vừa nãy nữa, cho nên chỉ có thể bảo  Chu Nhược Mai giúp mình cầm vào.

“Được rồi, anh đợi đấy, em sẽ đi lấy cho anh.”  Chu Nhược Mai nói xong, đi ra khỏi phòng, đến phòng của Lê Uy Long, giúp anh lấy quần áo.

Đây chẳng qua là tiện tay thôi, đương nhiên cô không thể chối từ đi lấy quần áo cho Lê Uy Long rồi.

Sau khi cô chọn được một bộ quần áo trong tủ treo quần áo của Lê Uy Long, đem về phòng mình.

“Em lấy quần áo cho anh rồi đây này, anh mau mở cửa đi.”  Chu Nhược Mai đứng bên ngoài cửa phòng tắm, nói với Lê Uy Long.

“Được rồi, anh mở cửa ra, em không được nhìn trộm đâu đấy!” Lê Uy Long ở trong phòng tắm nói ra. Anh thật sự cũng hơi để ý,  Chu Nhược Mai sẽ thừa dịp giây phút khi mình mở cửa, nhìn trộm mình.

Vì bây giờ anh không hề mặc quần áo, nếu để cô nhìn thấy, thật sự cũng hơi xấu hổ.

Anh cảm thấy, cho dù là vợ chồng, cũng phải tôn trọng lẫn nhau, dùng lễ phép đối xử với nhau mới được. Phải để lại ấn tượng về những mặt tốt đẹp của mình cho đối phương, không thể để đối phương nhìn thấy trò hề của mình được.

“Anh… Ai thèm nhìn lén anh cơ chứ! Em không phải loại người đó!”  Chu Nhược Mai cũng hơi tức giận nói.

Nghe thấy  Chu Nhược Mai nói như vậy, Lê Uy Long thật cẩn thận mở cửa phòng tắm ra, chậm rãi từng chút một.

Khi cửa phòng tắm từ từ mở ra, xuyên qua khe cửa  Chu Nhược Mai liếc mắt nhìn thấy sau cánh cửa có một cơ thể cường tráng vạm vỡ, vô hạn quyến rũ đang đứng…

Thấy tình hình này, trong nháy mắt cô đã mặt đỏ tía tai, ý loạn tình mê, thần hồn điên đảo rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi