LONG UY CHIẾN THẦN

Lúc này, ở biệt thự Tinh Nguyệt.

Lê Uy Long nhìn thấy đạn đạo đã tập kích hoàn tất, lập tức cầm kiếm ở trong tay lên, chỉ về phía trước, giận dữ hét lên: “Toàn quân xuất phát!”

Trong chốc lát, vô số xe chiến đấu ầm ầm phi nước đại ra ngoài, giống như mãnh hổ xuống núi.

Ba vạn sư đoàn dũng tướng, còn có mười vạn tinh binh ở dưới núi, đồng thời xuất phát, vô cùng khí thế, rung chuyển trời đất.

Những tướng sĩ đi bộ kia, cũng như lang như hổ, đằng đằng sát khí lao tới chiến trường.

Advertisement

Lê Uy Long thì tự mình dẫn chiến đội Phượng Hoàng, đi thẳng đến Nhà họ Trần!

Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Hằng đứng ở cửa biệt thự, nhìn cảnh tượng những tướng sĩ vô cùng có khí thế xuất chinh, cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.

“Lê Uy Long là muốn quyết chiến cùng kẻ địch ở thành phố Quốc Hòasao?”Chu Nhược Mai nói.

Advertisement

“Hẳn là vậy đi, vừa rồi đã tiến hành tập kích đạn đạo đối với quân địch, hiện tại lại đồng thời xuất động nhiều binh lính như vậy, xem ra là muốn quyết chiến cùng quân địch.” Nguyễn Tú Hằng nói.

“Trận chiến đấu này, đã khiến thành phố Quốc Hòabị ảnh hưởng, sinh linh đồ thán, hi vọng có thể sớm kết thúc một chút.”Chu Nhược Mai nói.

“Đúng vậy, đáng tiếc chúng ta không thể đi theo Lê Uy Long cùng tiến vào chiến trường, thấy phong thái của anh ấy.” Nguyễn Tú Hằng có chút tiếc nuối nói.

“Đúng vậy  Nếu như chúng ta cũng giống như Hà Ngọc Vinh, là quân nhân thì tốt bao nhiêu a! Như vậy có thể đi theo, cùng kề vai chiến đấu với Lê Uy Long.”Chu Nhược Mai hiện tại cũng có chút ghen tị Hà Ngọc Vinh.



Cùng lúc đó, Phạm Cương và Lê Lương Quân cũng chỉ huy bộ đội thuộc đội quân binh, bất ngờ phát động tổng tiến công về phía quân địch!

Một vòng đạn đạo oanh tạc vừa rồi, đã khiến cho tất cả quân địch ở thành phố Quốc Hòađại loạn, lòng người bàng hoàng.

Mà Phạm Cương cùng Lê Lương Quân đột nhiên khởi xướng tổng tiến công ở thời điểm này, những quân địch kia đã bị loạn trận cước, vội vàng ứng chiến, bị giết đến mức trở tay không kịp.

Khoảng thời gian này binh mã của Phạm Cương cùng Lê Lương Quân thường bị quân địch đánh cho đến mức phải liên tục lui binh, đều đã nhẫn nhịn một cỗ tức giận, hiện tại đã đến thời cơ thích hợp để phản công, bọn họ đều chém giết đỏ cả mắt, một đường có khí thế như chẻ tre.

Lúc này, ở chiến vực phía Nam!

Theo hộ soái Trấn Nam- Trần Kiện ra lệnh một tiếng, vô số máy bay chiến đấu cất cánh từ sân bay, bay về phía thành phố Nam Quảng.

Bọn họ phải phối hợp tác chiến với binh mã ở trên lục địa của Long Quốc, tiến hành oanh tạc đối với quân địch!

Thời khắc quyết chiến, rốt cuộc cũng đã đến.

Dựa theo chiến lược Lê Uy Long an bài, phải đánh thẳng vào quân địch, tiêu diệt toàn bộ ở bên trong thành phố Nam Quảng!



Lúc này, ở Nhà họ Trần.

Những quân địch kia nhìn thấy đạn đạo Long Quốc cũng không  tập kích Nhà họ Trần, đều vội vàng từ bò dậy dưới đất, từng người đều đầy bụi đất.

Arnold bị hộ vệ của mình đè ở dưới đất, bị ép tới mức có chút không thở được, hét lớn: “Mau mau cút đi, đỡ tôi dậy!”

Những hộ vệ kia nghe được tiếng rống của Arnold, vội vàng đứng dậy, sau đó đỡ Arnold lên.

Trần An Khang, ông cụ nhà họ Trần cùng tất cả người nhà họ Trần chạy loạn khắp nơi một lúc, mới phát hiện Nhà họ Trần cũng không bị oanh tạc, tất cả đều chạy về đến bên người Arnold.

Bọn họ cảm thấy, chỉ cần ở cùng một chỗ với Arnold, mới là an toàn nhất.

“Xem ra Lê Uy Long muốn tới, truyền lệnh xuống, chuẩn bị chiến đấu!” Arnold thân là chiến thần bất bại của Nước Liệp Ưng, cảnh tượng hoành tráng đến mấy cũng đã thấy cũng nhiều, lúc này vẫn không hề hoang mang.

Lúc này, một tướng lĩnh từ bên ngoài vội vàng hấp tấp chạy vào, thở hồng hộc nói: “Báo… Báo cáo tướng quân, vừa rồi quân địch dùng đạn đạo tiến hành oanh tạc đối với quân ta, binh mã chúng ta bố trí ở xung quanh, tất cả đều… Tất cả đều tổn thất hầu như không còn!”

“Cái gì? Đạn đạo của Long Quốc đã phá hủy tất cả binh mã bố trí phòng ngự ở xung quanh của chúng ta?” Arnold mới vừa rồi ở thời điểm đạn đạo oanh tạc đã bị hộ vệ đẩy ngã xuống đất, không thấy được chỗ mà đạn đạo oanh tạc ở đâu, chỉ là nghe được tiếng nổ, cho nên cũng không biết tình huống cụ thể.

“Vâng! Quân địch biết chính xác vị trí mà chúng ta bố trí trận doanh, tất cả binh mã ở trong trận doanh mà chúng ta bố trí đều đã bị tiêu diệt! Tên tướng sĩ của quân địch nói.

Thần sắc Arnold bắt đầu có chút biến hóa, trở nên khẩn trương lên.

Tất cả mọi người của nhà họ Trần, nghe được tin binh mã mà Arnold bố trí ở xung quanh nhà mình đều đã bị phá hủy, cả đám đều bị dọa đến mức sắc mặt trắng bạch. Tất cả binh mã của Arnold đều không còn, nếu như Lê Uy Long chỉ huy binh mã Long Quốc giết tới, vậy thì phải làm như thế nào bây giờ?

“Chúng ta vừa mới đổi mới bố cục bày trận, tại sao quân địch có thể đánh vào trận doanh mà chúng ta vừa mới sắp xếp được?” Arnold tức giận hỏi.

“Hẳn là có đặc công của Long Quốc thâm nhập vào nội bộ của chúng ta, đã trinh sát được bày trận binh lực của chúng ta, đồng thời gửi cho Tiêu Uy Long!” Tên tướng sĩ của quân địch nói.

“Đến cùng thì các ngươi làm như thế nào vậy, thế mà bị đặc công Long Quốc trà trộn vào trong nội bộ, thật sự là một đám thùng cơm!” Arnold lập tức nổi trận lôi đình.

“Đặc công của kẻ địch ra vào không có tiếng động, chúng ta khó lòng phòng bị!”

Tên tướng sĩ của quân địch nói.

“Nhanh liên hệ với binh mã đóng quân ở trên biển, để bọn họ nhanh chóng vào đất liền, tới chi viện cho chúng ta!” Arnold vẫn còn có chút gặp nguy không loạn, lập tức  hạ lệnh để binh mã ở trên biển đến chi viện.

Việc đã đến nước này, ông ta biết hết thảy đều không thể vãn hồi, tức giận với những binh lính này cũng chỉ vô dụng,  tranh thủ thời gian điều binh khiển tướng mới là việc cấp bách.

“Vâng!” Tên tướng sĩ của quân địch nói xong, lập tức liên hệ với chiến hạm đóng quân ở vùng biển phía Nam của Long Quốc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi