LONG UY CHIẾN THẦN

“Lê Uy Long không chấp nhận sự đầu hàng của Taylor, lại đánh lại rồi!” Cao Hùng nói.

Người nhà họ Phan nghe vậy toàn bộ đều sợ hãi biến sắc.

“Lê Uy Long này thật sự là tàn ác mà! Người khác đã đầu hàng rồi, vậy mà vẫn muốn đánh!”

“Người tàn nhẫn giống như Lê Uy Long này, nếu như chúng ta rơi vào trong tay anh ta, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng được!”

Advertisement

“Chúng ta đã bị bao vây tầng tầng lớp lớp, dù có chắp thêm cánh cũng không thoát được, sớm muộn cũng sẽ rơi vào trên tay Lê Uy Long thôi!”

Người nhà họ Phan nhao nhao nghị luận, lại bắt đầu lâm vào khủng hoảng.

“Đều tại cái tên chết tiệt Phan Huy Thành, xúi giục chúng ta đi theo địch, mới sẽ khiến nhà họ Phan rơi vào tình cảnh một đi không thể trở lại!” Rơi vào tình cảnh như bây giờ, một người nhà họ Phan lại bắt đầu oán trách Phan Huy Thành.

“Chuyện này…chuyện  này sao có thể trách tôi chứ? Khi đó tôi đề ra dựa vào nước Liệp Ưng nhưng nhận được sự nhất trí tán thành của mọi người đó.” Phan Huy Thành tỏ vẻ vô tội nói.

Advertisement

“Nếu như không phải anh đề ra, chúng tôi căn bản sẽ không nghĩ đến những cái đó!” Lại một người nhà họ Phan nói.

Phan Huy Thành cũng biết bản thân là kẻ đầu sỏ, không dám phản bác, chỉ đành nói với Cao Hùng: “Anh Cao Hùng, anh không phải là nói nương nhờ vào nước Liệp Ưng có thể bảo vệ nhà họ Phan chúng tôi nhận được vô số vinh hoa phú quý sao? Hiện tại sao lại sẽ đến nước như thế này chứ? Anh nhất định phải bảo vệ nhà họ Phan chúng tôi bình an đó!”

“Tôi làm sao biết được Lê Uy Long Long Quốc các người lợi hại như vậy chứ? Tôi cho rằng quân đội của nước Liệp Ưng chúng tôi và nước Cự Hùng nhất định có thể san bằng toàn bộ Long Quốc, nhưng không ngờ đến chỉ là chiếm lĩnh nửa thành phố Quốc Hòa thì đã toàn quân bị diệt rồi! Thế thua đã định, bản thân tôi cũng khó bảo vệ bản thân mình, sao còn có thể bảo vệ nhà họ Phan các người?” Cao Hùng không vui nói.

“Hiện tại nói những chuyện này đã không còn tác dụng gì nữa, nhanh chóng nghĩ ra biện pháp trốn đi!” Ông cụ Phan nơm nớp lo sợ nói.

“Trốn? Chúng ta có thể trốn đến đâu chứ? Đợi quân lính của Lê Uy Long tới liền sẽ san bằng nhà họ Phan thành bình địa!” Cao Hùng nói.

“Anh Cao Hùng, anh hại nhà họ Phan chúng tôi thảm hại rồi. Là anh xúi giục cháu trai tôi nương nhờ vào nước Liệp Ưng các anh, kết quả hiện tai các anh ở thành phố Quốc Hòa cũng không ở được ba ngày!” Ông Phan lại bắt đầu oán giận.

“Đó là bởi vì Long Quốc các người sử dụng hoả tiễn Thần Long, uy lực cực lớn. Bằng không, nước Liệp Ưng chúng tôi và nước Cự Hùng sẽ không thất bại nhanh như vậy!” Cao Hùng nói.

Taylor thừa dịp còn chút thời gian, lại gọi điện thoại cho quốc vương.

Gã ta biết, đây là một lần cơ hội cuối cùng gọi điện thoại cho quốc vương.

“Quốc vương, Lê Uy Long không chấp nhận sự đầu hàng của chúng tôi!” Taylor gấp gáp nói.

“Cái gì? Lê Uy Long cư nhiên không chấp nhận đầu hàng sao?” Quốc vương nước Cự Hùng đột nhiên cực kì sợ hãi.

“Đúng vậy, chúng tôi vốn dĩ đã bỏ vũ khí xuống rồi, cũng đã giơ tay đầu hàng rồi, nhưng Lê Uy Long lại đột nhiên tuyên bố, không chấp nhận đầu hàng, hơn nữa lập tức nổ súng về phía chúng tôi!” Taylor nói.

“Lê Uy Long này quả thực là điên rồi, anh ta chính là một tên ma quỷ cuồng giết người! Đánh trận, làm gì có đạo lí không chấp nhận đầu hàng chứ?” Quốc vương tức giận nói.

“Hiện tại nói những điều này đều đã vô dụng, Lê Uy Long lập tức sẽ giết vào đây rồi. Đây là lần cuối cùng tôi nói chuyện với ngài qua điện thoại rồi.” Taylor nói.

“Tướng quân Taylor, Lê Uy Long hùng hổ doạ người, không hành động dựa theo lẽ thường, anh có tính toán gì không?” Quốc vương hỏi.

“Tôi đã lâm vào đường cùng, không còn bất kì đường sống nào nữa rồi. Tôi định đợi lúc kẻ địch xông vào, kích nổ bom, cùng chết với kẻ địch, chết chung với chúng!” Taylor nói.

“Tướng quân Taylor, anh là chiến thần vô địch, tôi thật sự không nỡ để anh chết! Ngoại trừ tự sát hi sinh vì tổ quốc ra, lẽ nào anh không còn biện pháp nào khác bảo vệ mạng sống sao?” Quốc vương rất không nỡ nói.

“Đã không còn rồi, ngay cả đầu hàng cũng không được, tôi còn có thể có biện pháp nào chứ? Quốc vương, hi vọng ngài nhớ kĩ, tôi và tướng sĩ của tôi là kích nổ bom cùng chết với kẻ địch, tự sát hi sinh vì tổ quốc, hi sinh oanh liệt!” Taylor nói.

“Được! Tôi sẽ lấy hành động vĩ đại của anh để khích lệ toàn quân, ngày sau lại xuất binh thảo phạt Long Quốc, vì các anh báo thù rửa hận!” Quốc vương nói.

“Quốc vương, quân địch sắp giết vào rồi, tôi phải chuẩn bị đã. Ngài bảo trọng, chúng ta kiếp sau gặp lại.” Taylor nói xong liền cúp điện thoại.

Lúc này, quân địch bên ngoài trên căn bản đã bị tiêu diệt, quân lính của Lê Uy Long đang bao vây Taylor đang ở trong phòng chỉ huy của nhà họ Phan.

“Mọi người chuẩn bị tốt, đợi quân định vừa xông vào, lập tức kích nổ bom, cùng chết với bọn chúng!” Taylor lập tức hạ lệnh.

“Được…được rồi…”

“Biết…biết rồi…”

Những tên tướng địch đó mỗi người đều nơm nớp lo sợ.

Bọn họ đều cực kì lo sợ, nhưng hiện tại sợ hãi đã không có bất kì tác dụng gì hết.

Dù sao cũng đều là chết, bọn họ chỉ muốn chết sảng khoái.

Tiếng bước chân đã càng ngày càng gần, tướng sĩ Long Quốc bên ngoài đang ùn ùn đến.

Taylor và tướng sĩ của gã ta đều đã chuẩn bị sẵn sàng để kéo bom. Chỉ cần tướng sĩ Long Quốc vừa xông đến cửa, bọn chúng liền sẽ lập tức kích nổ bom trên người.

“Pằng! Pằng! Pằng…”

Mà tại lúc này, một trận tiếng súng vang lên từ trên mái nhà phòng chỉ huy của Taylor.

Đỉnh đầu những tên tướng địch lập tức nổ tung, đầu óc vỡ vụn.

Viên đạn từ trên bay xuống, chuẩn xác không sai lệch xuyên vào đỉnh đầu những tên tướng địch này, trực tiếp nổ tung đầu của những tên tướng địch chuẩn bị kích nổ bom!

Biến hoá bất ngờ xảy ra này khiến Taylor giật mình, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên trên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi