LONG VŨ PHI THIÊN

Long Tại Vũ thấy Phi Long Liệng Thiên thản nhiên mở miệng: “Hôn ngân trên cổ ngươi nhìn rất được đi!”.

“Ách ”. Đang định giáo huấn Lãng Dương Phi Long Liệng Thiên sắc mặt cứng đờ: “Này này ”.

“Cái gì?”. Long Tại Vũ ra vẻ không thèm để ý mở miệng: “Không phải là nhận sai người thôi! Cũng không có gì khác, đúng hay không!”.

“Ha ha ”. Phi Long Liệng Thiên cười khan một tiếng: “Ta nghĩ tên kia là ngươi, bất quá cuối cùng ta đã nhận ra!”. Bảo bối nhi sẽ không nhiệt tình như vậy!

“Thiết, Phi Long Liệng Thiên ngươi dám làm chuyện như vậy!”. Long Tứ khinh thường nhìn Phi Long Liệng Thiên: “Bị dọa một chút liền ra cái dạng này!”.

“Kỳ thật ta càng muốn nói, Long Tứ a, vết cắn cùng hôn ngân trên cổ ngươi cũng thật đẹp mắt!”. Long Tại Vũ tươi cười khả cúc nhìn Long Tứ.

“Ta ”. Long Tứ lập tức im miệng.

“Chúng ta hiện tại giống như phải nói đến Lãng Dương đi!”. Đế Uyên thản nhiên mở miệng: “Tiểu quỷ không cần nói sang chuyện khác”.

“Oa, ngươi là đang ghen sao?”. Long Tại Vũ khoa trương mở miệng.

“Tin hay không cả ngươi ta cũng đánh?”. Đế Uyên hừ lạnh một tiếng.

“Không cần”. Long Tại Vũ lắc đầu lia lịa. Hắn vẫn là không có can đảm chọc điên Đế Uyên.

“Hiện tại chúng ta nói vấn đề của ngươi”. Đế Uyên chuyển hướng Lãng Dương: “Năng lực của ngươi rất kỳ quái, không giống như năng lực của Ma tộc, ngươi rốt cuộc là cái gì?”.

“Không liên quan đến ngươi!”. Lãng Dương cảnh giác nhìn Đế Uyên: “Ta sẽ không nói cho ngươi!”.

“Nếu ngươi nghĩ muốn cứu Ma Tuyệt thì liền nói cho ta biết!”. Đế Uyên tung mồi.

“Này ”. Lãng Dương chút chút do dự, rốt cuộc nên nói như thế nào?

“Có cái gì khó nói?”. Long Tại Vũ khó hiểu nhìn Lãng Dương, chẳng lẽ có điều bí ẩn gì khó nói sao?

“Ngươi đồ ngu ngốc, ta với ngươi là huynh đệ cùng cha khác mẹ, hơn nữa ta hiện tại ít nhiều cũng có liên hệ với ngươi”. Lãng Dương hung hăng mở miệng: “Trong đầu ngươi trừ bỏ ăn thì còn có cái gì?”.

“Nào có? Ta rất là lợi hại đó!”. Long Tại Vũ phản bác.

“Vậy sao?”. Lãng Dương khinh bỉ nhìn Long Tại Vũ: “Nếu ngươi lợi hại sẽ bị ta khống chế sao?”.

“Ách ”. Long Tại Vũ xấu hổ cười cười: “Đó là ngoài ý muốn”.

“Trong từ điển tử vong không có hai chữ ngoài ý muốn này!”. Lãng Dương hừ lạnh một tiếng: “Nếu ta thật sự muốn giết ngươi, hiện tại ngươi đã chết không dưới mười lần!”.

“Nếu nói như vậy cũng không đúng, cho dù ngươi cùng Vũ nhi là huynh đệ cũng sẽ không có một ít năng lực đặc thù, Vũ nhi là long tộc, mà ngươi chỉ là một nhân loại!”. Phi Long Liệng Thiên trầm giọng mở miệng: “Ta cũng chẳng tin ngươi cùng ta có quan hệ gì!”.

Long Tại Vũ cắn chặt môi dưới: “Hắn là nói đến thân thể trước kia của ta sao?”.

“Có ý gì?”. Phi Long Liệng Thiên cả kinh: “Chẳng lẽ hắn ”

“Nếu hắn có thể sai sử thần thức của ta ”. Long Tại Vũ có chút phức tạp nhìn Lãng Dương: “Như vậy có thể giải thích tất cả!”.

“Nhưng các ngươi cũng không phải cùng sinh ra! Lãng Dương là ca ca trên danh nghĩa của ngươi”. Cái này ngay cả Long Tứ và Đế Uyên cũng không giải thích được!

“Có lẽ lúc là ta ở đường hầm thời gian không có bị phá tan thần thức, có một phần trong thần thức của ta đã chia lìa, mới có Lãng Dương hiện tại!”. Long Tại Vũ thở dài: “Bằng không ta cũng sẽ không mất đi trí nhớ trong khoảng thời gian lớn lên (mimi: đoạn này nói đến em quên đi lúc ẻm ở Long tộc). Đại khái là vì thần thức đã thất lạc kia gây nên đi!”.

“Như vậy hắn cũng coi như là con ta?”. Phi Long Liệng Thiên mặt đen giống như đống than!

“Ta mới sẽ không hay ho như vậy mà làm con của ngươi!”. Lãng Dương mặt đỏ nghiêm lên: “Tiểu nhân đê tiện giống như ngươi sao có thể là cha ta!”.

“Câm miệng”. Phi Long Liệng Thiên rống lên một tiếng: “Ngươi cho là ta thích sao? Nếu không có ngươi, nói không chừng trí nhớ của Vũ nhi đã sớm khôi phục”.

“Ngươi ”. Lãng Dương hung hăng nhìn Phi Long Liệng Thiên: “Vậy ngươi giết ta a, nhìn xem ta có thể trở về thân thể Tại Vũ hay không!”.

“Ngươi cho là ta không dám?”. Phi Long Liệng Thiên thân thủ đánh vào trên mặt Lãng Dương: “Ngươi chỉ là một phần nhỏ của Vũ nhi mà thôi, ta sẽ không mềm lòng!”.

“Các ngươi thôi đi”. Long Tại Vũ vội vàng đem hai người tách ra, vạn nhất bọn họ thật sự động thủ sẽ hư chuyện: “Lãng Dương, ngươi cũng không nên chọc giận hắn!”.

“Hừ”. Lãng Dương cùng Phi Long Liệng Thiên cơ hồ đồng thời quay đầu đi.

“Ai, ta sao lại cảm thấy chuyện càng ngày càng phức tạp?”. Long Tại Vũ đau đầu thở dài, ai biết lại dẫn đến nhiều chuyện như vậy a!

“Còn không phải đều là chuyện của ngươi sao?”. Long Tứ khinh bỉ nhìn Long Tại Vũ: “Ta còn hoài nghi, Long tộc như thế nào lại sinh ra một ngôi sao phiền toái như ngươi!”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi