LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 212

“Đại ca Quỷ, nhiều người cầm súng như vậy tôi dám chuyển khoản sao, lỡ như tôi chuyển khoản xong, ông lại đổi ý vậy thì chẳng phải tôi phải ngậm bồ hòn làm ngọt sao?”

Người đàn ông trung niên mặc ba lỗ đen làm ra vẻ trấn an, nói: “Cái này thì cậu yên tâm, Quỷ Kiến Sầu trước nay không giở trò, tôi có thể đi đến ngày hôm nay, chính là dựa vào uy tín.”

Giang Thần xoay người, liếc nhìn sau lưng.

Vừa nhìn qua anh đã biết được sau lưng có bao nhiêu người.

Anh lập tức dựa vào ghế sô pha, bắt chéo hai chân, chân động đậy mấy cái

Tiểu Hắc thấy vậy thì hiểu ý ngay.

Sau khi Giang Thần dựa vào ghế sô pha xong, đáp: “Tôi cũng nghe nói đại ca Quỷ là người rất giữ uy tín, nhưng mà. tôi vẫn không yên tâm, thế này đi, ông đưa tôi tài liệu trước, tôi nhìn qua, xác định là thật xong thì sẽ đưa tiền.”

“Bộp.”

Quỷ Kiến Sầu vỗ một cái lên bàn.

Sau cái vỗ của ông ta, mấy tên lính đánh thuê phía sau Giang Thần lập tức tiến lên vài bước, dí súng vào đầu ba người bọn họ.

“Nhóc con, cần tôi nói mấy lần nữa đây, ở chỗ của tôi đưa tiền trước mới đưa tin tức, không có tiền lệ đưa tin tức trước.”

Giang Thần cười nhạt một tiếng, nói: “Làm ăn mà tự nhiên có thể cò kè mặc cả, trước đây không có, không có nghĩa là sau này không thể có.”

Anh và Tiểu Hắc tỏ ra vô cùng thong dong.

Hoa Hồng Đen không động đậy, bị người ta dí súng vào sau đầu, cô ta đến nhúc nhích cũng không dám nhúc nhích, mồ hôi lấm tấm trên trán.

Trong khi đó, một căn phòng khác,

Một ông già khoảng sáu mươi tuổi, đang hút một tẩu thuốc, theo dõi camera giám sát.

Hình ảnh trong camera giám sát chính xác là hình ảnh phòng đá có Giang Thần.

Ông già búng tay.

Người đàn ông đứng đằng sau lập tức bước tới, kính cẩn gọi: “Đại ca.”

“Tra ra lai lịch của ba người này chưa?”

“Đại ca, tra rõ rồi ạ, người ở giữa là Giang Thần, mới đến Giang Trung cách đây không lâu, theo tài liệu thì anh ta từ quân Nam Hoang xuất ngũ trở về, nhưng mà cấp bậc không cao chỉ là một tên lính quèn, bây giờ ở rể nhà họ Đường.”

“Bên cạnh là Tiểu Hắc, mở một phòng khám ở Giang Trung.”

“Cô gái kia trước mắt chưa tra ra được tin tức gì, có lẽ là nhập cảnh phi pháp vào Giang Trung.”

Nghe vậy, ông già nhíu mày.

Một tên lính xuất ngũ trở về, một người mở phòng khám sao có thể đến mua tin tức nhà họ Giang bị diệt mười năm trước được.

Mấy người này không đơn giản.

Bị người ta dí súng vào đầu, vậy mà mặt không đổi sắc, còn nói nói cười cười.

Đây chắc chắn là những người đã trải qua chuyện lớn.

“Lão Bát giới thiệu sao?”

“Vâng đại ca.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi