LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 225

Đường Sở Sở đứng bên cạnh, nhếch miệng gọi: “Chồng ơi…”

“Hả?”

Giang Thần chợt phản ứng trở lại, anh đứng dậy, nhìn ngắm Đường Sở Sở, nuốt nước miếng nói: “Đẹp quá, vợ à chúng ta đừng đi nữa, anh sợ…”

“Sợ gì?”

Đường Sở Sở nghiêm túc nói: “Em xinh đẹp như vậy, anh lại bình thường thế này, ngộ nhỡ em bị người có tiền nào đó nhìn trúng, em đá anh đi, anh biết làm sao?”

“Xùy!”

Đường Sở Sở bỗng chốt bật cười, đưa bàn tay thon dài khẽ cốc và đầu Giang Thần một cái: “Đồ ngốc, anh nói gì vậy, em là vợ anh, bây giờ là như vậy, sau này cũng thế, em chắc chắn sẽ không phản bội anh đâu.”

Lúc này bản thân Đường Sở Sở hơi chột dạ.

Bởi vì tối qua cô đã nghĩ đến người đàn ông khác cả đêm.

Nghĩ về người đàn ông mặt nạ quỷ cô đã từng cứu.

Nghĩ đến đây, cô khẽ đỏ mặt, có vẻ hơi ngại ngùng.

Lúc cô đỏ mặt lại càng hấp dẫn hơn.

Cô vội chuyển chủ đề nói: “Được rồi, đi thôi.”

Lộc cộc, lộc cộc…

Cô mang giày cao gót bước ra khỏi phòng.

“Ôi…”

Vừa ra ngoài đã nghe thấy tiếng kinh ngạc hô lên.

Đường Tùng ngồi trên sô pha đang đặt cục nước đá trên miệng lập tức đứng dậy, cầm điện thoại lên nói: “Chị, đứng yên, em chụp một tấm.”

Cậu ta vội vàng mở camera ra, chụp vài tấm liền.

Nhìn Đường Sở Sở xinh đẹp tựa tiên nữ trong ảnh, Đường Tống không nhịn được khen lấy khen để: “Chị, chị muốn làm tất cả đàn ông trên thế giới chết mê chết mệt chị sao?”

Nghe xong, Đường Sở Sở vô cùng đắc ý.

“Con gái, con…”

Hà Diễm Mai cũng bước ra khỏi phòng, nhìn thấy Đường Sở Sở ăn mặc trang điểm như vậy chợt ngẩn người ra.

“Sở Sở, chiếc váy này, sợi dây chuyền này, cả đôi cao gót này, con mua hôm qua à?”

“Đúng vậy.”

“Cái này, bao nhiêu tiền?”

Hà Diễm Mai cũng xuất thân nhà quyền thế, vừa nhìn đã biết đồ của Đường Sở Sở không phải đồ bình thường, đây chắc chắn không phải hàng bán rong.

Đường Sở Sở bối rối, vội vàng nói: “Không, không đáng bao nhiêu, tất cả cộng lại chỉ có mấy ngàn thôi.”

Hà Diễm Mai chợt xụ mặt nói: “Tưởng mẹ ngốc sao?”

Ngô Mẫn ngồi trên sô pha cũng nói: “Mẹ, chiếc váy này con từng thấy rồi, ở trong một cửa hàng đồ hiệu, chiếc váy này hình như mười tám vạn, chiếc váy, dây chuyền, hoa tai, giày cao gót của chị ấy cộng lại ít nhất cũng ba mươi vạn.”

“Cái gì?”

Hà Diễm Mai lên giọng: “Con, con lấy tiền đâu ra vậy?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi