LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 357

Bắt đầu từ khi trộm mộ, kẻ đứng sau đã sắp đặt mọi thứ rồi.

Tiêu diệt tất cả mọi người, để Bạch Tố mang chìa khóa đến Giang Trung, thậm chí là để chiếc rương lưu lạc đến Giang Trung.

Phù!

Giang Thần hít một hơi thật sâu.

Muốn tìm lời giải cho những câu hỏi này, chỉ có thể tìm được chiếc rương trước, mở rương ra, xem thử bên trong rốt cuộc có thứ gì, có liên quan gì đến bức Hoa Nguyệt Sơn Cư.

Suy nghĩ thật lâu Giang Thần lại nói: “Quản gia Tần.”

“Cậu chủ.” Tần Niên gật đầu đáp lại.

Giang Thần nói: “Ông cũng đi theo ông nội mấy chục năm rồi, sau khi nhà họ Giang xảy ra chuyện, ông còn mạo hiểm quay lại chôn cất người nhà họ Giang, tôi cũng không biết phải cảm ơn ông thế nào, những sản nghiệp lúc trước thuộc về nhà họ Giang cứ tặng cho ông đi.”

“Cậu chủ, chuyện này không được đâu.”

Tần Niên lập tức đứng dậy, vội xua tay nói: “Cậu chủ, những thứ này quá quý giá rồi tôi không thể nhận được.”

Giang Thần khẽ xua tay, ngắt lời Tần Niên: “Tiền bạc đối với tôi cũng chỉ là vật ngoài thân, nhưng ông lại không giống vậy, ông còn có một gia đình có đủ già trẻ lớn bé.”

“Chuyện này…”

“Được rồi, ông có thể đón người nhà đến Giang Trung, sau đó có thể đến chỗ bốn gia tộc tiếp nhận những sản nghiệp của nhà họ Giang ngày trước, nhà họ Giang cũng từng là nhà quyền thế bậc nhất ở Giang Trung, tài sản cũng hơn năm mươi tỷ, số tiền này đủ cho ông về sau khỏi lo chuyện cơm ăn áo mặc.

“Cảm ơn, cảm ơn cậu chủ.”

Tần Niên biết thân phận hiện tại của Giang Thần, là một trong Ngũ Đại Soái quả thật cũng không thiếu tiền, ông ta không từ chối nữa.

“Ừm, quay về trước đi, nếu như có chuyện gì có thể đến tìm Tiểu Hắc ở Phòng khám Phàm Nhân trên đường Cửu Long.”

“Vâng.”

Tần Niên đứng dậy cúi đầu với Giang Thần.

Tần Sương cũng đứng dậy cúi đầu theo.

Sau đó Tần Niên dẫn theo Tần Sương rời khỏi Đế Vương Cư.

Bên ngoài Đế Vương Cư.

Tần Sương nhìn ngó xung quanh nói:” Ông nội, cậu chủ là Hắc Long, là Hắc Long chỉ huy ở Nam Hoang thật sao?”

Tần Niên gật đầu đáp: “Chắc không sai được đâu, trừ Hắc Long ra, còn ai có thể bảo Tiêu Dao Vương điều động mười vạn quân chứ.”

“Ông nội, chúng ta sẽ tiếp nhận sản nghiệp của nhà họ Giang ngày trước thật sao?”

Tần Niên chợt sửng sốt nói: “Cũng không hẳn là tiếp nhận, cùng lắm là quản lý giùm cậu chủ thôi.”

“Ồ.”

Tần Sương ồ lên một tiếng, sau đó quay người nhìn về phía Đế Vương Cư phía sau.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi