LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 566

Tuần Khải cười nói: “Ở đây có kẻ chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, dám đắc tội với anh Đào, nên tôi mang theo vài anh em tới đây đòi lại công bằng cho anh Đào ấy mà.”

Trần Ba liếc nhìn Đào Bạch rồi gật nhẹ đầu với ông ta xem như chào hỏi.

Sau đó Trần Ba lập tức nói: “Xem ra mục đích của chúng ta là giống nhau. Tối qua, thằng nhãi Giang Thần này đã đánh vài anh em của tôi, nên hôm nay tôi cũng tới đây để tính sổ”

Ông cụ Hà nhanh trí đứng ra nhìn họ rồi vội vàng nói: “Chuyện này không liên quan gì tới nhà họ Hà chúng tôi, Giang Thần không phải người nhà họ Hà”

“Vậy sao?” Trần Ba lạnh lùng nói: “Giang Thần là con rể nhà họ Đường, mà vợ của Đường Bác là Hà Diễm Mai, cũng chính là con gái của ông, ông còn dám nói nó không có liên quan gì tới nhà họ Hà?”

“Thật… Thật sự là không có liên quan.”

Bà Hà thực sự đang rất sợ hãi.

Tất cả họ đều là những nhân vật khét tiếng giang hồ, không thể đắc tội.

Bà ta vội vàng nói: “Tôi sẽ lập tức gạch Hà Diễm Mai khỏi gia phả, từ giờ trở đi, Hà Diễm Mai không còn chút quan hệ gì với nhà họ Hà nữa”

Sắc mặc Hà Diễm Mai tái mét, bà ta quát mắng: “Thằng Giang Thần chết tiệt, rốt cuộc mày đã gây ra chuyện gì, tại sao mới tới Giang Bắc có một ngày mà lại đắc tội nhiều người vậy hả?”

Đường Sở Sở cũng không hiểu nổi.

Cô biết chuyện của Đào Bạch.

Nhưng những người này là thế nào chứ?

Cô nhìn về phía Giang Thần

Giang Thần vẫn điềm tĩnh đến lạ, chẳng thèm xem những người này ra gì.

Ánh mắt Đào Bạch và Trần Ba đổ dồn về Giang Thần.

Đào Bạch chửi bới: “Thằng nhãi, khôn hồn thì xéo ra đây cho tao chặt chân, rồi để con vợ mày theo tao, chuyện này sẽ coi như kết thúc.”

Trần Ba chỉ về phía những anh em bị đánh gãy chân đang nằm trên cán, rồi lạnh lùng nói: “Đánh người ta cho đã rồi bỏ qua là bỏ qua thế quái nào? Đâu có dễ vậy, bồi thường hai tỷ nhân dân tệ thì OK cho qua. Nếu nhà họ Đường không có tiền thì nhà họ Hà buộc phải chi. Còn nếu không đưa, hừ… Vậy thì đừng trách sao tao không khách khí.”

Người nhà họ Hà im thin thít.

Mục đích những người này tới đây là vì Giang Thần, nên người nhà họ Hà rất thức thời, không dám hé lời.

Nhưng Hà Huỳnh Đồng thì lại không nuốt trôi cục tức này.

“Hàm hồ”

Ông ta đứng dậy, chửi mắng: “Đây là nhà họ Hà, tôi xem ai dám làm loạn.”

“Bố, bố đừng nói nữa, mình không đắc tội nổi đâu”

“Đúng đó bố, đây không phải chuyện của chúng ta, bố đừng can dự vào”

“Bố, bố biết người ta là ai không? Đây là Trần Ba, là ông hoàng thế lực ngầm của Giang Bắc. Con nghe người ta đồn, từng có một gia tộc đắc tội ông ta, kết cục là không những táng gia bại sản mà còn rơi vào lao lý”

Người nhà họ Hà lần lượt lên tiếng ngăn Hà Huỳnh Đồng tham dự vào.

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi