LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 602

Nếu như giết Thiên Tử rồi, vậy thì sẽ ít đi một người biết chuyện, sau đó anh muốn điều tra chuyện này thì sẽ càng khó hơn.

Anh thu lại cây kim bạc.

“Chỉ mong việc nhà họ Giang diệt vong không liên quan đến cậu, nếu một ngày nào đó tôi tra ra được có liên quan đến cậu, cho dù cậu có là người đứng đầu Ngũ Đại Soái, tôi cũng sẽ khiến cậu đi xuống suối vàng.”

Giang Thần bỏ lại một câu, xoay người rời đi.

Sau khi anh đi rồi, trên trán Thiên Tử mới hiện ra từng giọt mồ tôi to bằng hạt đậu, mồ hôi thuận theo má ông ta, làm ướt quần áo.

Giang Thần rời khỏi phủ của Thiên Tử, đi thẳng đến Thiên An Cung, tìm chỉ huy cấp cao nhất.

Nhưng anh lại không gặp được chỉ huy cấp cao nhất, bởi vì người đó đã ra nước ngoài, đi viếng thăm những nước khác rồi.

Người đón tiếp anh là thư ký trưởng.

Đây cũng là một người có quyền lực tối cao, địa vị không hề thấp hơn Ngũ Đại Soái.

“Thư ký Hồng, khi nào thì chỉ huy cấp cao nhất trở về?”

Thư ký Hồng tên là Hồng Hạo.

Anh ta là thư ký của chỉ huy cấp cao nhất, là người một tay che trời ở Kinh Đô.

“Chỉ huy Hắc Long, lịch trình thăm hỏi trong tháng này của chỉ huy trưởng đã được xếp đầy rồi, sợ là tạm thời chưa thể trở về Kinh Đô.”

Giang Thần hỏi: “Tại sao đơn từ chức của tôi không được duyệt?”

“Chỉ huy Hắc Long, đây không phải là trò đùa, lá đơn vẫn luôn ở chỗ tôi, tôi vẫn chưa đưa cho chỉ huy trưởng, tôi đang cho anh thêm một cơ hội, đợi anh thay đổi ý định, cửa khẩu Nam Hoang cần anh, hàng vạn nhân dân của Trung Quốc cần anh.”

“Tôi hy vọng ngày mai có thể duyệt cho tôi.”

Giang Thần nói xong, đứng dậy rời đi.

Ánh mắt Hồng Hạo nhìn theo anh rời đi.

Cho đến khi anh đi rồi, một người đàn ông khoảng năm mươi mới bước ra từ một cánh cửa khác.

Ông ta mặc bộ tây trang màu xám, dáng người hơi mập, tóc được vuốt thẳng đứng, trông rất có tinh thần.

“Chỉ huy trưởng.” Hồng Hạo gọi một tiếng.

“Hắc Long thật sự quyết tâm muốn từ chức rồi.”

“Chỉ huy trưởng, tôi cũng không ngờ Hắc Long lại đích thân đến Kinh Đô, bây giờ phải làm sao đây?”

Chỉ huy cấp cao nhất hơi im lặng, sau đó nói: “Duyệt đi, ngày mai gửi thông báo, nói cho mọi người biết.”

Nghe vậy, sắc mặt Hồng Hạo thay đổi: “Chỉ huy trưởng, xin hãy suy nghĩ lại, đây không phải là trò đùa, Hắc Long từ chức không chỉ gây nên chấn động trong nước, mà phía cửa khẩu cũng có thể xảy ra tình hình nguy cấp…”

“Tôi vẫn luôn đợi Hắc Long đến Kinh Đô, hôm nay cuối cùng cậu ta cũng đến rồi, xem ra cậu ta đã tra ra được gì đó nên mới chạy đến đây hỏi tội, thế lực ở Kinh Đô quá loạn, chính phủ và dân chúng chia thành nhiều phái, đã đến lúc thanh lý tất cả rồi.”

“Vâng, thuộc hạ hiểu rồi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi