LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 618

“Thương hội Tứ Hải? Ở Giang Trung có Thương hội Tứ Hải lúc nào vậy?” Trên mặt Giang Thần lộ ra vẻ nghỉ hoặc.

Tần Niên nhỏ giọng nói: “Mới thành lập, là nhà họ Tiêu, nhà họ Vương, nhà họ Triệu, nhà họ Chu, bốn gia tộc lớn cùng liên kết lại thành lập ra Thương hội Tứ Hải. Có tin đồn cho rằng Thương hội Tứ Hải được thành lập để đối phó Tập đoàn Giang Long của cậu chủ.”

“A?”

Giang Thần liếc mắt.

Anh vừa từ chức, bốn gia tộc lớn đã lập tức nổi lên.

Một nhóm người bước xuống xe.

Người đứng đầu là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, mặc bộ đồ vest màu đen.

“Ai phụ trách ở đây?”

Ông ta đi đến lớn tiếng hỏi.

Đường Sở Sở vừa lúc đi tới, cô nói: “Là tôi, tôi là chủ tịch Tập đoàn Thế Kỷ.”

“Tập đoàn Thế Kỷ?”

Người đàn ông liếc nhìn Đường Sở Sở, ông ta mỉm cười và nói: “Khu đất này và nhà máy đằng kia đều thuộc về Thương hội Tứ Hải chúng tôi. Đây là giấy tờ. Cô xem qua một chút đi, nếu không có vấn đề gì thì trong hôm nay phải giải tán tất cả cho tôi.”

Sắc mặt Đường Sở Sở hơi thay đổi.

Giang Thần ngồi ở một bên cười nhạt: “Người đến không có ý tốt.”

Bốn gia tộc lớn hợp lại thành thương hội Tứ Hải, và mục tiêu thành lập nên thương hội Tứ Hải chính là để chống lại tập đoàn Giang Long của Giang Thần.

Mọi người đều biết, tập đoàn Giang Long của Giang Thần có quan hệ đặc biệt với Đường Sở Sở. Hôm nay là ngày thành lập tập đoàn Thế Kỷ của Đường Sở Sở, thương hội Tứ Hải cố ý đến gây chuyện, đặc biệt là đến để thị uy với Ngô Thần.

Trước đây công xưởng, tòa nhà văn phòng và sân bãi của Vĩnh Thái đều được cho thuê.

Đường Thiên Xương đứng ra nói: “Sân bãi là do chúng tôi thuê, chúng tôi có hợp đồng. Kỳ hạn hợp đồng vẫn còn ba năm, cho dù bây giờ cậu là ông chủ của khu vực này, có khế ước trong tay thì cũng không có quyền yêu cầu chúng tôi rời đi.”

“Vậy sao?”

Người đàn ông trung niên nhoẻn miệng cười nhạt.

“Đúng rồi, chúng tôi vẫn chưa được biết tên của cậu. Tôi là Tiêu Võ, là hội phó của thương hội Tứ Hải, hôm nay tôi đại diện cho thương hội Tứ Hải đến đây. Bây giờ khu vực này thuộc về thương hội Tứ Hải, hợp đồng lúc trước đã không còn giá trị rồi.”

Tiêu Võ nói rồi liếc nhìn Giang Thần đang đứng cách đó không xa.

Ngày hôm nay ở nghĩa trang nhà họ Giang, ông ta đã tận mắt nhìn thấy người nhà họ Tiêu và người của những gia tộc khác đã chết thảm trong tay Ngô Thần.

Ông ta tiến gần về phía Giang Thần đang đứng.

“Giang Thần, chẳng lẽ anh không dám trực tiếp gặp mọi người hay sao?”

Tiêu Võ nhìn Giang Thần chăm chăm, vẻ mặt mang theo nét trầm tư.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi