LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 625

Tiểu Hắc hỏi: “Anh Giang, tôi đã thấy tin tức rồi. Bốn gia tộc lớn đang tìm đến cái chết hay sao vậy? Dám làm phiền công ty của chị dâu, hay là tôi gọi điện thoại đến Nam Hoang gọi vài anh em sang đây nhé?”

“Quên đi, không cần đâu.” Giang Thần hơi xua tay.

Tiểu Hắc nói: “Anh Giang, mặc dù anh đã từ chức, nhưng anh em ở Nam Hoang đều vẫn công nhận anh. Chỉ cần anh nói một lời, không biết có bao nhiêu người sẽ đến nhờ cậy anh đấy, hơn nữa tình hình hiện tại rất bất ổn. Chúng ta đơn thân độc mã, không đủ sức lực thì làm sao đánh nhau với người khác được?”

Tiểu Hắc nói: “Anh Giang, mặc dù anh đã từ chức, nhưng anh em ở Nam Hoang đều vẫn công nhận anh. Chỉ cần anh nói một lời, không biết có bao nhiêu người sẽ đến nhờ cậy anh đấy, hơn nữa tình hình hiện tại rất bất ổn. Chúng ta đơn thân độc mã, không đủ sức lực thì làm sao đánh nhau với người khác được?”

Tiểu Hắc bắt đầu phân tích lợi và hại.

Trong chuyện này, anh ta là người ngoài cuộc.

Anh ta nhìn thấy rất rõ ràng.

“Mặc dù thành phố mới Thời Đại Khoa đã được thu mua lại, tập đoàn Thời Đại Khoa đã được thành lập, nhưng trong tài khoản của công ty lại không có bao nhiêu tiền. Tiếp theo nếu muốn phát triển Thời Đại Khoa, chúng ta cần phải đốt tiền. Trong thẻ của tôi vẫn còn hơn mười tỷ nhân dân tệ. Nó hoàn toàn không đủ.”

“Các thế lực lớn đều có thế lực ngầm. Nếu chúng ta không bồi dưỡng một ít người của mình thì làm sao mà được?”

“Anh Giang, anh ra lệnh đi, tôi sẽ bí mật trở về Nam Hoang, kiếm thêm một hai trăm tỷ cũng không thành vấn đề, sau đó sẽ bí mật điều một vài anh em sang đây.”

Giang Thần liếc nhìn Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc phân tích cũng khá hay.

Những chuyện tiếp theo anh phải đối mặt là những thương hội thực sự.

Thương hội Tứ Hải, Thương Minh Năm Tỉnh, Thương hội Vĩnh Hằng và một số gia tộc lớn ở Kinh Đô gì gì đó, bất kể là cái nào, cũng đều có đủ tài sản và thế lực ngầm của riêng mình.

Anh suy nghĩ một chút rồi nói: “Được rồi, bây giờ thực sự phải tiếp tục đốt tiền vào Thời Đại Khoa thôi, cậu quay về tìm cách kiếm một ít tiền đi. Mặc dù tôi không còn là Hắc Long nữa, nhưng cậu vẫn là một tướng quan, kiếm chút tiền cũng không phải là việc gì khó, đồng thời ngấm điều khoảng vài trăm người tới đây, cần những người có năng lực có thể một chọi trăm đấy, nhưng cũng đừng để người ngoài chú ý tới.”

“Vâng.”

Tiểu Hắc gật đầu.

Từ chiến trường chuyển đến thương trường, đây cũng là một thử thách cực kỳ lớn. Nhưng nó lại khiến máu huyết của người ta dâng trào.

Chẳng bao lâu, họ đã đến bên ngoài Tòa cao ốc Trường Sinh.

Tiểu Hắc quay người lại và dặn dò: “Cô nhóc, cô cứ ngồi yên trong xe đừng đi lung tung.”

“Ừm.”

Ôn Tâm gật đầu một cái mạnh.

Giang Thần và Tiểu Hắc cùng nhau xuống xe.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi