LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 653

Cho dù là thế nhưng ngực anh cũng thoáng đã chảy máu rồi.

Anh đứng một bên, giống hệt nhánh cây Dương Liễu, hiên ngang thẳng đứng. Cho dù bị trúng một phát đạn cũng không có ngã khuỵu.

“Quỷ Vương, anh muốn chết à?”

Một người da đen đứng lên vung tay tát Quỷ Vương.

Sức lực khá lớn, khuôn mặt của Quỷ Vương lập tức sưng vù, cỏ thể loạng choạng, ngay sau đó mới ngã xuống đất.

“Giết hết những người khác cho tôi, sau đó chúng ta có thể an tâm mà đấu một trận với Hắc Long.”

“Hắc Long, đừng nói là không cho anh cơ hội. Anh là bác sĩ nổi danh, cho anh nửa tiếng để chữa trị vết thương, nửa tiếng sau sẽ đấu một trận. Nếu như anh có thể đánh thắng cao thủ hai mươi tám nước này là chúng tôi, vậy sẽ cho anh một con đường sống mà rời khỏi Thiên Sơn.”

“Nếu như anh thua, vậy nơi đây chính là mồ chôn của anh.”

Toàn bộ cao thủ tới từ hai mươi tám nước, hiện giờ đều không muốn Giang Thần bị nổ súng bắn chết.

Bọn họ đều muốn đánh chết Giang Thần, để trở thành kẻ mạnh đứng số một thế giới.

Quỷ Vương bị một bàn tay đánh bay ra ngoài, anh ta bò dậy khỏi mặt đất, gầm lên: “Bọn mày có biết mình đang làm cái gì không, chỉ dựa vào vài chiêu võ vờn mèo của chúng mày mà dám nghĩ sẽ giết được Hắc Long sao? Rõ thật là vớ vẩn, giờ thì lập tức giết nó cho tao.”

Giang Thần ngồi xổm xuống, nhìn Tiểu Hắc đang nằm trên đất, anh dùng tay bắt mạch cho anh ta.

Sắc mặt Tiểu Hắc ngày càng xấu đi.

Nhanh chóng điểm huyệt một vài chỗ trên người Tiểu Hắc, sau đó lấy ra kim châm.

Tay cầm năm chiếc kim châm, anh khua tay một cái, năm chiếc kim châm lập tức cắm xuống năm huyệt quan trọng nhất trên người Tiểu Hắc.

Tình trạng Tiểu Hắc vô cùng nguy cấp.

Phải nhanh chóng giải quyết xong ẩu đả rồi đưa Tiểu Hắc rời khỏi đây, tìm chỗ nào đó trị thương.

Bằng không thì e là Tiểu Hắc sẽ không qua khỏi.

Lúc này, Quỷ Vương lại móc súng ra.

“Mày thử động đậy xem?”

Cao thủ hai mươi tám nước đều đồng loạt lôi súng ra hướng về phía Quỷ Vương.

Mà Giang Thần bấy giờ cũng đã đứng dậy.

Ngay lập tức, quanh cánh tay anh xuất hiện ba mươi mốt cây kim nghịch thiên.

Hình thành nên một sợi dây thép lao về phía ngực đối phương, kim châm không trực tiếp đâm thẳng vào cơ thể mà nó kéo đầu đạn ra ngoài.

Anh nhìn mọi người ở đây, ánh mắt hiện lên sát ý ảm đạm.

Mọi người có mặt lúc bấy giờ đều cảm nhận được sát ý ngập tràn.

Quỷ Vương sợ rồi, thật sự sợ rồi.

Anh ta gầm lên: “Nhanh, nhanh giết nó đi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi