LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 684

Sau khi vào nhà xong, ông ta lại mở miệng kêu: “Sở Sở, có người tìm con.”

“Dạ?”

Đường Sở Sở cau mày, đứng lên hỏi: “Mấy người là ai?”

Người đàn ông kia nói: “Xin chào Đường Sở Sở, chúng tôi là nhân viên của ngân hàng công thương Trung Quốc, chuyện là thế này, thời gian trước đó ông Hứa có chuyển khoản nhầm số tiền khổng lồ là hai mươi tỷ vào tài khoản của cô.”

Cô gái kia lấy ra một xấp tư liệu, cũng nói: “Đây là lịch sử giao dịch chuyển khoản, vốn dĩ số tiền này là chuyển vào tài khoản công ty của ông Hứa, lại nhầm sang số tài khoản của cô.”

Người đàn ông nói tiếp: “Số tiền đó không thuộc về cô, tôi đại diện cho ngân hàng công thương Trung Quốc, cũng là đại điện của ông Hứa xin cô hoàn trả. Bây giờ tới tìm chỉ là nói với cô một tiếng, sau đó sẽ nhanh chóng chuyển tiền trong thẻ của cô đi. Nếu như số tiền đó cô đã dùng rồi vậy xin cô nhanh chóng hoàn trả, nếu không thì ông Hứa sẽ khởi tố cô.”

Hai người thay phiên nhau nói.

Đường Sở Sở thì lại ở đây ngơ ngác.

Đường Tùng ngồi trên ghế sô pha, trên mặt chảy xuống một vài vết máu cũng bật nhảy dựng lên, quát to: “Anh hàm hồ, tiền này là của ông Hứa cho chị của tôi, mấy người là ai chứ, cút nhanh cho tôi. Tôi cho mấy người biết, tiền này, mấy người đừng hòng lấy về một xu.”

Tiền này là tiền cứu mạng của cậu ta.

Nếu như bị lấy đi, cậu ta lấy gì trả tiền cho vay nặng lãi?

Không trả nổi thì cậu ta chết chắc rồi.

Người đàn ông nói: “Tôi chỉ là tới thông báo cho Đường Sở Sở một tiếng, chỉ có vậy thôi.”

Nói xong, người đàn ông xoay người rời đi.

Cô gái kia cũng đi theo phía sau.

Trong phòng hiện tại cũng chỉ còn lại người nhà họ Đường.

Đường Tùng giận tới khóc ròng, thút thít nói: “Chị, nhất định đừng cho. Cho rồi thì lấy gì mà trả tiền cho vay nặng lãi? Không trả tiền mượn, em nhất định chết chắc rồi.”

Đường Sở Sở ngồi trên ghế sô pha.

Vẻ mặt cũng rất bất đắc dĩ mà nói: “Tiền này không phải của chị, chỉ là ông Hứa e dè Hắc Long nên mới cho chị. Bây giờ Hắc Long từ chức rồi, rớt đài rồi, ông ta lấy lại cũng là lẽ thường tình.”

“Sở Sở, không thể trả được.” Hà Diễm Mai cũng khuyên nhủ: “Trả tiền này lại, lấy gì cứu mạng thằng Tùng chứ?”

“Con, con cũng không biết.”

Đường Sở Sở cũng không còn cách nào khác.

Mặc dù tiền này là đích thân Hứa Vinh chuyển cho cô, nhưng mà ông ta muốn lấy về cũng chỉ cần nói một câu mà thôi.

Hơn nữa, hiện tại trong thẻ của cô bây giờ cũng chỉ còn mười lăm tỷ.

Hứa Vinh muốn cô trả hai mươi tỷ

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi