LONG VƯƠNG TRUYỀN THUYẾT (ĐẤU LA ĐẠI LỤC 3)

Hoàng Tứ nói: "Ta là Chiến Hồn Sư Hệ Phòng Ngự."

Nghe lời mọi người nói, Tử Nhất hài lòng nhẹ gật đầu. Mặc dù danh tính các Đấu giả được giữ bí mật, hơn nữa hồn sư vốn không nên hỏi thăm năng lực của nhau, nhưng ít nhất phải biết mọi người giỏi về mặt gì để có thể phối hợp nhịp nhàng hơn.

"Rất tốt. Hoàng Tam, ngươi khống chế tới trình độ nào?"

Đường Vũ Lân nói: "Khống chế loại dây leo, am hiểu quấn quanh, khống chế toàn trường. Hơn nữa có năng lực công kích nhất định."

Tử Nhất nói: "Tốt, vậy ngươi tạm thời là hồn sư chủ khống trong đoàn đội của chúng ta. Ta làm tiên phong. Hoàng Nhị, ngươi ở phía sau trị liệu. Hoàng Nhất chịu trách nhiệm trinh sát. Hoàng Tứ chủ yếu bảo vệ Hoàng Nhị, Hoàng Tam. Hiểu chưa?"

"Đã hiểu."

Người có thể trở thành Tử cấp Đấu giả đều là tinh anh, trao đổi đơn giản đã sắp xếp xong nhiệm vụ.


"Xuất phát!" Tử Nhất cũng không nói nhảm, vung tay lên, năm người nhanh nhẹn ra khỏi Đấu Hồn Đường và lên xe Đường Môn đặc biệt chuẩn bị cho Đấu giả.

Hồn Đạo ô tô của Đường Môn toàn thân có màu lam, nghe nói là vì tưởng nhớ tổ tiên của Đường Môn, Đường Tam. Đây cũng không phải là màu lam bình thường, nó có tính năng thay đổi màu sắc và có thể thực hiện dễ dàng nhiều kiểu nguỵ trang khác nhau. Hơn nữa, loại xe đặc chế này còn có rất nhiều chức năng khác.

Bởi vì lúc trước Đường Vũ Lân vẫn còn là Bạch cấp Đấu giả nên chưa tiếp xúc với đồ công nghệ cao như này. Hắn chỉ nhìn thấy tỉ lệ trao đổi xe tác chiến Đường Môn trong danh sách trao đổi của Đấu giả. Giá trị xa xỉ a! Có thể so sánh với linh vật nghìn năm hiếm có rồi.

Tử Nhất tự mình lái xe, rất nhanh Đường Vũ Lân đã cảm nhận được chỗ tốt của xe tác chiến. Tốc độ nhanh và phi thường vững vàng. Ngồi trong xa không nghe được bất kỳ tạp âm nào. Chiếc xe này có 5 vị trí. Mọi người đều có thể điều chỉnh tư thế ngồi thoải mái hơn ở bên trong.


Tử Nhất và Hoàng Nhất ngồi phía trước, Đường Vũ Lân và Hoàng Nhị, Hoàng Tứ ngồi ở phía sau. Ra khỏi tổng bộ Đường Môn, Tử Nhất thuần thục điều khiển xe tác chiến lên đường cao tốc, đi đến thành Thiên Đấu.

Ở đầu xe tác chiến có một huy hiệu chữ Đường, khi lên đường cao tốc, huy hiệu sẽ sáng lên và phát ra âm thanh như báo động. Sau đó, Đường Vũ Lân giật mình phát hiện, tốc độ xe không ngừng tăng lên, thậm chí con nhanh hơn Hồn Đạo đoàn tàu.

Các Hồn Đạo ô tô khác trên đường cao tốc đều chủ động nhường đường, vừa nghe thấy tiếng báo động thì tự nhiên nhường làn đường trong cùng cho bọn họ.

Đây là đặc quyền? Hơn nữa, Hồn Đạo ô tô có thể chạy nhanh như vậy?

Đường Vũ Lân vô cùng ngạc nhiên. Với một người đi Hồn Đạo đoàn tàu luôn xảy ra chuyện như hắn, nếu có thể sở hữu một cỗ xe tốc độ cao và có đặc quyền thì sau này đi chỗ nào cũng thuận lợi hơn.


"Tử Nhất, đặc quyền siêu tốc và để người khác nhường đường, khi trao đổi xe tác chiến cũng có sao?" Đường Vũ Lân nhịn không được hỏi.

Tử Nhất nói: "Ngươi nghĩ gì tốt vậy. Chỉ khi thi hành nhiệm vụ đặc thù, được tông môn đặc biệt phê chuẩn, hơn nữa phải báo cáo với Liên Bang. Đường Môn chúng ta không có bất kỳ đặc quyền nào."

Thì ra là thế, Đường Vũ Lân tuy rằng có chút thất vọng, nhưng ngẫm lại cũng thấy hợp lý. Dù sao, số lượng Đấu giả Đường Môn không quá ít, nếu thật sự có có đặc quyền thì hơi vô ý cũng có khả năng gây ra sự cố gia thông. Bởi vì nhiệm vụ đặc biệt mới có đặc quyền, điều này mới có ý nghĩa.

Tử Nhất nói: "Nhưng không phải là tuyệt đối. Nếu ngươi có cống hiện đặc biệt cho tông môn và Liên Bang, được nhận huy chương cống hiến đặc biệt do Liên Bang trao tặng thì ngươi cũng có thể có đặc quyền khi sử dụng xe tác chiến. Đương nhiên cũng cần phải đăng ký. Theo ta được biết, có một số Đấu giả cũng có xe như vậy. Sau khi trở về ngươi có thể kiểm tra trong cơ sở dữ liệu."
"Cảm ơn ngài." Đường Vũ Lân đáp ứng một tiếng. Đây là chuyện tốt a! Trở về phải hỏi thăm một chút.

Loại đặc quyền này, Đường Môn có khả năng có, Học Viện Sử Lai Khắc cũng có thể có. Nghĩ tới đây, Đường Vũ Lân không khỏi nhớ đến Hoàng cấp Cơ Giáp của mình. Với năng lực rèn của hắn bây giờ, quả thực đã đến lúc nâng cấp nó. Nếu có Cơ Giáp thì hành động sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Sự tình phải làm thật là nhiều a! Một nụ cười thản nhiên hiện lên dưới mặt nạ. Hắn rất thích cảm giác bận rộn này.

Kỹ thuật lái xe của Tử Nhất rất tốt, xe tác chiến Đường Môn chạy với tốc độ cao, đi tới thành Thiên Đấu còn nhanh hơn Hồn Đạo tàu cao tốc.

Sắc trời dần tối xuống, xe chạy chậm lại, đi xuống đường cao tốc. Tử Nhất điều khiển xe tiến vào phạm vi nội thành thành Thiên Đấu, đồng thời mở ra hệ thống nguỵ trang, khiến nó trở thành một cỗ xe bình thường và không gây chú ý.
Vào trong nội thành, Đường Vũ Lân không khỏi có chút hụt hẫng. Hai bên đường, hắn có thể nhìn thấy rất nhiều lều vải và nhà ở tạm bợ, bằng vào thính giác nhạy cảm, hắn ngẫu nhiên có thể nghe được tiếng khóc. Các loại xe cứu viện của Liên Bang có thể thấy ở khắp nơi. Có thể thấy được trận khủng bố này mang đến cho thành Thiên Đấu tai nạn lớn đến thế nào.

Một toà thành cổ xưa hơn 2 vạn năm tuổi lại chịu đả kích trầm trọng như vậy, Thánh Linh Giáo thật sự là đáng hận.

Tử Nhất trầm giọng nói: "Đã muộn một chút rồi. Các ngươi có ai không am hiểu đánh đêm không?"

Không có người lên tiếng.

"Tốt lắm, chúng ta lập tức đến khu vực nhà máy bỏ hoang tìm kiếm. Không biết mất bao lâu mới có thể tìm được manh mối, nên bắt đầu sớm một chút. Hoàng Nhị, thân thể của ngươi có thể chứ?"
"Ta không có vấn đề." Hoàng Nhị trả lời. Nàng là hồn sư Hệ Trị Liệu nên Tử Nhất mới hỏi như thế.

Tử Nhất nhìn thoáng qua bộ điều khiển, chuyển tay lái một cái đã điều khiển xe tới một con đường nhỏ. Trên đường không có nhiều ô tô, tốc độ xe chậm rãi tăng lên, nhanh chóng đi ra ngoại ô.

Đường Vũ Lân nhắm mắt dưỡng thần. Tay phải theo bản năng ấn lên huy chương Hoàng cấp Đấu giả mới đạt được không lâu.

Huy chương Hoàng cấp Đấu giả có hiệu quả tăng lên Tinh Thần Lực nhất định, đồng thời có thể cung cấp nhiều chức năng như định vị, tìm kiếm và ra-đa siêu nhỏ. Nó có thể tích không lớn, nhưng tác dụng khá lớn, bản thân còn có một bộ máy truyền tin để khoá lại tin tức trong huy chương.

Đến cấp độ Hoàng cấp này, đãi ngộ so với Bạch cấp Đấu giả là cách biệt một trời một vực.
Nếu nói Bạch cấp Đấu giả là quân dự bị thì Hoàng cấp Đấu giả chính là sức chiến đấu chủ yếu của Đấu Hồn Đường rồi.

Cuối cùng khi trời đã hoàn toàn tối xuống, xe tác chiến mới đi vào một khu vực bị bỏ hoang. Từ rất xa đã có thể nhìn thấy bóng đen do các nhà máy tạo thành.

Không có ngọn đèn nào, âm trầm mà tiêu điều. Xe mới lái vào khu vực này thì vô hình đã có cảm giác âm lãnh chạy lên não.

Tử Nhất dừng xe lại, thấp giọng nói: "Kiểm tra máy truyền tin."

Mọi người giữ huy chương của mình và kiểm tra lần lượt theo thứ tự đã đánh số.

"Liên lạc bình thường, xuống xe." Tử Nhất ra lệnh rồi xuống xe trước, đồng thời tắt tất cả đèn xe.

Mọi người lần lượt xuống xe. Sau khi xuống xe, cảm giác âm lãnh hết sức rõ ràng.

Tử Nhất nhìn xung quanh, nói: "Hoàng Nhị, ngươi cùng Hoàng Tứ một tổ, Hoàng Nhất, Hoàng Tam, còn có ta, chúng ta chia làm bốn đội, phân ra tìm kiếm. Phát hiện bất kỳ cái gì thì lập tức báo cáo. Nếu phát hiện Tà Hồn Sư thì không được hành động thiếu suy nghĩ, trước chờ đồng đội đến. Ghi nhớ, tất cả lấy an toàn bản thân làm trọng. Hiểu chưa?"
"Đã hiểu."

Diện tích khu nhà máy bỏ hoang này không hề nhỏ, trong tay mỗi người đều có một bản vẽ, Tử Nhất mở ra bản vẽ của mình, phân chia khu vực tìm kiếm. Bản thân hắn tìm kiếm chỗ sâu nhất.

"Hành động!"

Tử Nhất vung tay về phía xe tác chiến, chỉ thấy chiếc nhẫn trong tay hắn nhấp nháy ánh sáng đã thu lại xe tác chiến, sau đó dẫn đầu đi về phía nhà máy bỏ hoang.

Đường Vũ Lân cũng có một chiếc nhẫn trữ vật, không gian bên trong lớn đến mức có thể chứa Cơ Giáp, chỉ là đã để lại học viện khi huấn luyện quân sự lúc trước.

Hoàng Nhất nhanh nhẹn chui vào trong bóng tối, Đường Vũ Lân nhìn thoáng qua địa đồ của mình, nhanh chóng di chuyển theo hướng đã định. 

Tử ý trong mắt lóng lánh, không cần bất kỳ thiết bị chiếu sáng nào, bằng vào Tử Cực Ma Đồng hắn cũng có thể nhìn rõ ràng xung quanh. Tử Cực Ma Đồng cơ hồ là tuyệt học bắt buộc đối với Đấu giả.
Tử Nhất không có nói rõ cho mọi người đều phải mặc quần áo phòng hộ, bởi vì hắn tin bọn họ, mọi người đều có Đấu Khải, so với bất kỳ trang phục phòng hộ nào đều tốt hơn.

Đường Vũ Lân không hề cảm thấy khó chịu, huyết mạch Kim Long Vương cường đại cỡ nào, chất độc hại bình thường sao có thể xâm nhập vào người hắn.

Đi nhanh về phía trước, Đường Vũ Lân cảm nhận được mọi thứ xung quanh khi đi bộ, đồng thời bật chức năng ra-đa cỡ nhỏ trên huy chương Hoàng cấp.

Đây là lần đầu tiên hắn sử dụng ra-đa cỡ nhỏ này, nó có thể tìm kiếm trong phạm vi đường kính 100 mét, đem tất cả mọi thứ chuyển thành hình dạng 3 chiều, hiện lên trong Tinh Thần Chi Hải của hắn. Nghe nói linh cảm của thiết kế này đến từ hồn kỹ Tinh Thần Dò Xét ở võ hồn Linh Mâu của Linh Băng Đấu La Hoắc Vũ Hạo. Tất nhiên, phạm vi dò xét sẽ nhỏ hơn nhiều.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi