LOVERS AND CHOCOLATE

Từ ngày đó trở đi, phía sau Ninh Lam nhiều thêm một nam thần có nước da trắng nõn.

Anh đi theo cô về gia tộc, nhận lấy kinh ngạc, ghen ghét cùng với vui mừng.

Ghen ghét tất nhiên là những nhóm họ hàng xa trong gia tộc, đặc biệt là con gái. Bọn họ đều cảm thấy vì sao Ninh Lam khiến gia tộc bị sỉ nhục lại tìm được một người đàn ông cao lớn đẹp trai làm bạn đời, tuy rằng Ninh Lam vốn chẳng hề nói người đàn ông này là bạn đời của cô. Nhưng ở trong mắt anh, bọn họ đọc được tràn đầy ɖu͙ƈ vọng chiếm hữu và bảo hộ của anh đối với Ninh Lam.

Vui mừng tất nhiên là những người gần gũi với Ninh Lam.

Vị giác của Ninh Lam vẫn không có gì khởi sắc như cũ nhưng sau khi người đàn ông kia cùng về với Ninh Lam, bọn họ phát hiện hương vị của chocolate mà Ninh Lam làm thật tuyệt vời. Chỉ cần nếm thử qua đều nhớ mãi không quên hương vị này. Bọn họ ngửi thấy cơ hội kinh doanh nên họ đóng gói chôclate của Ninh Lam thành “Chocolate yêu đương tất thắng” và bán ra với số lượng có hạn, giá cả mắc gấp đôi chocolate bình thường nhưng cứ như cũ bị tranh mua hết.

Mà trùng hợp chính là chỉ cần ai dùng chocolate Ninh Lam làm thổ lộ thì người đó đều sẽ nhận được câu trả lời OK, còn những người vốn là cặp đôi yêu nhau thì sẽ sớm nhận được tin vui kết hôn. Trong nhà Ninh Lam đã lục tục nhận được thiệp mời kết hôn cùng với kẹo mừng của vài cặp đôi.

Chocolate Ninh Lam làm ra càng thêm được hoan nghênh.

“Nhưng vì sao ta?”

Động tác khuấy chocolate đột nhiên dừng lại, Ninh Lam bĩu môi trầm tư suy nghĩ. Các bước tự tay làm chocolate không khác gì ở trong rừng, chỉ khác là lúc ấy bên cạnh mình chính là hồ ly Tiểu Bạch mà sau khi trở về gia tộc bên cạnh mình lại là “Bạch Hi” hóa thành hình người. Vào lúc cô làm chocolate thì anh sẽ ở bên cạnh cô. Vào lúc cô mệt mỏi thì anh giúp cô tiến hành các bước làm chocolate……

Một bàn tay phải nhanh chóng lấy muỗng khuấy trong tay Ninh Lam, thuần thục tiếp tục khuấy sốt chocolate trong nồi, đồng thời đẩy nhẹ cô phù thuỷ ngây ngẩn đứng trước nồi.

“Ninh Lam, em nghỉ ngơi đi,phần còn lại cứ để anh làm.”

Là Bạch Hi.

Một năm, anh đi theo mình về gia tộc một năm, hai người ra vào có đôi, tất nhiên được những người đối tốt với cô trong gia tộc chúc phúc. Đồng thời phụ nữ nhìn chằm chằm Bạch Hi vẫn là dáng vẻ bám lấy anh như cũ. Theo bọn họ, chỉ cần Bạch Hi và Ninh Lam còn chưa kết hôn thì bọn họ vẫn có cơ hội lấy được người đàn ông cao lớn đẹp trai hơn nữa thần bí như cũ, củng cố địa vị của bản thân tại gia tộc!

Đáng tiếc Bạch Hi hoàn toàn không để ý tới mấy người phụ nữ đó, trong mắt anh cũng chỉ có Ninh Lam, cũng chỉ có cha mẹ và anh chị em của Ninh Lam mới có thể thấy được một ít vẻ mặt hòa nhã của anh.

Cái đầu nhỏ của Ninh Lam hoàn toàn không xoay lại, tuy rằng cô không hiểu tại sao chocolate của cô ngược lại càng được hoan nghênh sau khi cô về gia tộc nhưng trời sinh cô đã lạc quan nên cô vẫn vui vẻ nhận sự quan tâm từ Bạch Hi. “Cảm ơn anh, Tiểu Bạch!”

“Khách khí cái gì.”

Đều là vợ chồng chưa cưới chuẩn bị kết hôn còn nói cảm ơn cái gì.

Trong lòng nghĩ như vậy, Bạch Hi thừa dịp Ninh Lam không chú ý, bí mật điều chỉnh thử nồi sốt chocolate với chất lượng vẫn như cũ không dám khen tặng mà cô làm kia.

Ngày đó, tất cả hồ ly trong tộc Hồ Ly đều bắt anh đuổi Ninh Lam đi, mặt ngoài anh đáp ứng nhưng một giây sau anh lại khiến cho trưởng lão trắng đen kia thương tích đầy mình.

Anh nhịn lão thật lâu rồi.

Đương nhiên, cái chức tộc trưởng này, anh đã sớm làm đủ rồi.

Ở bên cạnh Ninh Lam thú vị hơn nhiều so với ở tộc Hồ Ly.

Tuy rằng chocolate vẫn như cũ khiến người ta không dám khen tặng, nhưng chỉ cần anh ở bên cạnh cô thì không có vấn đề gì cả.

Anh sẽ vì cô chắn đi tất cả phiền não.

x

Lễ Giáng Sinh, xem như là ngày lễ chứa đựng hơi thở lãng mạn cuối cùng trong năm.

Mà ở ngày này, diễn đàn đại học C đều chìm trong biển thất tình.

“Huhuhu thanh xuân của tôi không còn nữa, vậy mà anh Hồ của tôi thật sự đang ở bên em gái khóa dưới!!”

“Cái gì mà anh Hồ của cô,

rõ ràng là chồng tôi! Nhưng tôi cũng thất tình,

tôi rất không vui! Tôi muốn ăn khoai tây chiên gà rán! Tôi muốn uống bia! [ ôm đầu khóc rống.jpg]”

“Hai bạn lầu trêи đừng khóc, tôi còn mất đi vợ tôi kia kìa, quả chanh nhỏ đáng yêu, sao em lại chấm một con hồ ly thế [ cộc lốc khóc rống.jpg]”

“Mấy người này, thất tình thì thất tình sao mà nói đây! Theo tôi thấy hai người kia thật sự rất xứng đôi, em gái cũng coi như là chờ đến mây tan thấy trăng sáng! Chúc phúc!”

“Chúc mãi mãi hạnh phúc nha!”

“Không phải tôi nói chứ em gái khóa dưới với

Hồ

Ly có thể không đi được xa đâu nhỉ? Tổ hợp như vậy……”

“Tôi cũng cảm thấy, luôn có cảm giác

Hồ

Ly không giống người sẽ yêu thương bạn gái, em gái làm bạn gái của anh ấy còn

thể sớm chịu không nổi phải chia tay ……”

“Vậy dựa theo lời mấy người nói, sao ngay từ đầu lúc cô em khóa dưới quấn lấy anh Hồ lại không buông tay, cố tình lúc bọn họ bên nhau mới từ bỏ hả?”

“Ai



biết được……”

Cắn ống hút nhâm nhi ly trà sữa nóng, Hạ Hầu Lam nhìn diễn đàn thảo luận tình yêu của mình và anh thì cười híp cả mắt. Cô dường như hiến vật quý đưa điện thoại di động tới chỗ Hồ Bạch Lê ngồi cạnh cô đang đọc sách, nói với anh: “Anh xem, thật nhiều người đều cảm thấy tình yêu của chúng

mình

rất nhanh sẽ phải kết thúc, còn có thật nhiều người nói hai chúng ta rất xứng đôi!”

Không giống như không kiên nhẫn như mọi khi, Hồ Bạch Lê nhìn về phía màn hình di động. Vừa lúc một bài đăng tự động cập nhật, là bài đăng bỏ phiếu về đoạn tình yêu nữ theo đuổi nam giữa Hồ Bạch Lê và Hạ Hầu Lam có thể duy trì trong bao lâu. Anh lấy di động ra, nhấn vào, nhìn thấy đã có rất nhiều người bỏ phiếu. Đa số đều là một đến ba tháng, số ít người bầu một năm, mà cuối cùng một lựa chọn “cả đời” đáng thương không ai bầu tới.

Nghĩ một hồi, anh lấy di động mình ra rồi nhấn vào bài đăng, rất nhanh đã bỏ phiếu, để lại bình luận sau đó buông điện thoại xuống. Đôi mắt long lanh của cô gái vẫn luôn nhìn chằm chằm động tác của anh, anh hơi không được tự nhiên, vội vàng kéo cô lại chỉnh sửa khăn quàng cổ cho ổn, để khuôn mặt vốn nhỏ nhắn của đối phương lại vùi vào chiếc khăn trắng như tuyết.

“Mang khăn quàng cổ, đừng để cảm lạnh.”

“Ơ, nhưng nơi này máy sưởi ấm như vậy, em lại uống trà sữa nóng, sao bị cảm lạnh được!”

“Không được, phải mang theo, hay là nói em lại muốn vào bệnh viện?”

“…… Không muốn!”

Bản thân vừa mới ra khỏi nơi đó sao lại muốn đi vào! “Nhưng thật sự nóng quá, uống trà sữa cũng không có tiện……”

“……”

Thật là không cho người ta cảm thấy bớt lo chút nào.

Hồ Bạch Lê cầm lấy trà sữa, điều chỉnh góc độ cho tốt rồi đưa ống hút đến bên miệng cô gái. Mắt cô gái sáng hơn trước, lại nhanh chóng cắn ống hút, uống một cách mãn nguyện trước sự chăm sóc ân cần và vụng về của bạn trai.

Đột nhiên rất tò mò, vừa rồi anh viết cái gì ở bài đăng kia.

Cô lấy di động mình về, vừa định bấm vào bài viết thì di động lại bị đối phương lấy đi, rõ ràng không cho cô xem.

Mà cô lại đột nhiên phát hiện lỗ tai của đối phương vậy mà từ từ chuyển đỏ.

“Đinh linh”, một âm báo WeChat.

Tuy rằng Hạ Hầu Lam không thể nhìn thấy nội dung của WeChat nhưng chúng ta hãy nhìn chúng dưới góc nhìn của thượng đế đi.

WeChat là do Phó Nhược Hàm gửi tới, sau khi nhìn thấy tin tức như là bùng nổ thì trước tiên chụp hình gửi tới cho chị em nhà mình xem.

Đó là vừa rồi Hồ Bạch Lê bấm vào bài đăng kia. Trong các phiếu lựa chọn, lựa chọn cả đời có phiếu bầu đầu tiên.

Mà ở cuối bài đăng đó là câu trả lời của ID Hồ Bạch Lê được chứng thực.

“Sẽ là cả đời.

Tôi thích chocolate vị chanh.”

Mà liên tưởng đến Hạ Hầu Lam vẫn luôn mặc quần áo màu vàng chanh, không khó tưởng tượng đến lời nói của đối phương cuối cùng là đang nói cái gì.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi