LUÂN HỒI CHUYỂN PHẬN


Kiboro hít một ngụm khí lạnh, tên quản gia phía sau thì há hốc mồm không nói nên lời, hắn cứ nghĩ rằng một đứa bé như Vera thì có thứ gì có giá trị đủ để lọt vào trong mắt của Hoàng Thái Tử chứ nhưng hắn đã lầm.

Kiboro vừa mừng vừa sợ cầm một viên Hỏa Linh Thạch lên rồi vuốt v e nó, ông nghĩ thầm;
“Không hổ là con gái độc nhất của chiến nhân mạnh nhất đất nước này, ngay cả thứ quý báu đã tuyệt tích từ lâu như Hỏa Linh Thạch mà vẫn có thể xuất ra!”
Kiboro là con trai cả của Quốc Vương Kiraja nên ông có thể biết được rất nhiều chuyện tuyệt mật, ví dụ như đất nước này còn có một chiến nhân bậc Thách Đấu đang ẩn mình, thực lực của cô ta còn cao hơn cả Quốc Vương chính là Xenia! Kiboro cũng biết rõ Vera chính là con gái của kẻ mạnh nhất đó, nên em có thể đưa ra được vật chân quý bậc này cũng có thể hiểu được.
Kiboro chấn tĩnh ngồi ngay ngắn trở lại khí thế uy dũng như chưa hề tỏ ra thất thố vậy, ông mỉm cười nói với Vera; “Không ngờ cháu lại có báu vật bậc này, nhưng thứ này quá chân quý ta sao lại có thể nhận hết của cháu được chứ.”
Vera thản nhiên cười đáp; “Vừa rồi ngài đã nói là sẽ không khách sáo mà từ chối quà của cháu đâu cơ mà, đây cũng chỉ là 5 viên Hỏa Linh Thạch thôi, tính sơ ra thì cũng gần ngang bằng với món quà của ngài tặng cho cháu thế thì có thể chấp nhận được mà.”
Kiboro nghe vậy cũng không biết phải nói như thế nào nữa nên ông đã thu lấy chiếc hộp, thực sự Hỏa Linh Thạch có sức dụ hoặc đối với ông rất lớn.

Vera thấy vậy thì mỉm cười, em biết rõ thứ em vừa đưa ra có tác dụng rất lớn đối với những chiến nhân mang nguyên tố Hỏa.
Hỏa Linh Thạch thu được khi Vera ở trong ngôi miếu cổ khổng lồ, thứ này là một vật phẩm tăng tốc độ tu luyện cho chiến nhân hệ Hỏa cấp bậc cao nhưng đã tuyệt tích từ lâu.

Khi em phát hiện ra thì cũng chỉ có vài chục viên mà thôi chứ không có nhiều.


Thứ này nếu đem đi đấu giá thì sẽ kiếm được số tiền rất lớn nhưng hiện tại Vera cũng chẳng thiếu tiền, hơn nữa vì những viên Hỏa Linh Thạch có hình dạng và màu sắc rất đẹp nên em đã giữ lại làm đồ sưu tầm.
Vừa rồi Vera chỉ đem ra 5 viên mà Hoàng Thái Tử Kiboro đã thất thố như vậy thì Vera đã xác thực được mức độ chân quý của vật này.

Như vậy thì hiện giờ em không hề phải chịu một ân tình lớn từ ông ta nữa, cảm giác thoải mái hơn hẳn.
Sau đó Hoàng Thái Tử và Vera lại trò chuyện với nhau một hồi, ông ta có vài lần dò thử xem Vera còn có Hỏa Linh Thạch không nhưng đều bị em khéo léo lái câu chuyện đi hướng khác.

Sau một hồi Kiboro mới nói đến vấn đề chính mà ông gọi Vera tới đây!
Ông ta mỉm cười nhu hòa rồi dò hỏi; “Không biết cháu cảm thấy con trai ta là Kivat như thế nào?”
Nghe vậy Vera có chút bất ngờ rồi chấn tĩnh lại sau đó chậm rãi trả lời; “Cậu ấy là một người rất tích cực và chịu khó tu luyện, về mặt ngoại hình cũng rất tốt.”
Kiboro nghe xong câu trả lời thì vui vẻ cười lớn sau đó hỏi tiếp; “Vậy cháu có muốn thử tiến xa hơn với nó không? Tuy hiện tại thực lực của nó kém hơn cháu nhưng thiên phú của nó vô cùng tốt hơn nữa được Hoàng thất không tiếc tài nguyên bồi dưỡng ta đảm bảo nó sẽ xứng đáng với cháu!”
Đây là điều Kiboro muốn nói ra từ lâu rồi, với thiên phú và thân phận thật sự của Vera thì không nghi ngờ gì chính là báu vật chân quý nhất.


Chỉ cần con trai ông là Kivat có thể chiếm được trái tim của thiếu nữ này thì tương lai Hoàng thất nhất mạch của ông tất sẽ thịnh vượng hơn nữa!
Bản thân Kiboro biết rõ thiên phú của mình không quá cao, hiện tại đã ngoài 50 hơn nữa còn được vô số tài nguyên đập lên mà mới đạt tới Đại Cao Thủ - tiền cấp(1), đời này vô vọng đạt tới Đại Cao Thủ cao đẳng chứ đừng nói là Thách Đấu!
Nhưng con trai thứ 6 của ông tên Kivat thì lại khác, thiên phú của cậu ta rất kinh diễm là thiên tài nổi trội nhất trong lứa cháu của Quốc Vương.

Tương lai chắc chắn sẽ có thể đạt tới Đại Cao Thủ cao đẳng và xác suất đạt tới Thách Đấu cũng có vài phần.

Hiện tại nếu có thể cưới được một thiên tài còn tuyệt diễm hơn nữa là Vera thì chắc chắn sau này Kivat sẽ trở thành Quốc Vương đời tiếp theo!
Có một người vợ là tuyệt thế thiên tài đệ Nhất Quốc gia hơn nữa còn có người mẹ vợ cực mạnh đứng sau lưng che trở thì việc Kivat đạt tới Thách Đấu và trở thành Quốc Vương là điều rất khả thi! Giấc mộng này Kiboro đã vẻ ra cho con trai mình vô cùng mĩ mãn, sau khi ông hỏi Vera xong thì nghĩ đến những điều đó khiến ông không khỏi lộ ra vẻ thỏa mãn trên khuân mặt, nhưng câu trả lời của Vera khiến ông bị kéo lại xuống mặt đất!
“Công nhận Kivat là một người rất tốt và thiên phú cũng rất cao nhưng hiện tại cháu chỉ muốn tập trung vào việc tu luyện nên không muốn dính đến những chuyện ngoài lề khác, thứ lỗi cho cháu từ chối việc này!”
Kiboro vội vàng khuyên ngăn; “Cháu yên tâm chỉ là hai đứa tìm hiểu nhau sâu hơn thôi mà, thời gian chủ yếu tất nhiên là để tu luyện rồi...!nếu cháu đồng ý ta sẽ tặng cho cháu nhiều bảo vật hơn nữa!”
Trông thấy vẻ thất thố của Hoàng Thái Tử, Vera ngạc nhiên rồi bình tĩnh lại đáp; “Xin lỗi cháu không muốn bị phân tâm đ ến mấy chuyện như vậy! Nếu không còn chuyện gì nữa thì cháu xin ra ngoài, chúc ngài sinh nhật vui vẻ.”
Nói rồi Vera đứng dậy cúi đầu với Kiboro một cái rồi liền quay lưng bước nhanh ra ngoài, em rất ghét bị ai đó bắt làm những việc mà mình không muốn, hiện tại em cũng chẳng thèm quan tâm Hoàng Thái Tử có giận mình hay không nữa.


Kiboro âm trầm nhìn theo bóng lưng Vera, ông không thể ngờ là Vera có thể từ chối sự hấp dẫn khi được kết duyên với người cháu tài giỏi nhất của Quốc Vương!
Tên quản gia phía sau vẫn im lặng quan sát nãy giờ lúc này mới khó chịu ra mặt rồi nói; “Con nhóc đó cứ nghĩ thiên phú của bản thân mình cao là chắc chắn tương lai sẽ trở nên cường đại được chắc...”
“Chỉ là một đứa nhà quê từ tỉnh thành nhỏ mà thôi, bố cũng chỉ là một Cao Thủ mẹ thì là một người thường, có khi sau này con nhóc đó sẽ bị kẹt tại cấp bậc Cao Thủ cả đời! Dám từ chối lời đề nghị giúp nó thay đổi vận mệnh này của ngài quả là ngu dốt!”
Tên quản gia rất bất mãn với sự từ chối của Vera, phải biết rằng trở thành bạn gái của Kivat là ước mơ của tất cả thanh thiếu nữ trong Quốc gia này.

Ông ta cứ nghĩ nói ra những lời vừa rồi thì Hoàng Thái Tử sẽ bớt giận và tán đồng với mình nhưng ông không ngờ rằng Hoàng Thái Tử lại cáu gắt lên rồi quay đầu lại quát;
“Câm miệng lại cho ta ông thì biết cái chó gì chứ!”
Tên quản gia hốt hoảng sợ hãi vội ngậm miệng lại đứng im bất động phía sau không dám ho he tí nào nữa, còn Kiboro thì vẫn trầm ngâm rồi tiếc nuối không thôi.

Người khác không biết chứ ông ta biết rõ thiên phú kinh người của Vera đại biểu cho điều gì, dù không được tài nguyên bồi dưỡng thì em vẫn sẽ đạt tới một cấp độ rất cao chỉ là chậm hơn nhiều mà thôi.
Nhưng mẹ của Vera chính là một tồn tại đỉnh cao đến cả Quốc Vương còn phải e sợ thì sao cô ấy sẽ để cho con gái mình cày chay được chứ, chắc chắn cô ta sẽ bồi dưỡng Vera rất tốt.

Việc Vera trở thành Thách Đấu chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, không thể giúp con trai mình tiếp cận được gần gũi hơn với Vera khiến Kiboro đang vô cùng thất vọng.
Vera sau khi ra ngoài thì tiếp tục cùng với Amity trò chuyện cùng nhau, em muốn nhanh chóng quên đi lời đề nghị ban nãy của Hoàng Thái Tử.

Trong lúc trò chuyện thì Vera trông thấy một người thanh nữ khá là xinh đẹp đang được rất nhiều khách mời cấp cao vây quanh chào hỏi, cảm thấy tò mò Vera liền quay sang hỏi Amity thì cậu ấy liền trả lời.

“Chị ta tên Kirity là chị gái của Kivat, người con thứ 2 của Hoàng Thái Tử, hiện tại 24 tuổi đã đạt tới thực lực ‘bán bộ Cao Thủ’ rồi thiên phú cũng không tệ ha, nhưng tớ nghĩ phần nhiều là được Hoàng thất không tiếc tài nguyên mà đắp lên thôi!”
Chào hỏi và trò chuyện một hồi xong cuối cùng Kirity đã đi đến nơi Vera và Amity đang ngồi, thấy vậy hai người cũng đứng dậy chào hỏi với chị ta.

Amity thì đã quen Kirity từ lâu nên chẳng cần giới thiệu gì, nhưng Vera cảm thấy hai người này có chút ghét nhau thì phải.
Sau khi chào qua một tiếng với Amity thì Kirity quay sang nhìn Vera rồi cười nói; “Em chính là Vera đệ Nhất thiên tài mới nổi danh gần đây sao? Chị đã hâm mộ em từ lâu rồi nay mới có dịp gặp mặt rất vui được gặp em.”
“Em cũng rất vui được gặp chị.” Vera cũng mỉm cười đáp lời rồi đưa tay ra bắt tay chào hỏi với Kirity, chỉ thấy ánh mắt chị ta nheo lại tỏ ra nguy hiểm sau đó bàn tay chị ta bóp chặt lại! Bàn tay Vera vẫn bình thường mà không hề bị tổn thương hay khuân mặt tỏ ra đau đớn gì, thấy vậy Kirity cười nói;
“Không hổ là đệ Nhất thiên tài quả là không sai haha.”
Vera mỉm cười đáp lời; “Chị quá khen rồi, em cũng chỉ là tu luyện nhanh hơn các bạn đồng lứa một chút mà thôi.”
Lúc này khu vực ba người đang đứng đã bị vô số người chú ý đến, mọi người đều đang nhìn về phía này có nhiều người còn trực tiếp đi tới.

Liếc sang một phía thấy Kivat đang từ xa bước đến nơi này Kirity cười cười rồi quay sang tiếp tục nói với Vera;
“Đứa em trai chị học cùng khóa với em từng nói là rất thích em đấy, chị cũng rất vui nếu hai em đến với nhau, quen được một người tuyệt vời như em quả là phúc phận của nó.

Vera em có muốn cùng chị tỉ thí, trao đổi chiêu thức một chút không? Dù sao sau này chúng ta cũng là người một nhà!”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi