LUÂN HỒI CHUYỂN PHẬN


Lúc này Vera đang giao chiến với gã thủ lĩnh, hắn ta điên cuồng tấn công nhưng đều ở thế hạ phong, nhìn thấy lão già bị thương không đứng dậy nổi gã chỉ còn cách cắn răng tự mình chiến đấu với kẻ trước mắt này.

Vera vừa đánh vừa cảm nhận nguồn chiến lực dồi dào của mình rồi cảm thán;
“Thực lực của bậc ‘Tinh Anh’ quả là mạnh mẽ, ‘Tân Tinh’ hoàn toàn không thể so sánh với được.

Lần trước khi còn là ‘Tân Tinh – đỉnh phong’ cho dù hơn gã này về cả kiếm pháp lẫn tuyệt kỹ, hơn nữa còn có bộ giáp D3 vậy mà không thể ép hắn lép vế được.

Còn bây giờ đã là ‘Tinh Anh’ rồi thì cảm giác dễ dàng hơn hẳn!”
Sau gần chục giây thân thể gã thủ lĩnh đã có vài vết thương, chiến lực hộ thể đã mờ nhạt đi rất nhiều, cơn đau khiến gã càng nổi điên rồi quát;
“Thằng khốn...!có giỏi thì tiếp chiêu này của tao đi đừng có né đấy!”
Lập tức gã truyền toàn bộ chiến lực xuống thanh kiếm, cả lưỡi kiếm hóa thành những tia sét cuồng bạo kêu vang xẹt xẹt.
Nghe vậy Vera bật cười rồi hưng phấn nói; “Được thôi, mày cũng nếm thử chiêu thức mà tao vừa sáng tạo ra này đi!”
Thân hình Vera bật lùi ra xa sau đó em dậm mạnh chân phải ra đằng trước, tức thì luồng chiến lực đen tím nguy hiểm không ngừng hội tụ lại tại bàn chân phải của Vera trông rất đáng sợ.
Từ xa thấy vậy gã thủ lĩnh cảm thấy khá là kiêng kị những vẫn mạnh miệng nói;
“Hừ, cái chiêu rẻ rách mày tự chế ra đó mà cũng dám đem ra so sánh với tuyệt kỹ ‘Hiếm phẩm – trung giai’ của tao à, nực cười.”

Cả thân thể gã thủ lĩnh hóa thành một luồng sét to lớn phóng nhanh tới phía Vera, thanh kiếm sấm sét uy vũ của hắn giơ cao lên chuẩn bị chém ra một đòn thật mạnh.

Vera cũng liền lập tức hóa thành tàng ảnh lao lên, bàn chân phải của em đang mang theo một luồng sức mạnh rất đáng sợ! Vệt đen và luồng sấm sét lao nhanh đến phía đối phương, chiêu thức đã ngưng tụ được rất nhiều chiến lực của hai người liền được tung ra.
Miệng Vera lẩm bẩm; “Nộ Ngũ Cước thức đầu tiên...”
Sau đó cả hai người cùng quát lớn;
“Chết đi tên khốn...!Lôi Tất Sát!”
“Khai Địa Cước!”
Vết chém mang theo luồng sấm sét thẳng về phía Vera, một cước chứa sức mạnh đầy uy lực vụt đến thân thể gã thủ lĩnh.
Bốp...! Cước và luồng sét va chạm tạo ra vụ nổ lớn, sau đó luồn sét liền bị sút tan, cú cước vẫn không ngừng vụt mạnh lên người gã thủ lĩnh khiến hắn hộc máu mồm rồi văng đi xa tít.

Thân hình Vera bị lực đạo đẩy mạnh ra sau, em liền lấy ra ván bay rồi lướt tới chỗ gã thủ lĩnh bị văng xuống.
Không khí nơi này đang rất hỗn loạn, tàn dư chiến lực lan tỏa khắp nơi, khói bụi thì mù mịt.

Bay trên không trung đến nơi gã thủ lĩnh rơi xuống, cúi đầu xuống nhìn đột nhiên con ngươi Vera co rút lại!
Phía dưới chính là thân thể của gã thủ lĩnh đã bị nát bét, hắn đang nằm trong một vết chân khổng lồ, vết chân này dáng xuống đã phá nát sáu ngôi nhà tại nơi này thành một bãi phế liệu, khói vẫn đang bốc lên nghi ngút.


Nhìn thấy cảnh này Vera vui mừng tột độ, em phấn khích nói;
“Tuyệt kỹ mình tự sáng tạo ra có uy lực thật kinh khủng, không ngờ nó có sức phá hoại bậc này...”
AI phân tích lại trong chốc lát rồi nói; “Chiêu vừa rồi thật sự là chủ nhân tự mình sáng chế ra sao? Dựa theo uy lực đòn vừa rồi thì nó sánh ngang với tuyệt kỹ ‘Sử thi – sơ giai’ đấy!”
Nghe vậy Vera mỉm cười đáp; “Thật sao? Vậy thì tốt quá, không ngờ tôi còn chưa hoàn thiện chiêu này tới mức tốt nhất mà đã có uy lực như vậy rồi, nếu chiêu này đại thành chắc chắn có thể so sánh với bậc ‘Sử thi – trung giai’ haha!”
AI cũng khen ngợi Vera không thôi, vì là trí năng trong dữ liệu của nó chứa vô số thông tin về chiến nhân nên nó biết tạo ra được tuyệt kỹ bậc ‘Sử thi’ là tồn tại bậc thầy như thế nào.

Nếu tin tức một chiến nhân bậc ‘Tinh Anh’ mới 15 tuổi tự sáng tạo ra được tuyệt kỹ bậc ‘Sử thi’ lan truyền ra ngoài thì chắc chắn sẽ tạo lên sóng gió động trời!
Bỏ hai viên thuốc vào miệng Vera đạp ván bay quay về phía nhà chính trong căn cứ này, vừa bay em vừa cảm thán nói;
“May mà đã kịp uống thuốc hồi khí nếu không bây giờ chắc tôi cũng chẳng đủ chiến lực để khởi động ván bay nữa.

Tuyệt kỹ cước pháp ban nãy tuy uy lực rất mạnh nhưng cũng rất ngốn chiến lực, nếu là lúc tôi còn ở bậc ‘Tân Tinh’ thì chắc chắn sẽ không thi triển nổi.”
“Điều đó là đương nhiên, làm gì có chiến nhân nào bậc ‘Tân Tinh’ đủ chiến lực để thi triển ra tuyệt kỹ loại tấn công cấp ‘Sử thi’ được!”
Nghe vậy Vera cũng đồng tình, em còn nhớ lần tỉ thí với Amity lúc đó cô ta với thực lực ‘Tân Tinh – đỉnh cấp(9)’ đã cố sức thi triển ra một tuyệt kỹ đao pháp bậc ‘Sử thi’.


Kết quả là chiêu thức tung ra rất miễn cưỡng và uy lực không được hoàn chỉnh, vì thế đã tạo kẽ hở cho Vera có thể né tránh rồi phản công lại!
Sau cuộc nói chuyện thân ảnh Vera đã bay vào trong căn nhà to lớn, em vào đây là để tìm kiếm những vật có giá trị, hai lần trước không lấy chút gì rồi lần này phải tranh thủ chút.

Những vật phẩm quý giá nhất thì chắc chắn gã thủ lĩnh đã cất trong rương ẩn của hắn rồi nên coi như mất, vì khi chủ nhân chết đi thì rương ẩn trên tay họ cũng sẽ tự hủy, dẫn đến việc cánh cửa để mở ra không gian chứa vật đó không còn!
Vera thì chăm chú quan sát khắp mọi ngóc ngách trong kho chứa tài sản rồi không ngừng vơ vét hết của cải mà gã thủ lĩnh tích lũy suất bao nhiêu năm qua.

AI lúc này liền hỏi;
“Hiện tại tất cả thành viên băng Wi này chỉ còn mình lão già Curtis là chưa chết, chủ nhân không tính tiêu diệt lão ta sao?”
Vera mỉm cười nói; “Ông ta không đáng chết, hơn nữa trong nhiệm vụ cũng không có yêu cầu là phải giết ông ta!”
“À phải rồi, lão già đó là biến số, vì lão mới ra nhập băng Wi nên trong danh sách nhiệm vụ không có tên của lão, cho nên không giết lão ta thì chủ nhân vẫn sẽ được tính là đã hoàn thành tất cả nhiệm vụ.”
“Tôi biết mà, trong tin tình báo tôi điều tra được thì ông ta cũng chưa từng giết người dân vô tội, từ trẻ ông chỉ một lòng tu luyện siêu năng lực mà thôi, có thể gã thủ lĩnh ở đây có bảo vật hoặc dược liệu quý giá nào đó mà ông ta cần nên mới gia nhập vào đây.”
Sau một hồi vơ vét Vera đạp ván bay đi thoát ly khỏi khu vực này, em nhanh chóng bay đến các ngôi làng gần nhất để ban phát những thứ có giá trị vừa mới vét được cho những người dân trong bộ lac, trong đó có cả ngôi làng mà ngày đầu tiên Vera đã tới xin bản đồ.

Ngoài ra Vera còn lấy mấy bộ tuyệt kỹ ‘Hiếm phẩm – sơ giai’ được trường học và học viện tặng ra phát cho tộc trưởng của các bộ lạc mỗi người một cuốn, dù sao giữ lại cũng chỉ chật thêm kho đồ.
Đối với Vera là đồ thừa nhưng đối với những người tộc trưởng này thì đó là báu vật vô cùng quý giá, vì hầu như chiến nhân ‘Tinh Anh’ tại các bộ lạc nghèo này đều không có nổi một tuyệt kỹ được xếp Bậc.


Tất cả mọi người chỉ biết tự sáng tạo ra chiêu thức để vận dụng trong chiến đấu, có nhiều chiêu thức được lưu truyền từ đời này sang đời khác nhưng đều là loại phổ thông rất tầm thường, vậy nên mới nói cuốn tuyệt kỹ ‘Hiếm phẩm – sơ giai’ của Vera chính là một báu vật vô giá đối với họ.
Sau đó Vera có bí mật dựng lên một tấm bia đá ngay giữa trung tâm khu chợ giao dịch phồn hoa nhất vùng này, chính là nơi mà lần trước em mua được viên Tinh Tú thạch.

Những chữ trên tấm bia đá đó đã khiến cho tất cả các thế lực chuyên làm ác ở nơi đây phải rùng mình kinh hãi, các băng phái đã thu liễm đi rất nhiều, một vài thế lực nhỏ còn giải tán vì quá sợ!
Dòng chữ trên tấm bia đá là; Ta tên là Hắc Tử, sát thần tiêu diệt kẻ ác, ba thế lực cao đẳng tại khu vực này là Red, Riu và Wi đều đã bị ta huyết tẩy! Chúng chính là tấm gương để cảnh cáo các ngươi, từ giờ nếu còn thế lực nào chuyên ức hiếp và bóc lột người dân bình thường nữa thì đừng trách ta vô tình!
Chiều tối Vera bước đi trên một dãy núi cao ngắm nhìn tất cả mọi cảnh vật ở nơi này, sau một tháng sinh sống tại đây bây giờ sắp phải rời đi và có lẽ là không bao giờ quay lại nữa, cảm giác này khiến Vera muốn nhớ hết những khung cảnh ở đây.

Tối đến Vera cưỡi ván bay đến thung lũng hoa nơi mà em đã đột phá cảnh giới, sau đó em dựng ngôi nhà mini ngay trên tảng đá giữa lòng hồ.
Trong nhà Vera nằm dài trên giường, tuy mệt mỏi nhưng lại cảm thấy rất vui, do cả ngày dùng ván bay khiến Vera bị tiêu tốn liên tục lượng lớn chiến lực.

Nhìn lên trần nhà Vera cười nhẹ miệng thì lẩm bẩm;
“Cảm giác cứ như là một giấc mơ vậy, mới thế mà đã qua một tháng, hơn nữa mình còn đột phá lên bậc ‘Tinh Anh’ và tự sáng tạo ra tuyệt kĩ cường đại nữa!”
Đêm hôm đó Vera ngủ rất ngon, thân thể nõn nà của em thoải mái nằm dài trên chiếc giường êm ấm, vì có cảm không lo lắng do đã hoàn thành xong tất cả nhiệm vụ được giao và sắp được về nhà khiến cho tâm linh Vera đang vô cùng thỏa mãn.
Sáng hôm sau Vera thức dậy rất sớm, em tập thể dục và hít thở không khí trong lành tại nơi đây, bước đi trên cánh đồng hoa Vera đang rất vui vẻ.
Sau một lúc Vera ngẩng đầu nhìn lên trời cao thì thấy thân ảnh của Xenia trông như một thiên thần giáng thế đang bay về phía em, nhìn thấy bóng hình của mẹ khóe mắt Vera có chút ướt, nhưng miệng em thì mỉm cười;
“Cuối cùng cũng được gặp lại mẹ, cuối cùng cũng đã được về nhà!”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi