LUÂN HỒI THƯƠNG ĐẾ



Ba người Thiên Bộ chân trước vừa đi, Cơ Tử Nguyệt chân sau liền tới.

Nàng đối với Thiên Lang thành giống như là không có nhiều xa lạ, dĩ nhiên là đã trực tiếp tiến đến Thiên Lang phòng đấu giá, trong Thiên Lang thành một chút cường giả cũng là nhận được mệnh lệnh gì đó mà không có người ngăn cản nàng, tất cả đều đang tập trung thu dọn tàn cục.
Thiên Tam, Thiên Thất cùng Thiên Cửu đem mấy vị Tứ giai Yêu tộc, Hung thú giải quyết, còn lại Tam giai Hung thú tất nhiên là không phải đối thủ của Tiêu Phong đám người, rất nhanh liền đã giết chết hầu như không còn, lần thú triều này có thể nói là thắng lợi vô cùng lớn, gần như tám thành lực lượng trong thú triều bị chém giết.
Thiên Lang thành võ giả hai mắt đều hiện lên lục quang, Hung thú thi thể, đây đều là bảo vật! Nhất là khi trận thú triều này đã rút ra hầu hết Hung thú cường đại trong Thiên Lang sơn mạch, ngày sau Thiên Lang thành võ giả có thể kết đội đi vào trong đó tìm kiếm tài vật.
“Tử Nguyệt bái kiến Nguyệt tiền bối”.

Cơ Tử Nguyệt tiến đến Thiên Lang phòng đấu giá nhìn thấy ba người Nguyệt lão, Phượng phu nhân cùng với Linh Nguyệt cô nương thì đáy mắt hiện lên một chút kinh ngạc, lập tức khom người hành lễ.

Một vị Phong Hầu cảnh đáng giá để nàng chào, về phần Phượng phu nhân thân phận thì còn không đáng để nàng hành lễ, chỉ là qua loa gật đầu xem như chào hỏi.

Còn Linh Nguyệt cô nương thì có chút thủ đoạn ẩn giấu, nàng cũng không muốn điểm phá.
Nguyệt lão ánh mắt động, cũng không có làm cao.

Về phần Phượng phu nhân cùng Linh Nguyệt thì đều hơi chút khẩn trương, Linh Nguyệt thân phận không nói, vừa rồi nàng một kiếm chém chết một con Tứ giai Hung thú cũng đã cho thấy thực lực cường đại, nếu là sinh tử chi chiến thì hai nàng sợ là cũng không đủ để Cơ Tử Nguyệt giết.
Dù sao thì Ma Tình tông vốn cùng Tinh Thần môn không hợp, Tà tông thế lực ở trong Tiên môn lãnh địa tất nhiên là không được chào đón.

Đây cũng là nguyên nhân mà Nguyệt lão ngày thường đều là ẩn thân âm thầm bảo hộ Linh Nguyệt cô nương, không dám lộ diện.
“Cơn gió nào đưa Tinh Thần môn tân tấn Thánh nữ Cơ Tử Nguyệt đến đây?”.

Được Cơ Tử Nguyệt hành lễ, Nguyệt lão có chút thụ sủng nhược kinh cười ha hả hỏi.
“Cũng không có chuyện gì quan trọng, ta đến đây chỉ là muốn thông qua Thiên Lang phòng đấu giá tìm hiểu tin tức của một người”.

Cơ Tử Nguyệt cũng không có chút nào kiêu ngạo nói.

Nguyệt lão nghe vậy thì hơi chút kinh ngạc, Phượng phu nhân cùng Linh Nguyệt cô nương cũng là có chút giật mình nhìn nhau, dĩ nhiên là đều có chút mê mang, ba vị Phong Hầu kia tìm kiếm Đoạn Ngọc tung tích nên đã chạy vào Thiên Lang sơn mạch.

Cơ Tử Nguyệt từ bên trong đó chạy ra hỏi tung tích một người, sẽ không phải cũng là Đoạn Ngọc chứ?
“Cơ Thánh nữ muốn hỏi thăm ai?”.


Nguyệt lão rất nhanh đã liền phản ứng hỏi.
Cơ Tử Nguyệt cũng không nói nhảm, trên tay chân nguyên chấn động ngưng tụ mà thành Đoạn Ngọc đã dịch dung thành Lục Ngọc chân dung.

Nàng lúc trước nhận ra Đoạn Ngọc có thủ đoạn dịch dung, thế nhưng như vậy thì cũng không quan trọng, tin tưởng Đoạn Ngọc đã dịch dung thành Lục Ngọc đi theo Thiên Vận thương đội thì lúc xuất hiện ở Thiên Lang thành cũng sẽ là Lục Ngọc chân dung.
“Chính là người này”.

Cơ Tử Nguyệt nói.
— QUẢNG CÁO —
“Là hắn?”.

Nguyệt lão trong mắt đồng tử hơi chút co lại, Phượng phu nhân âm thầm chấn kinh, cũng chỉ có Linh Nguyệt cô nương thì lại không được chấn tĩnh, dĩ nhiên là khẽ kinh ngạc hô lên.

Chợt nàng nhận ra mình thấy thố thì Cơ Tử Nguyệt ánh mắt đã đem nàng khóa chặt.
“Người này cũng ta có ân, hi vọng ba vị không giấu diếm tin tức của hắn”.

Cơ Tử Nguyệt mở miệng nói, thanh âm bình thản nhưng lại lộ ra nhàn nhạt uy thế.

Nguyệt lão âm thầm cười khổ, ánh mắt hơi chút lóe lên thì cũng liền nói.

“Người này có thân phận gì chúng ta không rõ, bất quá chúng ta biết được là hắn dịch dung, đây cũng không phải chân dung vốn có của hắn”.
Cơ Tử Nguyệt khẽ gật đầu.

“Điểm này ta cũng đã biết, ta muốn hỏi đó là lúc hắn Thiên Lang thành này thì có tu vi gì?”.
“Tu vi hẳn là Luyện thế cảnh chín tầng đỉnh phong”.

Nguyệt lão hơi chút nhíu mày thì cũng liền đáp.
Cơ Tử Nguyệt hơi chút híp mắt trầm giọng hỏi lại.

“Nguyệt tiền bối chắc chứ?”.

Hỏi xong câu này thì nàng đáy lòng cũng có chút hồi hộp, nếu như lúc ở Thiên Lang thành Đoạn Ngọc chỉ có Luyện Thế cảnh chín tầng đỉnh phong, sau khi đi vào Thiên Lang sơn mạch lại có Mệnh Tuyền cảnh sáu tầng thì quả thực là có chút đáng sợ.


Thiên phú tu luyện như vậy không người có thể so, hay chí ít là Cơ Tử Nguyệt nàng có thể xác định là Tinh Thần môn lịch sử còn chưa tưng có loại kinh khủng yêu nghiệt như thế!
“Hẳn là không sai”.

Nguyệt lão khẽ gật đầu, dừng lại một chút thì lại nói thêm.

“Nếu như Cơ Thanh nữ không tin tưởng thì có thể đi hỏi thăm Thiên Vận thương đội”.
“Đa tạ Nguyệt lão”.

Cơ Tử Nguyệt gật đầu đáp.

Ánh mắt nhìn sang Linh Nguyệt cô nương ý vị khác thường một lát thì cũng liền cáo từ rời đi.

Nguyệt lão ba người cũng không có ý lưu nàng lại, người sau đi hướng Thiên Lang thành Phủ Thành chủ, hẳn là đến đó chữa thương.
“Nguyệt lão, Cơ Tử Nguyệt lại cũng hỏi thăm thiếu niên kia, lời nàng có phải hay không là thật?”.

Phượng phu nhân nhìn theo bóng lưng của Cơ Tử Nguyệt rất nhanh đã biến mất thì không nhịn được mà tò mò hỏi.
“Ý của ngươi là thiếu niên kia chưa chắc là đã có ân với nàng?”.

Nguyệt lão híp mắt lại hỏi.
Phượng phu nhân khẽ gật đầu.
“Thương thế trên người nàng là Yêu tộc gây nên, hẳn là con Kim Sư mới bị vị Phong Hầu cường giả kia giết”.

Nguyệt lão trầm tư một chút thì đáp.

“Cơ Tử Nguyệt hỏi thăm tu vi của thiếu niên kia mà không phải thông tin của hắn, ta nghĩ đây chỉ là nàng muốn xác nhận điều gì đó”.
— QUẢNG CÁO —
“Chúng ta đã biết chân dung của hắn, muốn điều tra ra danh tính cũng không khó.


Thế nhưng chuyện này chúng ta biết là được rồi, không cần lại rêu rao, miễn cho đắc tội với thế lực đằng sau hắn”.

Dừng lại một chút, Nguyệt lão nhìn Phượng phu nhân cùng Linh Nguyệt cô nương nghiêm khắc nói.
“Vâng”.

Phượng phu nhân liền đáp, Linh Nguyệt cô nương tuy rằng có chút không tình nguyện nhưng cũng không có cãi lại, chỉ là nhàn nhạt gật đầu.
“Yêu tộc đã phát động Trảm mầm kế hoạch, toàn bộ Thánh Nguyên Đế quốc sợ là đều đang chìm trong chiến loạn, Thiên Lang thành xem như là may mắn”.

Nguyệt lão nhìn ra xa than nhẹ nói.

Phượng phu nhân cùng Linh Nguyệt cô nương nghe vậy thì đều có chút ngưng trọng, nếu như không phải có ba người Thiên bộ đúng lúc tìm kiếm tung tích của Đoạn Ngọc đi ngang qua Thiên Lang thành thì hôm nay sợ là Thiên Lang thành đã bị công hãm, đừng nói là thiên tài bị giết chết, cho dù là thường nhân cũng sẽ bị tàn sát sạch sẽ.
Một bên khác, ba người Thiên Tam, Thiên Thất, Thiên Cửu mang theo mấy con Tứ giai Hung thú cùng Yêu tộc khống chế.

Thiên Lân Ưng bị ba người cưỡng chế đem thành tọa kỵ mang theo ba người đi vào Thiên Lang sơn mạch, về phần Hung thú, Yêu tộc còn lại đều bị bọn hắn phong ấn lực lượng rồi nhốt vào trong Thú nang.
Thú nang này vô cùng đặc biệt, có thể tạm thời lưu giữ vật sống tùy thời mang theo bên mình, thủ pháp luyện chế phức tạp, cần tài liệu cũng rất khó đạt được nên số lượng cực kỳ ít, thông thường Phong Hầu cảnh đều không có tư cách sở hữu.
“Lão Tam, theo như mấy tên Yêu tộc này nói thì Tứ Hoàng tử đi cùng Thiên Vận thương đội còn có con gái của Chân Võ Hầu, Lý Minh Thiền quận chúa”.

Thiên Thất có chút âm trầm nói.

“Bọn hắn để một tên Yêu tộc Tứ giai trung kỳ dẫn theo một nhánh Tam giai Hung thú tiến đến, sợ là...”.
“Im miệng!”.

Thiên Tam trầm giọng nói.

“Vô luận thế nào cũng phải tìm đến Tứ Hoàng tử, sống phải thấy người, chết phải thấy xác”.
Thiên Thất muốn nói lại thôi, âm thầm thở dài.

Bọn hắn trước mắt cần phải tìm gặp Thiên Vận thương đội đám người, hi vọng đám người kia bình an vô sự.
“Soạt”.

“Soạt”.

Bên trong Thiên Lang sơn mạch, Thiên Vận thương đội chỉ xác nhận phương hướng đại khái thì cũng lập tức điên cuồng chạy đi, Hồ Yêu kia trước khi rời đi đã buông lời như vậy thì nó sớm muộn gì cũng quay lại tìm bọn hắn, bây giờ không chạy trước thì ai cũng không thể trốn thoát.
May mắn đó là lúc này bên trong Thiên Lang sơn mạch đã không còn Hung thú cường đại, đám Yêu tộc dẫn theo Hung thú phát động thú triều đánh đến Thiên Lang thành đã bị đánh cho tàn phế, Thiên Vận thương đội một đường chạy nhanh cũng không gặp được nguy hiểm gì lớn.
“Mọi người kiên trì, chỉ cần đến được Đại Thanh hà thì chúng ta liền có cơ hội thoát khỏi đây”.


Chạy ở phía trước nhất, Hoàng chấp sự trầm giọng quát.

Đám người chạy ở phía sau cũng thấy được một tia hi vọng nên cũng ra sức lao về phía trước.
Kim trưởng lão chạy ở sau cùng, trong lúc đó cũng là âm thầm đề phòng Hồ Mị đột nhiên đánh lén.

Cũng còn tốt đó là Hồ Mị hiện tại vẫn không có tung tích, xem ra nàng bị Huyết ấn phản phệ cũng không nhẹ, bây giờ còn không thể truy sát bọn hắn.
— QUẢNG CÁO —
Nghĩ đến đây thì Kim trưởng lão có chút ảo não, hắn lúc trước tuy rằng không nghiêng về phía Từ Đạt nhưng cũng để cho Từ Đạt chiếm lý, Đoạn Ngọc vì cầu sinh mà thoát ly Thiên Vận thương đội, ở trong nguy hiểm trùng trùng lại còn vô tình cứu được tính mạng của đám người Thiên Vận thương đội.

Hành động kia vô luận là cố ý hay vô tình thì Thiên Vận thương đội lần này đích xác là nợ Đoạn Ngọc một mạng.
“Lệ!”.

Ngay lúc Kim trưởng lão âm thầm thở dài thì đằng sau chợt truyền đến một tiếng ưng khiếu, thanh âm quen thuộc khiên cho Kim trưởng lão cả kinh quay đầu nhìn lại, sau đó thì những người khác đều là như thế.
“Thiên...!Thiên Lân Ưng?”.

Không biết là người nào trước tiên mở miệng, thanh âm đều có chút run rẩy.
“Nó không phải là đã đi hướng Thiên Lang thành rồi sao? Làm sao lại quay lại Thiên Lang sơn mạch rồi?”.

Có người kinh hoảng nói.

“Không lẽ...! Thiên Lang thành công hãm rồi?”.
“Nó chạy về bên này!”.

Một vị Luân Hải cảnh nặng nề nói.

Lời này vừa ra, toàn bộ Thiên Vận thương đội lâm vào trầm mặc, cả đám như rơi xuống hầm băng, toàn thân lạnh lẽo.
Thiên Lân Ưng không giống Hồ Mị, nó là Hung thú, thực lực còn ở phía trên Hồ Mị, Kim trưởng lão tất nhiên là không phải đối thủ của nó.

Nếu như Thiên Lân Ưng là hướng về phía bọn hắn mà đến thì bọn hắn sợ là khó thoát khỏi một kiếp.
Kim trưởng lão đáy lòng trầm xuống, âm thầm ra thủ thế cho tất cả mọi người dừng lại.

Hắn lúc này cũng chỉ có thể âm thầm cầu phú, Thiên Lân Ưng chỉ là trùng hợp chạy về phía này, mục tiêu cũng không phải là bọn hắn.
Thế nhưng kết quả lại để cho Kim trưởng lão cùng những người khác trong Thiên Vận thương đội tuyệt vọng..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi