LUẬT SƯ BÍ ẨN CỦA SỞ THIẾU


Một thứ gì đó mềm mại chặn lấy môi cô, che đi những lo lắng, sợ hãi sâu trong lòng.

Cô cảm nhận được vị ngọt từ sâu bên trong nụ hôn ấy.

Cảm giác tê dại khiến đầu óc trong phút chốc trở nên mông lung.

Ánh mắt chứa tình, bàn tay dịu dàng, gương mặt đẹp như tranh vẽ, mùi hương trên cơ thể và cả hơi thở đều đều của anh.

Tất cả hoà quyện lại trong một căn phòng đang dần nóng lên.

Cánh tay cô hoàn toàn mất đi sức lực để chìm đắm trong nụ hôn sâu của anh.

Lý trí mách bảo phải đẩy anh ra và không được lún sâu vào việc sắp xảy đến nhưng con tim vốn đã tan chảy trong vòng tay anh.

Cô cảm nhận nụ hôn ướt át nhưng mềm mại và khiến cô mất đi lớp phòng bị cuối cùng.

Anh điên cuồng cắn lấy đôi môi nhỏ, không ngừng hút đi mật ngọt sâu bên trong.
Đợi đến khi cô đã thực sự chìm trong mật ngọt và anh cảm nhận được người bên cạnh thực sự là người trong lòng thì mới có thể yên tâm rời bỏ đôi môi ngọt ngào của cô.

Một sợi chỉ bạc vẽ nên trong không gian hẹp, kéo dài rồi đứt quãng.

Nước từ trên tóc nhỏ giọt rơi xuống cùng hơi thở gấp gáp càng làm không khí trở nên nóng hơn.

Gương mặt cô đỏ ửng, sâu trong đôi mắt đã chỉ còn hình ảnh người đàn ông đang khoá lấy cơ thể mình dưới thân.
- Bây giờ hối hận vẫn còn kịp.
Anh dừng lại nhìn cô đang thở gấp.

Lồ ng ngực nhấp nhô lên xuống càng làm con thú hoang trong anh theo bản năng muốn trỗi dậy.


Cô đưa tay lên che đi gương mặt trong sự ngại ngùng rồi nhỏ giọng.
- Dừng lại đi...
Một chút ý thức còn xót lại vẫn đang cố giữ lấy chữ nghiêm trong cô.

Nhưng nếu dừng lại cô thực sự có muốn như vậy?
- Theo như nguyện vọng của cô, tôi sẽ dừng lại...!nhưng là dừng lại sau khi thoả mãn.
Vào hang cọp rồi làm sao có thể trở ra được nữa.

Cô thực sự ngu ngốc mới tin lời anh nói rằng sẽ cho cô lựa chọn.

Đây rõ ràng là đang muốn chiếm hữu cô, muốn trói vật nhỏ này lại làm của riêng mình.
Bị anh trêu đùa cô có chút tức giận đưa tay lên đẩy anh ra nhưng lập tức chỉ cần một bàn tay của anh liền có thể khoá hai tay cô lại.

Từng đường cong trên cơ thể cô dần lộ ra, làn da trắng không có lấy một vết xước càng làm anh thêm phần muốn khám phá.

Sở Chính Kì cúi sát xuống tai cô nhẹ cắn lấy vành tai đang đỏ ửng vì ngại.
- Có vẻ như tai cô rất mẫn cảm nhỉ?
Anh mỉm cười đầy bí ẩn nhìn cô.

Ánh mắt chuyển từ vành tai qua đến gương mặt đang chìm trong biển tình và đánh mất đi lý trí.

Con tim mách bảo rằng cô cần được anh ôm, cô muốn anh sưởi ấm cơ thể đang lạnh buốt này của mình.
Đôi môi hồng bị anh cắn xé đến đỏ ửng giờ lại như một trái cherry chín mọng đang mời gọi anh.

Sở Chính Kì cúi xuống hôn lên mắt cô rồi chầm chậm nâng người cô dậy để bỏ đi lớp áo cuối cùng trên cơ thể.

Vẫn như lần đầu tiên được ôm cô, cảm giác bây giờ vẫn thế, tựa như chỉ mới hôm qua.

Hương thơm trên cơ thể, từng nơi từng nơi đều mềm mại và quen thuộc đến lạ.

Từ sau đêm hôm đó anh lại càng trở nên vô cảm với tất cả loại phụ nữ bên cạnh, tất cả cũng chỉ vì cô.

Anh mong muốn được cùng cô một đêm nữa, mong muốn và khao khát cô mãnh liệt nhưng chưa bao giờ bộc lộ ra bên ngoài.
- Anh dừ...!dừng lại.
Giọng cô đã lạc đi trong cái kh0ái cảm đang xâm chiếm lấy cơ thể.

Hai tay cô bấu chặt lấy nhau cố ghì lại để cơ thể không di chuyển theo nhịp tay của anh.

Dường như cả cơ thể đều đang bị nhấn chìm trong mùi hương trên người anh.

Tất cả đều khiến đầu óc cô trở nên mụ mị, tất cả đều dừng lại trên cơ thể người đàn ông đang ôm trọn lấy cô.
Lớp phòng bị cuối cùng được gỡ bỏ để lộ ra đôi gò b ồng đào nhấp nhô mềm mại.

Nhũ h0a xinh xắn hồng hồng càng tô cảnh xuân thêm son sắc lại càng khiến người thưởng cảnh nao lòng xuyến xao.

Ánh mắt anh dừng lại, dường như chỉ muốn một lần chiếm đoạt hết cảnh xuân trước mắt.

Làn da trắng tôn lên đoá hồng nhỏ, bàn tay anh không chủ đích mà trượt dài từ cổ xuống nơi đang nhấp nhô lên xuống kia.

Nơi đâu cũng mềm mại, nơi đâu cũng là hương ngọt ngào khiến anh lập tức mê đắm trong cơ thể và hương thơm từ cô.

- A..

ưm...!chỗ đó...!đừng mà, đừng động...
Hơi thở gấp gáp ngắt quãng cùng hơi ấm nóng liên tục phả ra khiến sức nóng tăng lên bội phần.

Sự k1ch thích theo đó cũng nhiều lên, cơ thể anh phản ứng lập tức chỉ muốn cấu xé cô ngay lập tức.

Không đợi được thêm một giây, một phút nào nữa Sở Chính Kì liền thưởng nơi đào nhấp nhô kia.

Mềm mại và quyến rũ khiến anh chỉ muốn cắn xé nơi bồng đào đang yên vị trong khuôn miệng.

Tay kia không ngừng nhào nặn thứ mềm mại đang nắm giữ, cảm giác phấn khích đến tột độ khiến anh chỉ muốn giữ cô làm của riêng, để cất đi và chiêm nghiệm một mình.

Anh ích kỉ chỉ muốn nơi này có dấu của riêng anh, chỉ muốn cảnh xuân này được một mình anh nhìn thấy, chỉ muốn cơ thể này được một mình anh đặt tay lên.

Tất cả đều mang đến một cảm giác muốn chiếm hữu mãnh liệt.
- Buông..

buông ra đi mà.

Chỗ đó...!chỗ đó lạ lắm.
Cô cố gắng đẩy anh ra để thoát khỏi cảm giác lạ lẫm đang xâm chiếm lấy cơ thể.

Một chút gì đó tê dại, một cảm giác kh0ái cảm mãnh liệt mà chưa bao giờ cô cảm nhận được.

Cô càng đẩy anh lại càng dính chặt hơn, càng muốn đem cả nơi đào hồng ấy nuốt trọn vào trong để mãi mãi chỉ có anh được chạm đến.
- Lạ sao? Cảm giác như nào, hửm?
Anh cuối cùng cũng chịu buông quả đào nhỏ kia ra sau khi đã khiến nhũ h0a đỏ ửng và để lại dấu vết trên nơi đã đi qua.

Nhìn lên khoé mắt cô anh thấy một giọt nước mắt nhẹ lăn dài xuống gò má.

Không biết tại sao nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng đó anh lại càng muốn độc chiếm cô, khiến cô phải nằm dưới thân anh mà khóc lóc nhiều hơn nữa.
- Không..

không biết...!ưm..
Giọng cô ngọt ngào đến đáng sợ, mị tình quấn lấy không rời khiến anh cũng muốn được thô bạo mà tiến vào khám phá mật đạo kia.


Sở Chính Kì cười nhẹ, khoé môi cong lên vẽ một đường bí ẩn trên gương mặt mỹ nam.
- Cởi cho tôi.
Anh kéo cô dậy rồi ngồi xuống trước mặt để cô làm tiếp phần còn lại.

Đầu óc cô vẫn còn đang mơ hồ, bị anh kéo dậy lập tức ngây ngốc mà ngồi nhìn anh.
- Sao vậy? Giúp tôi đi chứ...
Anh lặp lại lời nói một lần nữa rồi tiến sát đến gần cô.

Từ mông lung mơ hồ cô chuyển sang ngại ngùng.

Bàn tay run run đưa lên, dường như hành động bị anh thao túng mà làm theo mệnh lệnh.

Ngay bây giờ thứ cô nghĩ đến là anh, thứ cô muốn là anh và tất cả dừng lại ở anh.
Nhìn thấy cô cứ mãi run run nhích từng chút chậm chạp anh liền kéo tay cô lại giúp cô nhanh hơn một chút.

Bàn tay nhỏ run run gỡ từng cúc áo sơ mi, cô không dám ngẩng đầu lên nhìn anh sợ rằng khi nhìn vào đôi mắt hổ phách kia cô sẽ lại ngại ngùng mà lo sợ.

Một hàng cúc được gỡ bỏ để lộ ra thân hình săn chắc đầy thu hút.

Gương mặt cô bất giác đỏ ửng, cả cơ thể nóng lên không chủ đích.
- Sao vậy? Cô thích chứ? Cơ thể này có biết bao nhiêu phụ nữ mơ ước đấy.
Anh ghé sát vào tai cô hỏi, hơi thở nóng ấm đều đều phả vào tai khiến cô đỏ bừng mặt.

Duệ Y quay đi hướng khác, ánh mắt vô định nhìn vào khoảng không.
" Sở Chính Kì là tên đại ác ma.

"


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi