LỤC GIA TIỂU TỨC PHỤ


Ngưng Hương nghe đến nhập thần, ngươi biết “Tướng quân” nhất định chính là tên mà bọn họ đặt cho con diều hâu kia.

Nhưng ngươi không có cách nào tưởng tượng được những con ưng ngày đó có chỗ nào giống con gà, nghi ngờ nói: "Chim lớn như vậy A Nam không sợ sao?"Lục Thành lập tức biết ngươi hiểu lầm, cười nhẹ nói: "Không phải đâu, ta mua chính là con thứ năm, so với kia bốn con kia thì nhỏ hơn một chút, nhìn xa một chút thì quả thật giống như gà mái vậy, ta nghĩ A Nam thực sự đã xem “Tướng quân” như là gà.

"Ngưng Hương tưởng tượng ra bộ dáng tiểu tử đáng yêu chạy đuổi theo gà mái, nhịn không được cười một cái.

Ngươi thích nghe chuyện này, Lục Thành lại tiếp tục kể chuyện hắn dùng vẹt đổi diều hâu, đỡ khiến ngươi hiểu lầm hắn tiêu tiền như nước.

Ngưng Hương không có suy nghĩ nhiều như vậy, nhưng bây giờ nghe hắn nói vậy không khỏi bội phục Lục Thành thông minh, có thể dụ dỗ chưởng quỹ đổi chim cho hắn.

Bầu không khí căng thẳng lúc trước bất tri bất giác đã hòa hoãn xuống.

Vóc dáng Lục Thành cao, xa xa nhìn thấy Lý ma ma đang trở lại , hắn nhỏ giọng khẩn cầu: "Từ cô nương, ta thực sự có chuyện muốn thương lượng với ngươi, ngươi ngồi xe của ta một lần nữa đi có được không?"Nhắc tới chuyện này mới nhớ, mặt Ngưng Hương lại căng lên, châm chọc nói: "Ta không đáp ứng ngươi liền quấn lấy ta không buông sao?"Lục Thành thành thật nói: "Sẽ không, nhưng ta bảo đảm sau ngày hôm nay sẽ không bắt nạt ngươi như thế nữa.

"Giọng nói hết sức thành khẩn.


Ngưng Hương từ chối cho ý kiến.

Lục Thành biết ngươi đã chấp nhận, cười cười, cầm lấy một quả anh đào đưa cho ngươi, "Nếm thử đi, nhà cây sau hậu viện nhà chúng ta.

"Ngưng Hương nghiêng đầu, không muốn ăn đồ của hắn, đồng ý ngồi xe của hắn trở về chỉ là bất đắc dĩ.

Lý ma ma vừa đi tới liền nhìn thấy một màn này, lắc đầu nở nụ cười, nhìn hai người đứng chung một chỗ quả thực như trời đất tạo nên một đôi tuấn nam mỹ nữ, sau phút ngắn ngủi vui mừng lại có chút rầu rĩ thay Ngưng Hương.

Lục Thành muốn dung mạo có dung mạo, muốn bản lãnh có bản lĩnh, một năm mười hai lượng tiền công, cho dù có con trai thì ở quê cũng là đối tượng tốt để kết hôn, chỉ là Ngưng Hương! Nghĩ đến vị thế tử Hầu phủ nói một không hai kia, Lý ma ma âm thầm tiếc hận.

Ngưng Hương là một cô nương tốt, nếu không phải có ngọn núi thế tử kia đè nặng, bà đã sớm nhận Ngưng Hương làm con dâu, làm gì còn có chỗ cho Lục Thành.

"Ma ma về rồi.

" Trong lúc Ngưng Hương nghiêng đầu liền thấy bà, hơi có vẻ không được tự nhiên chào hỏi.


Lý ma ma bật cười, đưa bao giấy dầu trong tay cho Ngưng Hương, trực tiếp hỏi Lục Thành, "Thật sự không bán nữa sao?"Bà vừa tới liền hỏi miễn cho Ngưng Hương lại phiền não giải thích.

Ngưng Hương yên lặng cúi đầu xuống.

Lục Thành cất cao giọng nói: "Không bán nữa, còn dư lại cũng không nhiều lắm, cháu để cho thím cùng Từ cô nương mỗi người một ít, cầm về nhà ăn vẫn tươi mới.

Vậy, hai người qua bên kia đợi cháu một chút, cháu lập tức đóng xe rồi về.

"Lý ma ma gật đầu, dẫn Ngưng Hương đi qua bên kia chờ hắn.

Lục Thành lưu loát thu dọn xe lừa, lúc đánh xe đến gần các ngươi, đôi mắt hoa đào không thèm che dấu nhìn chằm chằm cô nương mặc quần màu xanh, càng nhìn càng xinh.

"Lục Thành thật là tuấn tú.

" Lý ma ma cất lời khen tự đáy lòng.

Trong lòng Ngưng Hương nhẹ nhàng xì một tiếng.

Ra vẻ đạo mạo, Lục Thành chính là loại người này.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi