LUÔN CÓ NHÂN LOẠI MUỐN CHĂN NUÔI TÔI

"Sao thế?" Tân Vũ Hoa cũng đi tới gần, liền thấy được vẻ mặt Nam Ca kinh ngạc đem túi mở ra.

"Ồ..." cô mở ra tường kép bên trong: "Bên trong này sao lại có..."

không trách được Nam Ca kinh ngạc, bởi vì trong kia thình lình xuất hiện vài túi máu nhé! Tuy nhiên hương vị máu này nàycô chưa từng ngửi qua, xem ra vẫn còn rất mới mẻ đây.

cô nghi ngờ nhìn Lệ Sâm, muốn hỏi anh có phải là anh chuẩn bị cho mình hay không.

Ai biết Lệ Sâm chỉ nhìn một cái, liền nói: "Bên trong túi này sao còn có nước ép sơn tra nhỉ? cô uống đi."

cô mới không tin Lệ Sâm không biết rõ đây là máu! Nhưng mặc kệ mấy túi máu này tại sao lại xuất hiện ở bên trong, Nam Cakhông có ý định ném đi đâu!

hiện tại nếu mà không cho cô thêm mấy bữa ăn. Chờ thật sự đi căn cứ Tân Bình, nói không chừng thật lâu cũng không thể được ăn thịt rồi!

Tân Vũ Hoa còn không biết xảy ra chuyện gì, chỉ gãi gãi đầu: "cô thích uống nước ép sơn tra sao? trên giá để hàng đầu kia có rất nhiều, tôi đi lấy cho cô."

Lúc cậu cùng Nam Ca nói chuyện, hai mắt luôn không nhìn vào Nam Ca nhưng mà lại len lén dùng dư quang ngắm Nam Ca, giống như là cậu bé rơi vào tình yêu lần đầu tiên.

không để Nam Ca cự tuyệt, cậu quay đầu bỏ chạy.

Nam Ca cũng không thèm quản cậu ta, chỉ quay đầu hỏi Lệ Sâm: "anh thật sự không biết rõ tại sao túi máu lại ở chỗ này? Sao tôi cảm giác được... Cùng cái túi trước kia tôi uống giống như vậy nha..."

Mặt Lệ Sâm vẫn không chút thay đổi: "Túi máu không phải là luôn giống nhau sao. nói không chừng đây là do ai để lại."

Nam Ca còn thật sự tin. Cả người tràn ngập niềm vui mà đem túi máu mở ra. Cũng không có gì tiếc nuối không bỏ được, tất cả đều uống sạch.

Vừa lòng thỏa mãn mà đem vài cái vỏ túi máu ném xuống đất, Nam Ca còn dùng đầu lưỡi đỏ tươi, liếm liếm môi.

Lệ Sâm nhìn chằm chằm cánh môi ướt át kia, đột nhiên có chút tim đập loạn nhịp, hô hấp dồn dập. Cũng không thúc giục Nam Ca, chính mình quay đầu bước đi trước.

Toàn bộ âm thanh chiến đấu dưới đất không hề ngừng lại, Tân Vũ Hoa đi lâu như thế cũng không trở về, nói không chừng gặp phải Zombie rồi.

Lệ Sâm vừa đi được hai bước đã nhìn thấy Nam Ca lao đến, lo lắng nói: "Zombie ở tầng hai dưới đất vậy mà đều xông lên hết! Theo góc tây bắc!"

cô biết rõ xung quanh đây đều có Zombie, nhưng mà đám kia ở tầng hai dưới đất rất an phận, chúng vẫn luôn không có động tĩnh. Tại sao bây giờ lại động cả đám vậy!

Mà góc tây bắc, đúng là hướng Tân Vũ Hoa vừa mới chạy đi!

Lệ Sâm mặc dù không thích tiểu tử kia, nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn cậu ta cứ như vậy bị vây khốn. Vì vậy anh trầm giọng nói: "Bây giờ chúng ta nhanh đến chỗ đó."

Còn chưa chạy được vài bước, trong bộ đàm có âm thanh truyền ra, vẫn là người lúc nãy trêu chọc Tông Hạo Hiên. Giọng anhta có chút đùa giỡn, Nam Ca còn đặc biệt nhớ rõ ràng: "Lại là nơi nào phát ra động tĩnh lớn như vậy? Chúng tôi cũng đã vận chuyển tốt vật tư chuẩn bị rút lui khỏi đây rồi."

không lâu sau, Tân Vũ Hoa đáp lại: "Zombie quá nhiều, tôi đã giết quá lâu rồi... Ô ô..."

Được, chắc lại bắt đầu khóc lên rồi. Mặc dù cậu rất nhanh chặt đứt liên lạc, Nam Ca cũng có thể đoán được hình ảnh cậu tamột bên giết zombie một bên khóc.

Chờ Lệ Sâm cùng Nam Ca chạy đến phía tây bắc, đã thấy có người so với bọn họ còn tới sớm hơn.

Bóng lưng kia cương nghị quả cảm, giờ phút này cánh tay khẽ nâng lên, theo động tác của anh ta bộ đàm liền vang lên tiếng.

"Bên trong này có chút khó giải quyết, tôi trực tiếp giải quyết sau đó cùng mấy người hội hợp sau."

Sau khi nói xong, anh ta đem bộ đàm một lần nữa cài vào bên hông.

Nam Ca lại thuận theo phương hướng anh ta đứng, hướng về phía Tân Vũ Hoa nhìn thoáng qua.

Chỉ thấy các loại dây leo thực vật vờn quanh, tốc độ cực nhanh đem chính bản thân cậu vây quanh lại thành một cái kén chặtt như nêm cối.

Mà những con Zombie kia còn từ bốn phương tám hướng cắn dây leo tường, Tân Vũ Hoa chiến đấu, lại cực kỳ không nhanhkhông chậm, để cậu rút trúng cơ hội thì đối với những thứ kinh tởm kia chính là một nhát mất mạng luôn.

"Tân Vũ Hoa, cậu ra lệnh rút quân đi." Nam nhân đối với cậu tích chữ như vàng.

Vốn Tân Vũ Hoa không muốn đối mặt với Zombie, hiện tại có trợ thủ đến, cậu lập tức thối lui. Còn giống như lo lắng người đàn ông kia đổi ý mà bảo đảm: "Tông Hạo Hiên, anh đem những con Zombie này đều giết đi, tinh hạch đều của anh hết!"

Ở lúc cậu vừa dứt lời, chỉ thấy một đóa khổng lồ đóa hoa bay lên trời, mà đứng ở phía trên kia đúng là Tân Vũ Hoa.

Cậu thao túng đóa hoa gian nan xoay người một cái liền rời khỏi cái chiến trường này.

Mà Tông Hạo Hiên, cũng ra tay.

Những con Zombie thấy Tân Vũ Hoa chạy, Tông Hạo Hiên lại cách nơi này gần như thế, bọn chúng đương nhiên muốn mộtlần nữa tìm kiếm mục tiêu mới.

Tân Vũ Hoa cũng là sau khi thối lui mới phát hiện Nam Ca cùng Lệ Sâm đứng ở một chỗ không xa.

Nhất thời có chút ảo não. Trước kia trên đường rời khỏi sân khấu, từ trước đến giờ cậu đều không cảm thấy có cái gì. Nhưng mà một lần này, cậu lại cảm thấy khó có thể đối mặt với Nam Ca.

Nhưng bây giờ cũng không phải là lúc nên rối rắm suy nghĩ, cậu hướng về phía Nam Ca Lệ Sâm hô: "đi mau! Lát nữa chỗ này chắc sẽ phải đổ!"

"Đổ?" Nam Ca rõ ràng cảm thấy kiến trúc bên trong này rất rắn chắc mà...

Vẫn là Lệ Sâm phản ứng nhanh, thậm chí anh không cùng Nam Ca nói cái gì. Trực tiếp đem cô đặt ở trên lưng, hướng tới cửa ra mà chạy.

Nam Ca quay đầu lại nhìn Tông Hạo Hiên một cái, còn chỉ chỉ: "Nhưng mà còn anh ta..."

Lời nói còn chưa nói xong, cô há to miệng, cả kinh nói không ra lời.

Hóa ra những con Zombie kia, không có một con nào có thể tới gần Tông Hạo Hiên! không giống như Tân Vũ Hoa có thực vật bảo vệ, mà là đùng vài tiếng, những con Zombie xung quanh đều bị lôi điện bao vây!

Sấm sét tương đối chói mắt, ánh sáng xẹt qua, thậm chí Nam Ca cảm thấy trong mắt mình có vài tàn ảnh màu đen*.

(*Kiểu nhìn vào ánh sáng chói quá mắt NC bị hiện chấm đen)

Mà hiển nhiên, Tông Hạo Hiên bây giờ còn đang tụ lực! anh ta đang chờ đem mấy trăm con Zombie này, một kích giết chết!

Lệ Sâm không quay đầu lại, nhưng mà sau khi anh nghe thấy âm thanh đầu tiên cũng đã đoán được vì sao lại có động tĩnh lớn như vậy. Hóa ra trong tiểu đội năm người này còn có người có dị năng hệ sấm sét!

Bọn họ vừa mới lui tới phạm vi an toàn, Tông Hạo Hiên cũng tụ lực đến giai đoạn cuối cùng. Từ trước đến giờ Nam Ca vẫn chưa từng thấy qua sấm sét thô như vậy, giống như là một cột rồng lửa vụt lên từ mặt đất!

Mà thuận theo phương hướng sấm sét kia, lấy Tông Hạo Hiên làm trung tâm, mấy trăm con Zombie, toàn bộ đều bị lôi điện xuyên thủng!

Cảnh tượng kia thật sự là quá bạo lữ, quá mạnh mẽ rồi. Từ trước đến giờ Nam Ca cũng không biết, hóa ra có người giết Zombie còn có thể có phương thức bá đạo cỡ này!

Nếu lúc nãy vẫn chỉ có vài tiếng đùng, hiện tại là tiếng vang ầm ầm, quả thực là đinh tai nhức óc!

Mà công dụng sấm sét này hiển nhiên không phải chỉ là đánh Zombie. Bây giờ Nam Ca cuối cùng cũng hiểu vì sao Tân Vũ Hoa nói bên trong này có thể sẽ đổ. Bị lôi điện toàn bộ đánh qua một lần, lực phá hoại khổng lồ khiến khối kiến trúc cũng bắt đầu tách vỡ!

Cũng chính là trong vài lần thở, chỗ đó quả thật biến thành một đống hoang tàn!

Mà bởi vì bụi đất tung bay, Nam Ca cũng không thấy được Tông Hạo Hiên ở chỗ nào.

Nhưng sấm sét cũng có thể trực tiếp đem cột xi măng khổng lồ xuyên thủng, chắc hẳn anh ta cũng không bị thương được.

Tân Vũ Hoa cũng hướng ra sau nhìn thoáng qua, trong ánh mắt kia còn mang theo sùng bái.

một hồi lâu sau Nam Ca mới quay đầu hỏi cậu: "Chúng ta thật không cần đi xem một chút sao?"

Nếu mà Tông Hạo Hiên ngoài ý muốn, bị tảng đá lớn nào đó đè chết... Hẳn là đừng làm máu người có dị năng hệ sét lãng phí nha.

Dạng dị năng biến dị này xuất hiện với tỷ lệ phi thường bé, bỏ qua cái này, không chừng về sau sẽ không thấy được nữa.

Tân Vũ Hoa lại cười cười: "không cần, anh ấy có thể giải quyết hết."

Vật tư của cậu cũng đã thu thập tốt lắm, Lệ Sâm trước khi đi cũng dẫn theo không ít đồ.

Sau khi đem Nam Ca phóng trên mặt đất, vài người hướng tới mái nhà máy bay trực thăng dừng lại nhìn một cái.

Nam Ca hơi cảm thụ một chút, liền thay đổi sắc mặt.

Xung quanh máy bay trực thăng kia tất cả đều là Zombie! Nhất định là bởi vì hai chị em Tô Phương cùng Tô Hiển bên trong hấp dẫn bọn chúng!

cô vừa định nói ra lại bị Lệ Sâm cắt đứt. "Chúng ta nhanh trở về đi."

Nam Ca còn nghi hoặc sao Lệ Sâm không để cho mình nói, lúc chứng kiến ánh mắt Lệ Sâm bình tĩnh, cô đành phải câm miệng.

cô nàng này nào biết Lệ Sâm là không muốn năng lực của cô bị bại lộ. Mặc kệ có phải cô thuộc hệ tinh thần hay không, việc có thể cảm giác cảnh vật chung quanh là không thể nghi ngờ.

Vốn tiểu đội năm người này đã rất dũng mãnh, bọn họ có thể lôi kéo hai người có dị năng hệ thủy, ai biết sẽ không sẽ đối với Nam Ca ra tay?

Cũng may Tân Vũ Hoa mang Nam Ca trở về đến phía dưới cao ốc rất nhanh.

Lần này cậu còn dùng một chút tuyệt kỹ của mình, đem thắt lưng hai người Lệ Sâm cùng Nam Ca dùng dây leo cấp cuốn lấy,một đầu khác của dây leo trực tiếp quấn quanh mái nhà, lập tức cậu thúc giục dị năng. Ba người bọn họ cứ như vậy bị nhấc tới giữa không trung. đi không cần leo tầng thang nha!

Mới bắt đầu Nam Ca còn có chút thấp thỏm, về sau cô còn ha ha nở nụ cười.

Dây leo từng vòng quấn lấy bên hông, cô cúi đầu nhìn thoáng qua mặt đất, chỗ mới vừa rời đi đã bị Tông Hạo Hiên phá hủy. Mặt khác có mấy người đàn ông, đang từ một phương hướng khác hướng về bên này chạy tới.

Xa xa còn có Zombie theo sát không nghỉ.

Trung tâm tòa thành thị giống như có biến động nhỏ, có làn gió mạnh thổi qua, Nam Ca còn cùng Tân Vũ Hoa nói: "Chiêu này của cậu phi thường tốt! Còn bớt việc lại dùng ít sức!"

Tân Vũ Hoa bị cô khen đến thẹn thùng, vừa định khiêm tốn hai câu. Ai biết gió mạnh vừa mới thổi kia, căn bản cũng khôngphải là gió tự nhiên mà là từ mái nhà thổi qua!

Là có Zombie hệ phong ở trên!

Đây còn không phải là xúi quẩy nhất, xui xẻo nhất là con dao gió kia hướng về phía Lệ Sâm mà đi nhưng lại không có chém tới anh, mà lại đem dây leo quấn quít lấy Nam Ca chém đứt!

Nơi này chính là tầng thứ ba mươi mấy! Bọn họ sắp đến mái nhà rồi!

Bây giờ dây leo bị chặt, Nam Ca mạnh mẽ bị rơi xuống dưới!

"A a a! - -" cô không tự chủ hô lên, âm thanh đầy hoảng sợ.

Lần trước tầng thấp như vậy, té xuống đã gẫy vài cây xương sườn, lần này cao như thế. nói không chừng óc vỡ toang luôn!

"Lệ Sâm cứu mạng!" Trong lúc nguy cấp, giọng Nam Ca khẩn trương. Trong nội tâm chỉ chợt lóe qua tên Lệ Sâm.

Lệ Sâm ở lúc Nam Ca mới bị rơi cũng đã đưa ra lựa chọn. anh quyết đoán buông dây leo ở thắt lưng ra, thuận theo phương hướng Nam Ca vọt tới!

Tân Vũ Hoa so với anh chậm một nhịp, nhưng cũng lập tức mọc thêm dây leo mới đi bổ cứu.

Nam Ca ở thời điểm cấp tốc rơi xuống, trong nội tâm còn nghĩ, nếu lại cho cô một cơ hội nữa cô khẳng định đàng hoàng leo tầng, không dám lười biếng nữa đâu.

Tòa nhà cao như thế, đến lúc nào mới đến điểm cuối đây...

đang chuẩn bị cùng mặt đất tiếp xúc thân mật một cái, bên hông chợt căng thẳng, lập tức cô tiến vào một cái ôm ấm áp.

Lần này là anh ở phía dưới.

Giọng nói của người đàn từ đỉnh đầu vang lên, coi như là ở trong gió rít cũng truyền vào trong tai cô, anh nói: "Nam Ca, đừng sợ."

Cũng may lúc chưa tỉnh hồn lại thì dây leo Tân Vũ Hoa cũng đuổi tới kịp. Lần này cậu không cho những con Zombie hệ phong cơ hội, nhanh chóng đem hai người túm đến mái nhà.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi