Lăng Nghị không ngờ rằng lúc anh đi gần đến nhà họ Trần thì trông thấy Trần Viễn đi theo Phó Lê đi vào sau núi.
Anh không tin cô gái nhỏ mình nhìn từ bé đến lớn lại có liên quan gì với cái tên khốn này, vì thế đi theo ở phía xa xa, muốn xem bọn họ làm cái gì, cũng đề phòng Trần Viễn ức h.i.ế.p Phó Lê.
Anh chịu đựng lòng đau đớn kịch liệt chờ đợi, bỗng chờ đến giây phút Phó Lê giơ nắm tay đánh Trần Viễn thương tích đầy mình.
Đột nhiên Lăng Nghị giống như hiểu rõ gì đó, bỗng nói: “Cho dù sức lớn, em cũng không đánh lại tôi.
”“Em yên tâm, tôi sẽ không nói chuyện em đánh người ra ngoài đâu.
”Nói xong, Lăng Nghị xoay người xuống núi, bước chân vội vàng hơi vài phần.
Anh sợ lại ngây ngốc nữa, thì cô nhóc không biết tại sao sức lực bỗng mạnh lên sẽ tóm được anh và đánh anh một trận, anh mới không muốn đánh nhau với cô!Lăng Nghị nghĩ, bước chân càng nhanh… Nhưng mà, Phó Lê không có đồng ý hôn sự này, Trần Viễn bị đánh thành như vậy, chắc chắn là muốn từ hôn, vậy anh… có phải anh có hy vọng rồi hay không?Phó Lê tự dưng bị bỏ lại: “…”Anh nói cái gì, cô hình như nghe không rõ?Phó Lê thổn thức một tiếng, Lăng Nghị hình như não bổ một số chuyện lung tung rối loạn rồi, còn cảm thấy cô sẽ đánh nhau với mình.