- Thiếu gia, vốn ta muốn đi tìm ngươi rồi, có điều không ngờ Tường Không Đế Quốc lại chính biến, hơn nữa là công chúa điện hạ bị ngươi khi dễ qua, bất quá không ngờ nàng lại tàn nhẫn như vậy, ngay cả Hoàng Đế phụ thân cũng giết, may mà nàng không giết ngươi, nếu không nhất định ta sẽ không bỏ qua cho nàng!
- Nghe nói, ngươi và người của Diệp gia cũng đã thoát ra ngoài, thành lập Diệp Thành. Kỳ thật nếu các ngươi không có chỗ đặt chân thì ta có thể cho các ngươi, ta sẽ vĩnh viễn duy trì thiếu gia ngươi…
- Chờ trận chiến này chấm dứt, ta sẽ lập tức tới tìm ngươi!
Tiểu hổ nữ lại xuất thần, trong lòng yên lặng nói, nàng rất chờ mong được tái kiến cùng thiếu gia, mà nàng không phải ai khác, chính là Hổ Nữ.
Kỳ thật nàng cũng rất hận bản thân, không ở cùng Diệp Lãng vào lúc đó, nếu Diệp Lãng xảy ra chuyện thì không biết nàng sẽ làm ra chuyện gì nữa.
- Tỷ, tiểu thư…
Người bên cạnh chú ý thấy, bất đầu gọi Hổ Nữ, tựa hồ bọn họ cũng đã quen rồi.
- A, chuyện gì?
Hổ Nữ nói.
- Hiện tại chúng ta nên làm gì đây?
Người bên cạnh nói.
Hổ Nữ rất bình tĩnh nói:
- Không vội, ngươi kể lại chi tiết cho ta biết, ta xem xem.
- Là như vậy, chúng ta dựa theo kế hoạch…
Người bên cạnh kể lại, cũng dùng sa bàn thôi diễn cho Hổ Nữ.
- Ý, cảm giác này rất quen thuộc, khi tiểu hổ nữ nhìn thấy biến hóa của trận là lúc nàng cảm thấy có điểm quen thuộc, nhưng cẩn thận nghĩ lại tựa hồ có điểm không thực tế.
Trước mặc kệ, Hổ Nữ ném hết những cảm giác này qua một bên, tiến hành chuyện cần phải làm, nàng phải an bài chiến thuật tiếp theo.
Vì sao Hổ Nữ biết những thứ này? Kỳ thật còn không phải tại Diệp Lãng, lúc trước hắn từng học qua khóa chiến thuật, cũng từng nghiên cứu qua binh pháp cổ đại, dùng sa bàn thôi diễn.
Mà đôi khi vì gia tăng lạc thú, Diệp Lãng sẽ bắt Hổ Nữ làm đối thủ của hắn, lần nào Hổ Nữ cũng thua, đơn giản là binh pháp của Diệp Lãng rất quỷ dị, cũng vì vậy mà trình độ chiến thuật của Hổ Nữ thẳng tắp tiêu thăng.
Chẳng qua chuyện này nàng không nói cho ai, không ai biết nàng còn có một tay này.
Mà nhất là trong chiến đấu, lần đầu tiên Hổ Nữ triển lãm tài này, đồng thời cũng thể hiện vũ kỹ của mình, lúc đó cơ hồ lực chặn thiên quân, làm cho sắp lâm vào bại cục lại chuyển thành ngang nhau.
Nếu không phải Diệp Lãng xuất hiện phỏng chừng nàng đã chiếm ưu thế, cũng rất nhanh lấy được thắng lợi.
Mà nếu có người hỏi Diệp Lãng ở bên kia có thể xuất sắc hơn Hổ Nữ không? Vấn đề này thì còn chưa chắc bởi ngoài chiến thuật thôi diễn ra, Hổ Nữ còn đích thân ra trận, dùng Dương Gia Thương Pháp của nàng quét ngang chiến trường làm sĩ khí tăng vọt.
Vài ngày sau, đám người Athena lại tụ tập trước sa bàn, bọn họ lại lâm vào khốn cảnh, một chút ưu thế trước kia cũng rất nhanh bị đánh về nguyên hình.
Tuy rằng một ít mưu kế của Athena đạt được thành công không nhỏ nhưng thế cục vẫn không thay đổi, nàng không có cách nào ngăn cản biến hóa, bất quá có thể chống đỡ lâu như vậy cũng coi như không sai.
Lấy loại binh pháp trước nay chưa từng gặp của Hổ Nữ thì cho dù Đại tướng quân kinh nghiệm sa trường cũng sẽ thua!
Nếu lúc này đám quân sư, Đại tướng quân linh tinh chạy đến xem cuộc chiến thì sẽ chảy mồ hôi lạnh bởi họ nhìn thấy hai bên đều thật sự đáng sợ.
Sự thật đúng là như vậy, cũng không phải Athena yếu mà vì đối thủ quá mạnh mẽ, nói chính xác hơn cũng không phải mạnh mà binh pháp của nàng rất quỷ dị, chưa từng xuất hiện trên thế giới này!
- Quân sư của đối phương là ai, chẳng lẽ Thiên Hồ tiền bối đến tọa trấn? Cũng không đúng, Thiên Hồ tiền bối hẳn sẽ không nhúng tay, hơn nữa phong cách của hắn không phải như vậy…
Athena cau mày, miệng thì thào nói, mà Thiên Hồ tiền bối trong miệng nàng là một người đa mưu túc trí nổi danh lừng lẫy trong Hồ tộc.
Mà lúc này người bên cạnh tựa hồ đã có hiện tượng buông tha, cục diện này làm họ cảm thấy thật vô lực nhưng Athena lại không, đó cũng là chìa khóa mà sau này nàng thành công – không buông tha!
- Còn có một hi vọng, Thái Dã đâu?
Một chìa khóa thành công khác của nàng ở đây, nàng sẽ không đố kỵ tài năng người khác, khi tất yếu sẽ để người thích hợp thay thế mình.
- Thái Dã? Tuy nàng coi như khôn khéo nhưng kém hơn ngươi rất nhiều, gọi nàng đến có tác dụng gì?
Thác Mã Tư nói, bọn họ tiếp xúc cũng không phải một hai ngày, tất nhiên rất hiểu điều này.
- Không phải ta tìm Thái Dã mà là tìm thiếu gia đi cùng nàng kia…
Khi nói đến hai chữ thiếu gia kia, ngữ khí của Athena có điểm kỳ quái.
Trong mấy ngày này, danh khí của Diệp Lãng ở đây tăng vọt, cơ hồ ai cũng biết đến hắn, ngoài thân phận đặc thù còn vì hắn nơi nơi mua loạn, nhìn trúng liền dùng kim tệ mua.
Kim tệ là thứ thông dụng toàn đại lục, trong Thú Nhân cũng không ngoại lệ, mà Thú Nhân cũng thích kim tệ vậy, có người cho mình kim tệ sao không lấy, lấy một ít thứ không đáng giá tiền dổi cũng không sao cả.
Mà vì hành vi này của Diệp Lãng, hơn nữa Thái Dã giả vờ gọi thiếu gia nên cơ hồ toàn bộ lạc cũng gọi Diệp Lãng là thiếu gia, từ thiếu gia của họ không có ý tôn kính, cũng không có ý làm thấp đi, vẻn vẹn chỉ là một xưng hôt hôi.
Có điều Diệp Lãng coi như chiếm tiện nghi, dù sao cách gọi thiếu gia này cũng là một xưng hô có điều tiện nghi, làm cho người ta hưởng thụ.
- Thái Nhã đại nhân, thiếu gia, Athena đại nhân cho mời hai người đến phòng nghị sự một chút!
Lúc đó hai người Diệp Lãng đang ở quán nướng nhỏ ăn, Diệp Lãng cầm trong tay mấy chuỗi thịt dê, mà Thái Dã cầm trong tay là cá nướng, hai người ăn rất ngon lành.
Mấy ngày nay tiếp xúc cùng Diệp Lãng, Thái Dã đã bắt đầu có điểm thích Diệp Lãng, thích một cách bình thường, nàng cũng dần dần buông lỏng mình ra, cũng không ước thúc như ban đầu.
- Ừ, đã biết! Lập tức đến…
Thái Dã hồi đáp, cũng tiếp tục cắn một cái cá nướng, sau đó lôi kép Diệp Lãng chạy về phòng nghị sự.
- Thiếu gia, đi thôi…
- Khoan khoan! Còn chưa trả thù lao…
Diệp Lãng lớn tiếng nói.
Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn
- Không cần thiếu gia, coi như ta mời ngươi ăn, mấy lần trước người đưa rất nhiều rồi!
Chủ quầy nói, tiền hắn thu vào trước đó cũng đã đủ mua lại quán này rồi nên mời một ít có là gì.
- Không được, sao có thể ăn mà không trả tiền, trước kia là trước kia, không thể lẫn lộn!
Diệp Lãng thực nghiêm túc nói, cũng lấy ra một kim tệ chuẩn bị đưa qua.