LUYỆN KIM CUỒNG TRIỀU


Nếu nói lúc này Lý Nguyệt biết thiếu niên Hồ tộc này là Diệp Lãng thì có khi nàng sẽ trực tiếp rút kiếm bổ hắn ra!

Đổi với điểm này, Lãnh Huyết Ngũ cùng đám người Athena, kể cả chính Diệp Lãng cũng rất khẳng định, nếu bị Lý Nguyệt phát hiện thì mình tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt.

Cho nên tuyệt đối không thể lộ ra, nhiều nhất chỉ đệ nàng hận Ford * Fox... Đến lúc đó, nàng làm sao tìm được Ford * Fox thì không liên quan gì đến mình cả!

"Bụng có điểm đói, ăn chút gì đã..."

Đi được nửa ngày, chung quanh Diệp Lãng dẩn dẩn đã không còn bóng người, trước còn có tốp năm tốp ba đi ngang qua, bây giờ cơ hồ không thấy ai cả.

Bây giờ đã bước vào giai đoạn mọi người phân tán ra khắp nơi, sẽ không còn tình cảnh nhiều người tụ cùng một chỗ nữa, chân chính đi săn đã bắt đầu rồi.

"Không được ăn, ăn sẽ phá hỏng quy cũ!" Lý Nguyệt thấy Diệp Lãng lấy đồ ăn sẵn từ trong giới chỉ ra, lập tức ngăn cản lại.

"?? Cái gì?" Diệp Lãng có điểm nghi hoặc, vì sao lại phá hỏng quy cũ?

"Lần vây săn này, hết thảy ăn, mặc, ở, đi lại đều phải dựa vào chính bản thân mình, ngươi muốn ăn gì thì tự ngươi đi tìm hoặc chính ngươi mang lương khô đến!" Lý Nguyệt nói.

Lần vây săn này, kỳ thật trừ săn dã thú ra còn muốn khảo nghiệm năng lực sinh tồn nơi đã ngoại của mọi người, muốn ăn gì thì phải tự tìm, rau dại quả dại, tất nhiên còn có dã thú nữa!

Đừng quên lần này là săn thú, sau khi săn được con mồi, ghi điểm rồi thì tùy ngươi xừ lý, muốn đốt nướng hay làm gì là tùy!

"Còn có chuyện như vậy sao?" Diệp Lãng kỳ quái nói, trước kia hắn cũng không phát hiện vấn đề này, kỳ thật cũng không thể trách hắn bởi Diệp Lam Vũ cùng Thất công chúa thu phục tất cả mọi chuyện, hắn căn bản không cần làm gì cả.

"Ừ, có! Bây giờ ngươi đói thì ăn cái này trước đi!" Sau đó Lý Nguyệt lấy ra một gói to, bên trong có một ít lương khô.

"Cám ơn!" Diệp Lãng cũng không khách khí trực tiệp nhận lấy, hắn đúng là có điểm đói bụng thật.

"Kỳ quái, vì sao dọc đường đi lại không thấy con mồi nào cả?" Lúc này Lý Nguyệt cảm thấy có điểm kỳ quái nói, cũng làm cho Diệp Lãng phát hiện ra vấn đề.

Dọc theo đường đi của bọn họ quả thật không nhìn thấy con mồi nào cả, dựa theo tình huống trước kia của Diệp Lãng thì không biết đụng đến bao nhiêu rồi.

"Có thể còn chưa gặp được con bự a!" Diệp Lãng kỳ quái trong nhất thời, rất nhanh liền

toát ra một lời giải thích.

"Có lẽ a! Có lẽ chúng ta đã đi vào lãnh địa của cường đại ma thú nên mới làm cho những động vật khác đều biến mất tiêu, nói cách khác là chính chúng ta xui xẻo." Lý Nguyệt nói.

Xui xẻo, hai chữ này dường như không thể xuất hiện trên người Diệp Lãng, nhưng cũng chưa chắc khi Lý Nguyệt và Diệp Lãng ở cùng một chỗ có xuất hiện tình huống đặc thù hay không.

"Cũng có thể chỉ là tạm thời, nói không chừng sẽ hiện ra một con..., ngươi xem ngươi xem, xuất hiện!" Diệp Lãng chỉ vào một cái phương hướng nói.

"..." Lý Nguyệt cùng Lãnh Huyết Ngũ trầm mặc.

"Ngươi hưng phấn cái gì, đó là Đại Hôi Lang!" Lời Lý Nguyệt cùng tin tức của Lãnh Huyết Ngũ cùng truyền qua.

"Ta biết mà, Đại Hôi Lang!" Diệp Lãng hồi đáp, không phải chỉ là một cái Đại Hôi Lang sao, hai ngươi khẩn trương làm gì. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

"Nó là ma thú!"

"Biết!"

"Cao cấp!"

"Ta cũng biết!"

"Hai chúng ta đối phó với nó rất không dễ dàng, phải cận thận!"

"Ta cũng biết cái này!"

N II

Đã nói đến như vậy thì Lý Nguyệt còn có thể nói gì đây, chỉ có thể bắt đầu chuẩn bị tác chiến, nàng không ngờ con mồi đầu tiên đã là ma thú rồi, không biết nên nói là vận khí tốt hay kém nữa.

Đại Hôi Lang cũng không phải Đại Hôi Lang trên Địa Cầu, Đại Hôi Lang ở đây là một loại ma thú, bởi hình thể nó rất lớn lại màu xám nên mới gọi là Đại Hôi Lang.

Mà đặc điểm lớn nhất của Đại Hôi Lang chính là "đại", bình thường ma thú thì chỉ lớn hơn động vật một chút mà thôi, gấp hai đã là đỉnh rồi, mà Đại Hối Lang này còn to hơn cả con trâu, đây là chỗ khác người của hắn nên chỉ cần liếc mắt là nhận ra nó.

"Fox công tử, để ta hấp dẫn sự chú ý của nó, nếu ngươi có cơ hội liền bắn chết nó! Nhớ kỹ, nhược điểm của nó là mắt và bụng." Lý Nguyệt lấy ra cung tiễn, đến gần Đại Hỏi Lang, chờ tiến vào tầm bắn liền cho nó một phát trí mạng.

Tất nhiên đấy là tình huống lý tưởng nhất, nếu không được thì cứ làm như lời nàng, hấp dẫn sự chú ý của nó trước, sau đó để Diệp Lãng đánh lén.

"Hiểu rồi!" Diệp Lãng cũng kéo cung, nhìn chằm chằm Đại Hôi Lang, thoạt nhìn như rất nghiêm túc, chẳng qua thực tế hắn lại đang thương lượng một chuyện nho nhỏ cùng Lãnh Huyết Ngũ.

"Tiểu Ngũ, ngươi nói ta có nên làm cho Lý Nguyệt lâm vào hiểm cảnh, sau đó anh hùng cứu mỹ nhân không, như vậy nhất định nàng sẽ yêu ta."

"..., Nếu ngươi làm vậy thì nhất định sẽ bị nàng phát hiện, bây giờ ngươi cũng đâu phải ở một nơi bí mật nào đó đâu." Lãnh Huyết Ngũ tức giận trả lời, vấn đề này căn bản là có thể xem nhẹ.

Nếu nói lúc này Diệp Lãng không ở cùng một chỗ với Lý Nguyệt thì tất nhiên có thể núp ở một bên, đợi cho Lý Nguyệt lâm vào hiểm cảnh, lấy tư thái oai hùng xuất hiện, làm anh hùng cứu mỹ nhân nhưng bây giờ thì không được.

Diệp Lãng cùng Lý Nguyệt đang ở cùng một chỗ, nếu bây giờ Diệp Lãng cố ý để Lý Nguyệt lâm vào hiểm cảnh thì sao nàng không phát hiện được, đến lúc đó chỉ làm sự tình càng thân không xong.

Cho nên chuyện này bị Lãnh Huyết Ngũ phủ định!

"Vậy thì thôi, giết chết con Đại Hôi Lang kia, ta rất đói!" Diệp Lãng thấy biện pháp này không dùng được nên nghĩ muốn sớm chấm dứt lần liệp sát này, một phát bắn chết con Đại Hôi Lang này.

Hít hà...

Giương cung...

Giờ khắc này Diệp Lãng trở nên thật bình tĩnh mà hết thảy những gì chung quanh hắn cũng trở nên bình tĩnh theo, vào lúc này, nếu Lý Nguyệt quay đầu lại sẽ phát hiện Diệp Lãng như đã hoàn toàn dung nhập vào hoàn cảnh chung quanh.

Cái loại cảm giác này rất khó diễn tả bằng lời, rõ ràng Diệp Lãng đang đứng đó lại làm cho người ta có một loại cảm giác hắn không tồn tại, hoặc là nói, hắn đã không chỗ không ở, hoàn toàn dung nhập vào thiên địa.

Thiên nhân hợp nhất, ừ, chính là loại cảnh giỏi này!

Mà lúc này, trên tên của Diệp Lãng tụ tập một cỗ lực lượng, đây là một loại lực lượng không thể tả rõ, dường như là ma pháp, cũng giống như đấu khí lại như không phải cả hai

Sau đó Diệp Lãng nhẹ nhàng buông tay, vũ tiễn cứ vậy mà phá không đến...

Lúc này Lý Nguyệt còn đang che dấu cho Diệp Lãng, muốn hấp dẫn sự chú ý của Đại Hôi Lang làm cho Diệp Lãng có cơ hội bắn chết Đại Hôi Lang kia. Với sự hiểu biết của nàng với Diệp Lãng thì nàng biết nhất định hắn có thể làm được.

Mặc dù Đại Hôi Lang này là ma thủ, cũng khá mạnh nhưng lấy thực lực của nàng vẫn chưa để nó vào mắt, có điểm khó khăn đấy nhưng cũng không tạo thành phiền toái.

Sở dĩ nàng để Diệp Lãng bắn kỳ thật cũng là dùng biện phập đơn giản nhất mà thôi. Làm một quân nhân, nàng biết làm sao để lợi dụng mọi yếu tố!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi