Ngô Khảo Tích ngước mắt nhìn đứa em khốn khổ, hắn không trách Ngô Khảo Ký, một người bình thường không được đào tạo bàn bản về hệ thống quan hệ thế gia dĩ nhiên sẽ phạm những sai lầm như vậy.
Không phải Ngô gia không muốn đào tạo Ngô Khảo Ký mà điều đó là phi thực tế, không ai có thể nghĩ được Ngô Khảo Ký có thể tạo lên những đồ vật có thể ảnh hưởng đến cách cục của xã hội.
Những kiến thức mà Ngô Khảo Tích nắm đó chính là gia tộc người kế thừa nắm, nó không thể loạn truyền.
Tất nhiên kiến thức của Ngô Khảo Tích là một hình thức đào tạo rất sâu.
Các con em em thế tộc dĩ nhiên cũng được đào tạo một phần về phương diện này nhưng cũng có mức độ vừa phải và đủ để họ không mắc sai lầm mà thôi.
Nhưng Ngô Khảo Ký là trường hợp khá đặc biệt, hắn có hiểu lầm sâu sắc cùng phụ thân và gia tộc, đến tầm tuổi trưởng thành là lúc tiếp cận những kiến thức thế tộc thì cũng là lúc hắn phá phách ngang tàn.
Chính những hành động này của Ngô Khảo Ký khiến hắn bị nhận định là không thể làm chuyện lớn, cho nên gần như hắn bị lãng quên trong việc giao thiệp thế tộc giới.
Ai mà nghĩ tới chỉ sau một thời gian thì Ngô Khảo Ký lại có thể chế tạo ra những đồ vật có thể ảnh hưởng sâu sắc đến sự cân bằng của xã hội.
Một người trong tay có vũ khí nguyên tử, có khả năng kích hoạt nó nhưng lại không đủ kiến thức về các mối quan hệ cùng xã hội thì điều đó nguy hiểm như thế nào mọi người đều có thể hình dung.
Ngô Khảo Tích không còn cách nào khác, hắn phải vắt óc nghĩ cách cho em mình.
Huynh đệ tình thâm, hắn không thể buông bỏ người em này.
Hai người nói chuyện rất lâu, rất lâu, gần như là thâu đêm nói chuyện.
Họ nói những gì không ai nghe được, không ai biết được.
Chỉ thấy ngày hôm sau Ngô Khảo Tích rời khỏi phủ đệ của Ngô Khảo Ký , sau đó cũng là xuất thành Bố Chính mà tiến về quân doanh tạm thời của Ngô gia quân.
Trong màn mưa lất phất, dáng người cao ngất thẳng như trường thương của Ngô Khảo Tích như hơi trùng xuống.
Gương mặt hắn không thể dấu đi vẻ đau khổ, dằng xé cùng tiếc nuối.
Ngô Khảo Ký cũng không khá hơn là bao, gương mặt tiều tụy, bần thần đứng trên lầu cao dõi theo bóng dáng người đại ca của mình.
Đêm qua họ uống rất nhiều, nói rất nhiều, rượu ngon thịt ngon nhưng vào miệng chỉ như rơm rác.
Họ chỉ cảm nhận được cay , đắng, và mặt trái cảm xúc mà thôi.
Ngô Khảo Tích đã giúp Ngô Khảo Ký tìm được một con đường đi , nói đúng hơn Ngô Khảo Tích chỉ ra con đường duy nhất mà Ngô Khảo Ký có thể đi lúc này, nhưng con đường này là huynh đệ xa cách, tình nghĩa đoạn lưu.
Hai huynh đệ sau này gặp lại có còn như xưa tình cảm, e rằng câu trả lời này chỉ có thể để hiện thực trả lời sao.
Ngày thứ ba sau khi Ngô gia quân xuất hiện tại Bố Chính thì một sự việc bất ngờ xảy ra.
Loạn doanh.
Nói đúng hơn là Ngô gia quân trong thủy doanh của Bố Chính làm loạn.
Ngô Khảo Ký thẳng tay đàn áp không thương tiếc.
Ánh mắt của mọi phe thế lực đang đổ dồn nơi này, những thám tử lảng vảng xung quanh Bố Chính thành và khu quân doanh là không ít.
— QUẢNG CÁO —
Theo nhiều nguồn tin đáng tin cậy đạt được thì quả thật Ngô gia quân là người khơi mào xung đột.
Bố Chính quân như có chuẩn bị mà dùng số lượng áp đảo để đàn áp không nương tay.
Tuy rằng không phải là sống chết địch nhân nên vũ khí dùng chỉ là cán thương cùng đao không rời vỏ.
Nhưng thương vong nghe nói cũng rất nhiều.
Không có nhân mạng nhưng kẻ bị thương là nhiều vô số kể.
Đến lúc này Tri Châu Bố Chính Ngô Khảo Ký trực tiếp cầm xuống 200 Ngô gia binh sau đó trục suất số còn lại Ngô gia người cùng Ngô Khảo Tích trở về Long thành.
Nhìn bóng dáng tiều điều của Ngô Khảo Tích trên chiến hạm rời đi, Ngô Khảo Ký mắt nhòa đi, nhưng hắn đã cố ngăn không cho dòng lệ trào dâng.
Ai nói anh hùng vô lệ chỉ là chưa đủ thương tâm mà thôi.
Sự quyết tuyệt của Ngô Khảo Ký cùng Ngô gia đối với các phe thế lực đánh giá ra sao vẫn chưa phân định, nhưng các thám tử thế lực là bằng cách nhanh nhất truyền tin về một cách khách quan nhất và chi tiết nhất.
Việc nhận định tin tức không phải là việc của các thám mà là ở những bộ não chai sạn chính trị nơi trung tâm quyền lực các thế tộc.
Những gia tộc nhận được thông tin của sự kiện trên nhanh nhất tất nhiên là những phương gần Bố Chính nhất.
Lê gia , Dương gia, Hà gia vùng Ái Châu, Thanh Nghệ tất nhiên giật mình trước sự quyết liệt của Bố Chính Ngô Khảo Ký phản ứng.
Các thế gia ngay lập tức họp bàn để xem xét đây chỉ là một màn kịch diễn hay thực sự mối hiềm khích đã đi đến mức độ quyết liệt.
Thế gia cần có nhận định chuẩn xác để có thể lợi dụng mối quan hệ căng thẳng của Ngô gia bàng chi Bố Chính và Ngô gia Long thành.
Nhưng các phen thế lực chưa kịp đưa đến thống nhất một phương án lợi dụng tình thế thì tại Bố Chính một loạt biến thiên bất ngờ diễn ra khiến các phe cũng trợn mắt há mồm.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi khi trời quang mây tạnh không mưa gió.
Bố Chính quân xuất kích tỏa đi khắp nơi.
Đầu tiên Tri Châu Ngô Khảo Ký sấm vang chớp giật cầm xuống Huyện Lệnh hai Huyện Chính Hòa và Tòng Chất, nhân viên hai huyện cũng bị thanh tảy và thay đổi gần như toàn bộ.
Người vào tù thì vào tù , người luân chuyển thì luân chuyển.
Một loạt hơn chục quan viên từ nội thành Bố Chính được điều phối ra ngoài trám vào chỗ trống chức vụ hai Huyện.
Tại Huyện Tòng chất, phía Nam đèo Ngang nơi độc đạo liên thông Bố Chính, Ma Linh, Địa Lý cùng phần còn lại của Đại Việt được tăng cường quân trú đóng lên tới trăm người.
Lập thành một đồn công sự rõ ràng là rất quy củ.
Bất kỳ người nào muốn thông quan lúc này đêu được kiểm tra gắt gao cùng ghi sách rõ ràng.
Tất cả người buôn bán, lao động, thăm người thân hay có bất kỳ lý do gì đi ngang Đèo Ngang đều phải đăng sách nói rõ nơi mình cần đến.
Sau đó sẽ được quan sai viết vào dẫn thư.
Lúc nào tiến vào nội cảnh của Bố Chính thì dẫn thư này được coi như một bằng chứng hoạt động của họ.
Ví như nếu ngươi đăng ký một đường mà làm sai một nẻo tức là phạm chuyện.
Tất nhiên sẽ có phạt nặng nhẹ tùy theo tình hình.
Chuyện sẽ không dừng lại ở đó.
Trong hai tuần nửa sau tháng 9, Ngô Khảo Ký sử dụng sức mạnh quân sự áp đảo của bản thân tiến hành xào lộn cả hai Huyện Chính Hòa và Tòng Chất.
Các Hương bản nơi này bị ép buộc phải di dân hàng loạt, tức là các hương dân của Chính Hòa, Tòng chất những người cách xa nhau đến 200 dặm đường chim bay bị trộn lẫn vào nhau sau đó tái bố trí các Hương xóm mới.
Giờ đây một Hương xóm không còn là một nhóm người đồng tộc có quan hệ máu mủ thân cận mà là một nhóm hỗn hợp các dòng tộc khác nhau, thậm chí còn là hỗn hợp hai tộc Việt Chiêm.
Vì chủ yếu người Việt sinh sống ở bên bờ sông Ro phía Nam đèo Ngang.
Xa hơn về phía Nam là cộng đồng người Chăm sinh sống hai huyện Chính Hòa, Đặng Gia.
Vậy nên sự trộn lẫn dân số này dẫn đến hai tộc Việt- Chiêm người sẽ bị nhét chung một Hương trấn
Tất nhiên cách làm bá đạo của Ngô Khảo Ký khiến cho quần tình căm phẫn, thực tế là các tiểu gia tộc địa phương căm phẫn.
Mỗi Hương làng chính là một dòng họ nho nhỏ, Nơi ít vài ba chục hộ, nơi nhiều cả trăm hộ.
Hương trưởng là một cái địa phương quan không phẩm cấp nhưng thực tế quyền lực không thể khinh thường.
Một Hương chính là một đơn vị hành chính nhỏ nhất cấp địa phương lúc này, đặc điểm của nó chính là tính huyết thống đồng tộc nên có sự gắn bó cực kỳ cao.
Chính lệnh của triều đình phải thông qua Hương trưởng để đề đạt đến hương dân.
Thời này có câu “ phép vua thua lệ làng” chính là từ tính đồng tộc này khiến cho đôi lúc nhưng lệ của Hương còn được thực hiện triệt để hơn cả chính lệnh từ các cấp địa phương cao hơn hay triều đình.
Nhưng họ phản kháng vô hiệu, yên lành chấp nhận không sao, nếu phản kháng sẽ được đưa đi đào khoáng mỏ khu ăn cơm miễn phí.
— QUẢNG CÁO —
Bằng vào sức mạnh quân sự không thể kháng cự Ngô Khảo Ký dùng phương pháp đao sắc chém nhanh.
Trực tiếp nhất đàn áp , bắt bớ cũng như cưỡng ép đánh tan các Hương trấn của hai vùng này sau đó tái thiết lập.
Một mảng lớn tiểu gia tộc coi như bị tước bỏ hoàn toàn quyền lực.
Một mảng lớn tân tiểu gia tộc lên ngôi nhưng không đủ sức mạnh kiểm soát sự hỗn tạp dòng họ trong Hương trấn mới mà họ cai quản, do vậy những tan tiểu gia tộc này phải ôm đùi bám víu lấy Ngô Khảo Ký để có thể củng cố địa vị.
Nha môn Tri Châu Bố Chính.
Những ngày này công việc rất nhiều, Ngô Khảo Ký phá lệ chết dí ở nơi này để sử lý công văn.
Những hoạt động rầm rộ của Bố Chính tất nhiên dẫn đến hậu quả là văn thư khắp nơi như châu chấu thiên tai mà bay về Bố Chính.
Bắt buộc phải trấn thủ nơi này, chỉ có hắn mới có đủ thẩm quyền để quyết định những việc này.
“ Mẹ nó ánh mắt của đại ca thực độc, vậy mà các thế gia này đã ngấm ngầm thâm nhập hết các huyện xung quanh.
Trước đây không hề để ý đến chỉ chăm chăm phát triển thành chủ Bố Chính, ta thực quá ấu trĩ… hài… nếu có một cái quân sư chất lượng thì tốt biết bao” Ngô Khảo Ký đặt xuống một bản báo cáo mà than thở trong lòng.
Ngô Khảo Tích ánh mắt cực độc, hắn chỉ nghe qua Ngô Khảo Ký giới thiệu về dân chính cũng như quân chính của Bố Chính Châu thì đã nhìn thấy trăm ngàn khe hở.
Ví như quân sự chuyện Ngô Khảo Ký bố trí quân đội thực sự quá sức sơ sài và thủng trăm ngàn lỗ hổng.
Ngô gia đoàn thuyền đi từ Đèo Ngang vùng biển cho tới trực tiếp tiến vào thủy doanh Bố Chính không hề có một lần bị kiểm tra.
Mà thực tế đúng là vậy, đến phút cuối khi Ngô gia đoàn thuyền cập bến thì Ngô Khảo Ký mới biết người đến nơi này là Ngô Khảo Tích.
Một cái Châu quân sự với bờ biển dài suyên suốt mà chẳng có một thông tin nào cho đến khi một đoàn thuyền sốc thẳng thủy doanh thì điều đó tất nhiên là không thể nào chấp nhận.
Theo như lời nói của Ngô Khảo Tích rằng, nếu là Chiêm Thành xua quân đường thủy tiến đánh Bố Chính thì quân địch đến chân thành may ra Ngô Khảo Ký mới phát giác.
Cho nên việc chỉ co cụm binh lực và tiến hành thao luyện xung quanh thành Bố Chính là sai lầm lớn trong việc quân sự bố trí.
Ngô Khảo Tích yêu cầu cần ngay lập tức chỉnh sửa.
Tất nhiên Ngô Khảo Ký là phải nghê, không nghe không được vì đây là lời dăn dạy có lý.
Mất bò mới lo làm chuồng, cũng may mà Ngô Khảo Ký chưa mất bò, hắn là kịp thời sửa chuồng ngay lập tức.
— QUẢNG CÁO —
Về binh lực Ngô Khảo Ký dựa trên Ngô Khảo Tích chỉ điểm mà bố trí các trạm gác, các cứ điểm dọc bờ biển hai huyện Tòng Chất, Chính Hòa.
Một số làng chài cảng bé được cải tạo lại để trở thành những ụ cứ điểm mini cho thủy quân thuyền neo đâu trong quá trình tuần biển thực hiện nhiệm vụ.
Thêm vào đó phong hỏa đài cách mỗi 2 km được xây dựng dọc theo bờ biển đối ứng.
Binh lực của Bố Chính không hề co cụm bên bờ bắc Sông Linh giang nữa.
Ít nhất có 500 quân thường trú bờ nam sông Linh giang vị trí kế bên Huyện Thành Chính Hòa.
Một ngàn quân thân binh cùng sương binh sẽ đóng quân bên cạnh Bố Chính thành nơi trung quân thủy Doanh.
Một tân thủy doanh mới thành lập nơi cửa biển Sông Linh Giang với 300 quân đong giữ coi như nhánh quân canh giữ môn hộ của Bố Chính.
Từ này thuyền bè đi qua Bố Chính sẽ bị kiểm tra và kểm soát một cách gắt gao, tỉ lệ Bố Chính bị tập kích bất ngờ là rất khó diễn ra.
Ngô Khảo Tích bàn về dân chính thì cũng chỉ ám chỉ Ngô Khảo Ký cẩn thận các thế tộc mua chuộc thế lực ngoai vi nha tam Huyện 27 Hương các loại.
Nhưng Ngô Khảo Ký không làm thì thôi, đã làm hắn hốt luôn một mẻ, đảo loạn hai Huyện 21 Hương Trấn.
Dùng áp lực quân sự đánh tan toàn bộ tiểu gia tộc kết cấu hai nơi này và thành lập nên cơ cấu mới.
Chuyện này có lợi cũng có hại, tất nhiên bản thân Ngô Khảo Ký nếu đã quyết tâm làm thì hắn cũng đã cân nhắc mọi mặt kỹ càng mà không vội vã như trước.
Những tai hại này hắn chịu được, và chấp nhận chịu đựng.
Lợi ích của việc đập tan tận gốc những thiểu thế lực địa phương để tái xây dựng ư? Quá nhiều, vậy nên Ngô Khảo Ký mới quyết tâm làm vậy.
Thứ nhất, tân thế lực là được Ngô Khảo Ký nâng lên tất nhiên độ trung thành đối với Ngô Khảo Ký không cần phải nói.
Thứ hai loại bỏ tận gốc sự thẩm thấu của các thế lực khác vào Bố Chính tại hai khu vực này.
Điều này rất quan trọng vì chúng là vòng ngoài Bắc- Nam bảo vệ Bố Chính nằm giữa.
Đương cử như lật tung Chính Hòa Huyện thì hắn phát hiện ra nơi này không thiếu tiểu gia tộc lén lút đi lại cùng Chiêm Thành người.
Nếu thực sự Chiêm Thành tiến đánh Bố Chính những người này lén lút làm nội ứng thì Bố Chính nguy nan.
Chính những phát hiện này khiến cho Ngô Khảo Ký sấm vang chớp giật dùng điện pháp trấn áp mạnh mẽ tái bố trí lại hai huyện.
Thứ ba lợi ích đó chính là vì tái tổ chức lại hai huyện này cho nên hắn cũng có thể vẽ ra những chính sách mới mà không có lực cản.
Ví dụ như trước đây Huyện Lệnh có cả quyền dân chính và quân sự, bọn hắn có quyền tổ chức dân binh phòng thủ này nọ.
Nhưng giờ thì không, Ngô Khảo Ký quyết định chỉ có Quan Tư Mã chính là thân binh của hắn người đảm nhiệm mới có quyền quản lý sương binh cũng như dân binh ở các huyện này.
Thậm chí hắn đang nghĩ đến chuyện thâm nhập quyền khống chế đến Hương binh cấp.
Huyện Lệnh chỉ có quyền trang bị vũ lực bởi lượng nhỏ nha môn sai dịch có chức năng như cảnh sát khu vực mà thôi.
Lợi ích thì có nhiều đấy nhưng tác hại thì lớn vô cùng tận khiến cho Ngô Khảo Ký phải đau đầu.
Việc đầu tiên kể đến là sự ổn định không có, hay nói là chưa có.
Trộn lẫn Hương dân khác họ dẫn đến sự thiếu thích ứng, chia rẽ, mâu thuẫn.
Các tân Hương không ngày nào là thiếu chuyện gây gổ va chạm, nhất là Việt người cùng Chiêm người không thiếu cãi vã.
Các án kiện tụng liên tục của 21 Hương và 2 Huyện cũng làm cho quan viên mới nơi này nhức đầu không thôi.
Bất lợi thứ hai đó chín là thiếu người, Bố Chính chủ thành lúc này công việc sửa chữa đê điều cùng nội thành là ngập đầu công việc, thoáng chốc điều đi 13 viên quan để lấp khoảng trống hai huyện.
Ngày ngày Lê Văn Toản và Vũ Tương Yên kêu ca không ngớt bên tai kiến cho Ngô Khảo Ký cũng phát rầu.
Điểm thứ ba đó là đền bù, việc di chuyển nhà cửa đồng thời chia lại ruộng đất các Hương Trấn dẫn đến có người sẽ bị thiệt thòi khu được đưa đến những vùng không màu mỡ.
Việc đền bù là không thể tránh khỏi, cũng may Bố Chính lúc này có kha khá tiền nên không quá mức khốn cảnh..