MA ĐẠO TỔ SƯ NGOẠI TRUYỆN NHÂN VẬT



Giang Trừng dẫn đầu đoàn người, phía sau là một số đệ tử Giang Gia theo phía sau, đội ngũ vô cùng chỉnh tề.


Những năm gần đây, từ sau khi Giang Trừng tiếp nhận chức tông chủ, Giang Gia ngày càng rạng danh, ngày càng phát triển, là một trong những tiên môn thế gia đứng đầu giới tu chân, chỉ sau Lan Lăng Kim Thị và Cô Tô Lam Thị.


Lam Vong Cơ vẫn lặng yên nhìn người trước mắt xem bản thân mình đã gặp hắn ở đâu, thì ra là lúc Cô Tô mở hội thính giảng hàng năm có gặp qua nhưng hình như năm ấy Giang Gia đến nghe giảng không chỉ có một mình Giang Vãn Ngâm, Lam Vong Cơ hắn không thể nào nhớ nổi người đi cùng Giang Vãn Ngâm năm ấy, bất chợt đại não đột nhiên tản ra một cơn đau nhói không nói lên lời, nhưng Lam Vong Cơ hắn vẫn giữ một vẻ mặt không chút gợn sóng nào cả.

Giang Trừng hừ nhẹ, chợt nhìn đến cậu thiếu niên mặc y phục màu vàng kim có thêu hoa văn hoa mẫu đơn vô cùng nổi bật, nét mặt chợt giận giữ cất lời: "Kim Lăng, qua đây"Kim Lăng mạnh miệng trả lời: "Cửu Cửu, không phải con đang ở trong kỳ học ở Cô Tô hàng năm hay sao""Có tin ta đánh gãy chân ngươi hay không"Kim Lăng phụng phịu, bước chân chợt chuyển đi về phía Giang Trừng, đứng phía sau hắn, có chút không vui vì hôm nay bản thân liền cùng Lam Nguyện cùng Lam Cảnh Nghi cá cược ai sẽ là người giết nhiều tẩu thi nhất, tách ra như thế này làm sao mà tính điểm.


Giang Trừng chính là muốn hỏi ra tung tích người nọ, đây cũng là lý do y vừa nghe tin Hàm Quang Quân đến gần địa phận Vân Mộng liền đưa theo đệ tử đón đường người ta, chỉ mong tên Nguỵ Vô Tiện chết tiệt kia đi chung cùng đám người này, nhưng hắn không hề thấy người nọ, tên chết tiệt kia gần như là biến mất khỏi thế gian này vậy, ba năm nay hắn vẫn luôn tìm tên chết tiệt ấy, chỉ đành đặt hy vọng vào người mặc y phục vân mây trắng trước mắt sẽ cho hắn đáp án:"Thứ hỏi Hàm Quang Quân, Nguỵ Vô Tiện đâu rồi""Nguỵ Vô Tiện?""Đúng, là Nguỵ Vô Tiện"Lam Vong Cơ vô cùng nghi hoặc mà hỏi lại người trước mắt :"Nguỵ Vô Tiện là ai?".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi