MA VƯƠNG SIÊU CƯỜNG CỦA THẾ GIỚI HẮC ÁM


Long Thiên Tuấn và Lâm Thiệu Huy tiếp tục trò chuyện, sau đó rời đi.

Nhưng khi anh ta rời đi, anh ta lại bị Triệu Yến Chi, người tình cờ đang đi dạo ngang qua, nhìn thấy được.

Ngay lúc này, đôi mắt xinh đẹp của cô ta giật lên liên hồi, nhìn Lâm Thiệu Huy với vẻ mặt khó tin.

Lâm Thiệu Huy, thực sự đã gặp Long Thiên Tuấn vào đêm muộn?
Họ thực sự đã biết nhau!
Nghĩ đến chuyện hôm nay, Triệu Yến Chi đột nhiên hiểu ra mọi chuyện.

Nhưng điều cô ta không thể đoán ra là, Lâm Thiệu Huy chỉ là đồ vô dụng, có tư cách gì quen biết Long Thiên Tuấn?
“Đi ra đi!”
Đột nhiên! Giọng nói lạnh lùng của Lâm Thiệu Huy vang lên, khiến thân thể Triệu Yến Chi chấn động.

Sau đó, cô ta từ trong bóng tối bước ra, ánh mắt khó hiểu nhìn Lâm Thiệu Huy: “Làm sao anh quen biết Long Thiên Tuấn?”

Nghe những lời này thì Lâm Thiệu Huy cười: “Tại sao tôi không thể quen biết anh ta?”
“Chuyện này còn thắc mắc sao? Anh là con rể vô dụng, chuyên bám váy đàn bà.

Nói thật, anh còn không có tư cách xách giày cho người ta!”
Triệu Yến Chi chế nhạo nói: “Sẽ không phải là do vợ của anh chứ?”
Theo suy nghĩ ​​của cô ta, một mình Lâm Thiệu Huy không đủ tư cách để kết giao với Long Thiên Tuấn.

Đây có thể là do Bạch Tố Y!
Sau cùng, chính Lâm Thiệu Huy đã nói rằng vợ anh là người tình của Tướng Huy.

Ha ha!
Nhưng Lâm Thiệu Huy lại cười khẩy, nhìn Triệu Yến Chi một cách khinh bỉ:
“Tôi cần phải giải thích với cô sao?”
Anh không có một chút hảo cảm với người phụ nữ trước mặt.

Mặc dù cô ta biểu hiện là một người tài trí lạnh lùng, nhưng chỉ có Lâm Thiệu Huy biết người phụ nữ này là tiện nhân có trái tim như một con bọ cạp độc!
Nói xong, Lâm Thiệu Huy dự định rời đi.

Cái gì! Triệu Yến Chi hoàn toàn chết lặng!
Cái thứ rác rưởi này làm sao dám không nhìn mặt cô ta?
Ngay lúc này, trong mắt cô ta hiện lên một tia oán hận sâu sắc, cô ta tức giận hét lên:
“Lâm Thiệu Huy, anh đứng lại cho tôi!”
Cô ta sải bước đến trước mặt Lâm Thiệu Huy, càn quấy nói:
“Nếu hôm nay không nói cho tôi biết nguyên nhân vì sao, anh đừng hòng rời đi!”
Ngay sau đó, cô ấy cười lạnh và nói một cách vô liêm sỉ: “Lâm Thiệu Huy, anh nói xem, nửa đêm canh ba, cô nam quả nữ ở với nhau, nếu tôi la lên là anh không đứng đắn, ngày mai anh dám đến gặp Tướng Huy sao?”
Hả?

Nghe vậy, trong mắt Lâm Thiệu Huy đột nhiên lộ ra sát ý đáng sợ, nhìn chằm chằm vào Triệu Yến Chi.

Anh không ngờ người phụ nữ này lại không biết xấu hổ như vậy!
Nhìn thấy Lâm Thiệu Huy tức giận, trên mặt Triệu Yến Chi vẫn mang theo khinh thường, lạnh lùng nói: “Đồ chó chết, chưa từng có ai dám làm ngơ Triệu Yến Chi tôi, nói cho tôi biết những gì tôi muốn biết, nếu không bây giờ tôi sẽ làm cho anh thân bại danh liệt.”
“Được, vậy tôi sẽ nói cho cô biết!”
Lâm Thiệu Huy cười rất tươi và nói: “Sở dĩ tôi biết Long Thiên Tuấn là bởi vì tôi là Tướng Huy!”
“Ta không chỉ là Tướng Huy, mà còn là Đế Vương Hắc Ám khống chế Huyết Ngục!”
“Thậm chí nó còn là vua tài phiệt, thống trị bọn họl!”
Lâm Thiệu Huy lạnh lùng nhìn Triệu Yến Chi:
“Cô có hài lòng với câu trả lời này không?”
Ngay khi giọng nói vừa dứt Triệu Yến Chi đã hoàn toàn choáng váng.

Một lúc lâu sau, trên mặt cô chợt hiện lên tức giận, cô ta mắng: “Lâm Thiệu Huy, anh đang đùa tôi à?”
Tướng Huy?
Đế Vương Hắc Ám?
Đúng là nói láo! Đánh rắm!
“Người giống như anh mà dám xưng là Tướng Huy? Anh cũng không tự nhìn lại bản thân của chính mình xem có cái đức hạnh gì!”
Mặt Triệu Yến Chi tràn đầy khinh thường.


Cho rằng mình cùng tên Huy thì anh gọi mình là Tướng Huy?
Một người như Lâm Thiệu Huy cũng xứng sao?
“Lâm Thiệu Huy, tôi có thể hiểu được, là bởi vì anh đang sợ hãi nên anh mới bịa ra một lời nói dối buồn cười như vậy? Muốn dùng chuyện này để dọa dẫm chúng tôi?”
Triệu Yến Chi chế nhạo.

Bởi vì những lời này của Lâm Thiệu Huy thực sự rất nực cười, trong một lúc làm Tướng Huy, vua Huyết Ngục, dường như anh là người toàn năng.

Qủa thực là hoang đường!
Chỉ là! Thái độ của Lâm Thiệu Huy lại thanh cao ngạo mạn:
“Chuyện của tôi, các người có thể phỏng đoán được hay sao? Chờ ngày mai tới, chỉ sợ là các người còn không có tư cách quỳ xuống!”
Đến lúc đó, đám người Triệu Yến Chi tự nhiên sẽ biết rằng hôm nay Lâm Thiệu Huy đã không thể với tới được rồi!
“Quỳ? Chỉ dựa vào anh sao? Đúng là cười chết tôi!”
Triệu Yến Chi hừ lạnh một tiếng, nhìn Lâm Thiệu Huy với ánh mắt chán ghét: “Được! Vậy để tôi xem một chút, ngày mai anh sẽ chết như thế nào!”
Cô ta muốn xem Lâm Thiệu Huy có thể mang đến cho cô ta những bất ngờ gì vào ngày mai..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi