Có người cười trào phúng: "Không nghe tin đồn trong kinh sao? Dung thế tử bận rộn đại sự, làm sao để ý đến chúng ta."
Cũng có người tò mò: "Trương Tam công tử đâu, trước kia luôn thích tham gia náo nhiệt, gần đây vì sao không tham gia bất kỳ tiểu yến nào?"
"Tính tình Trương Tam công tử như vậy, có đến hay không cũng như nhau."
"Các ngươi còn không biết sao? Trương Tam công tử gần đây đều thích đi theo Dung thế tử."
"A? Vì sao?"
"Ai mà biết? Dung thế tử nhìn thì kiêu ngạo, không để chúng ta vào mắt, không ngờ quan hệ với Trương Tam công tử lại không tệ."
"Thật càn rỡ, thà đi cùng Trương Tam công tử cũng không muốn đến tiểu yến của chúng ta."
"Bùi thế tử, Bùi nhị công tử, chẳng lẽ Dung Chiêu cũng không để các ngươi ở trong lòng?"
Có người liền đem đề tài dẫn tới trên người Bùi Quan Sơn cùng Bùi Thừa Quyết.
Là kinh thành song kiệt, thế tử Du thân vương phủ Bùi Quan Sơn cùng nhị công tử Vinh thân vương phủ Bùi Thừa Quyết luôn là tiêu điểm của đám người, cũng là lang quân đứng đầu trong kinh.
Nhưng Dung Chiêu hoành không xuất thế, cướp đi toàn bộ sự chú ý trong kinh!
Bùi Quan Sơn bây giờ cũng không thể giống như trước đây hoàn toàn không đặt Dung Chiêu vào mắt.
Hắn chậm rãi bưng chén trà lên, thanh âm thản nhiên: "Gần đây phụ thân ta vào cung, đương kim thánh thượng lại nhắc tới Dung thế tử, nói có thể dùng phương thức này "trả nợ", đúng là người thông minh gan dạ."
Trong chốc lát, hiện trường yên tĩnh lại.
Lại được hoàng thượng khen ngợi...
Dung Chiêu rốt cuộc dựa vào cái gì?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-100.html.]
Không thể không nói, những người có mặt đều rất ghen tị, cực kỳ hâm mộ hắn.
Mới bao lâu đã được đương kim thánh thượng khen hai lần, trong kinh danh và nhiệt độ của Dung Chiêu thậm chí có thể trực tiếp ra làm quan!
Có người hỏi: "Bùi thế tử, Bùi nhị công tử, chúng ta cứ như vậy nhìn hắn dương danh sao? Hôm nay người trong kinh đều nhắc tới Dung thế tử, ai còn nhớ rõ chúng ta? Mẫu thân ta nói dường như có vài nữ lang thế gia đều đang nghe ngóng tình hình Dung thế tử..."
"Đúng đó, lúc chúng ta nổi tiếng trong kinh thì hắn còn không biết đang uống thuốc ở nơi nào, bây giờ sao có thể vượt mặt, không để chúng ta vào mắt chứ?"
Bùi Thừa Quyết cười khẽ một tiếng: "Chúng ta có thể làm gì? Phụ thân ta và Du thân vương hiện giờ đều chờ Phúc Lộc Hiên khai trương, không muốn có phiền phức."
Có người thấp giọng nói: "Hai vị vương gia sao lại bị Dung Chiêu dụ dỗ đầu tư nhiều tiền như thế, mặc cho Dung Chiêu tiêu xài..."
"Còn không phải sao, tửu lâu thôi mà, dù kiếm tiền thì có thể kiếm được bao nhiêu?"
"Các vương gia nhất định là bị Dung Chiêu lừa rồi!"...
Còn may Bùi Thừa Quyết và Bùi Quan Sơn ở đây, nếu không những người này khẳng định mắng tứ đại thân vương quá ngu xuẩn.
Bùi Thừa Quyết và Bùi Quan Sơn liếc nhau, đôi kinh thành song kiệt này luôn nhìn đối phương không vừa mắt, khó có được bởi vì Dung Chiêu mà hai người xuất hiện cùng một chỗ, lại còn tương đối hài hòa.
Là con ruột của Vinh thân vương và Du thân vương, bọn họ đương nhiên biết chuyện "chuỗi tửu lâu", nhưng phụ thân bọn họ thổi phồng quá mức, hai người đều không tin Dung Chiêu có thể làm được.
Còn chưa thấy chỗ tốt đã rải nhiều tiền như vậy, hai người đều không đồng ý.
Nhưng tiền đều đưa cho Dung Chiêu, người làm con trai như bọn họ cũng không lấy lại được.
Bùi Thừa Quyết nhẹ giọng nói: "Ta ngược lại có hứng thú với Dung Chiêu."
Bùi Quan Sơn giật giật khóe miệng, cười lạnh: "Để xem Phúc Lộc Hiên này của hắn có thể làm tốt được không, nếu kiếm không được bao nhiêu tiền, chỉ sợ phụ thân và vương thúc sẽ nổi giận."
Ném nhiều tiền như vậy, hiệu quả nếu không lý tưởng, tứ đại thân vương có thể đem Dung Chiêu ăn tươi nuốt sống.
Bùi Thừa Quyết: "Chúng ta cứ chờ xem Phúc Lộc Hiên rốt cuộc có thể làm được những gì.”