Dung Vĩ: "..."
Ông vội muốn c.h.ế.t đây này!!
Dung Vĩ nói không ra lời, thuần thục lấy từ trong túi ra một lọ thuốc, bỏ hai viên vào miệng, nhai một lúc mới nói: "May mà có thuốc, nếu không ta sẽ bị con làm cho tức chết."
Dung Chiêu: "... Cha, đó là thuốc bổ."
Dung Vĩ trừng cô: "Con quản ta?!"
Dung Chiêu: "Được, cha vui là được rồi, uống hết thì kêu người phối tiếp cho cha."
Dung Vĩ còn muốn nói gì, nha hoàn bên cạnh lão vương phi len lén đi tới, thần sắc có chút lo lắng.
Dung Vĩ nhanh chóng đứng lên hỏi: "Có tin tức gì không?"
Dung Chiêu cũng nhìn sang.
Nha hoàn kia nhanh chóng nói: "Nữ lang Lưu gia muốn làm mai là đích nữ Lưu gia, Lưu Uyển Quân."
Dung Vĩ hít một hơi khí lạnh.
Dung Chiêu cũng khẽ nhíu mày.
Đi tới thế giới này lâu như vậy, cô biết không ít tin tức, đối với nhân vật trong kinh thành cũng có hiểu biết.
Nếu như Bùi Thừa Quyết và Bùi Quan Sơn là nhân vật xuất chúng nhất trong các công tử kinh thành, vậy Lưu Uyển Quân chính là nhân vật xuất chúng nhất trong số tiểu thư vương tôn quý tộc. Mấy năm nay thanh danh Lưu Uyển Quân rất vang dội, tài mạo song toàn, rất nhiều công tử trong kinh đều mơ ước cưới được Lưu Uyển Quân làm vợ.
Nhưng Lưu gia vẫn không có động tĩnh.
Dung Vĩ lúc trước đã nói, vị đích nữ Lưu gia này có thể là quân cờ Tam hoàng tử chuẩn bị cho đoạt đích, bây giờ chính là thời điểm mấu chốt, mục tiêu của Lưu gia có thể là Bùi Quan Sơn hoặc Trương gia công tử, hòng lôi kéo phái trung lập.
Không nghĩ tới hôm nay lại làm mai cho Dung Chiêu!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-235.html.]
Đây chính là biểu muội ruột của Tam hoàng tử, lúc còn nhỏ được Thái hậu nuôi dưỡng, Hoàng đế đối với Lưu Uyển Quân cũng rất hài lòng, nếu như không phải Lưu gia và Tam hoàng tử vì muốn phóng to lợi ích, Lưu phi.
Nữ hài trong kinh kết hôn sớm, Lưu gia nuôi Lưu Uyển Quân mười bảy năm mới chuẩn bị cho xem mắt, có thể thấy được hôn sự của Lưu Uyển Quân quan trọng như thế nào.
Dung Chiêu thầm nghĩ, quả nhiên là cổ đại.
Lưu gia và Tam hoàng tử Bùi Ngọc đều chỉ chú ý tối đa hóa lợi ích, không ai coi trọng suy nghĩ của Lưu Uyển Quân.
Ai thích hợp, ai có lợi cho cuộc chiến đoạt đích, người đó chính là phu quân tương lai của cô ấy.
Ở vương triều phong kiến như vậy, thân phận nữ tử trời sinh đã bị rất nhiều trói buộc.
Dung Chiêu nếu không phải sớm nữ cải nam trang, chỉ sợ cô đi tới thế giới này cũng không thể thi triển được thủ đoạn gì, có thể thấy được nữ tử bị ràng buộc nghiêm trọng cỡ nào.
Cô mím môi, không nói gì.
Dung Vĩ xoa đầu nói: "Từ chối Lưu Uyển Quân chính là nói cho Tam hoàng tử... Dung gia không cùng đường với hắn, khẳng định là sẽ đắc tội!"
Có thể dùng Lưu Uyển Quân làm mai, Tam hoàng tử đã đưa ra thành ý lớn nhất.
Dung Vĩ gấp đến độ đi quanh phòng, đáp án chỉ có một, nhưng hậu quả mang đến rất khó giải quyết.
Ông nhìn Dung Chiêu mặt không chút thay đổi, hỏi cô: "Bây giờ phải làm sao?"
Dung Chiêu đặt chén trà xuống, vẻ mặt bình tĩnh, giọng nói có vài phần sắc bén: "Lén nói với tổ mẫu, trực tiếp từ hôn, đừng để lại bất cứ cơ hội nào cho đối phương."
Dung Vĩ lại hít một hơi khí lạnh.
Cùng Ngũ hoàng tử tan rã trong không vui, lại trực tiếp từ chối Tam hoàng tử, nếu có thêm một Nhị hoàng tử, đây chẳng phải là cùng lúc đắc tội ba vị hoàng tử hay sao?
Dung Chiêu còn muốn sống nữa không?!
Nhưng hai lần này đều không có lựa chọn nào khác, trước mặt bọn họ chỉ có một con đường, bọn họ chỉ có thể lựa chọn như vậy.
Lão vương phi lấy cớ thay quần áo đi ra ngoài gặp tiểu nha hoàn, trở về vẫn duy trì nụ cười khách khí với Lưu lão phu nhân, bà lớn tuổi hơn, thái độ của Lưu lão phu nhân cũng rất khách khí Lưu lão phu nhân là mẹ đẻ của Thục phi, thái độ của Triệu thị với bà ta cũng rất nhún nhường.