MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

Ngũ hoàng tử vừa mới chui vào xe ngựa, không đáp, ngược lại nhìn bên trong nhíu mày: "Trong xe hơi tối."

Dung Chiêu chỉ lạnh lùng hừ một tiếng.

Tất cả phản ứng của cô đều là muốn đối phương tức giận, nhưng Bùi Khâm có bài học lần trước, lần này tính tình rất tốt.

Hắn ngồi xuống, lần này không giống lần trước nhất định muốn đến gần Dung Chiêu nữa, chỉ nhìn cô, vẻ mặt lấy lòng: "Lần trước là lỗi của ta, hôm nay ta biết sai rồi, A Chiêu chớ có tức giận."

Khác với lần trước, lần này mặc dù Bùi Khâm giọng điệu rất thân thiết, nhưng lại không thể hiện thái độ si mê.

"Ngũ hoàng tử vẫn nên gọi ta là Dung Chiêu đi." Dung Chiêu vẻ mặt xa cách, thanh âm lãnh đạm: "Ngũ hoàng tử cho dù có nhờ Hoàng thượng ban hôn, Dung Chiêu cũng sẽ cầu xin Hoàng thượng thu hồi thánh chỉ."

"Vì sao?" Ngũ hoàng tử hỏi.

Dung Chiêu mặt không chút thay đổi: "Dung Chiêu không muốn tham gia tranh đấu trong triều, chỉ muốn làm sự nghiệp, còn phải trả nợ, Ngũ hoàng tử hà tất phải ép buộc người khác?"

Ngũ hoàng tử biết giấy nợ cô nói giấy nợ cổ phần, Nhạc thân vương có cho hắn xem qua.

Tứ đại thân vương hiện giờ còn chưa nhận được tiền, đây chính là món nợ Dung Chiêu thiếu bọn họ.

Dung Chiêu nói xong, còn tưởng rằng Ngũ hoàng tử muốn thao thao bất tuyệt nói cái gì, không nghĩ tới hắn lại cười, lắc đầu: "Được, nếu A Chiêu thật sự không muốn thì ta cũng không miễn cưỡng A Chiêu."

Dung Chiêu nhìn hắn, khẽ nhíu mày.

Vậy thì lạ rồi đây, lúc trước còn quấn chặt không buông, hiện tại lại nói không miễn cưỡng?

Bùi Khâm: "Vậy A Chiêu cũng đừng chọn hai vị huynh trưởng của ta, Nhị ca lãnh khốc vô tình, ra tay tàn nhẫn; Tam ca thâm độc vô ân, bọn họ đều không phải người tốt."

Dung Chiêu: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-244.html.]

Ở bên ngoài nói như vậy, thật sự tốt sao?

Bùi Khâm nhìn cô tươi cười sáng lạn: "Nhị ca không được phụ hoàng yêu thích. vì quyền thế mà không  từ thủ đọan. lại tâm thủ lừa gạt vô số thế lực, ngươi ủng hộ hắn, tương lai cũng sẽ không có bất kỳ lợi ích gì, thậm chí có thể bởi vì Phúc Lộc Trang, Phúc Lộc Hiên, Đoàn Đoàn mà bị hắn kiêng kị. Nhị ca ta đối xử với người bên cạnh cũng rất vô tình."

Bùi Khâm tổng kết Nhị hoàng tử rất chuẩn.

Dung Chiêu tuy rằng chỉ có duyên gặp Bùi Tranh một lần, nhưng nghe được không ít tin tức của Bùi Tranh, kiên nghị quả quyết, thủ đoạn lão luyện, phía sau những từ này có thể chính là tâm ngoan thủ lạt.

Bùi Khâm có lẽ sẽ thêm mắm dặm muối, nhưng cũng không phải tin đồn vô căn cứ.

Chỉ là cô không rõ, bình thường lôi kéo người khác đều là cho người ta lợi ích, tại sao thủ đoạn của Bùi Khâm lại là nói xấu hai ca ca?

Thủ đoạn này có phải quá ngây thơ rồi không?

Dung Chiêu còn đang suy tư, Bùi Khâm đã tới gần cô, tiếp tục nói: "Còn Tam ca của ta nữa, thâm độc vô ân cũng không đủ để hình dung hắn, người này bụng dạ hẹp hòi, chuyện như hạt mè hắn cũng có thể nhớ cả đời, ngươi từ chối liên hôn với hắn, cho dù hiện tại hắn không làm gì, tương lai cũng nhất định sẽ tìm ngươi báo thù."

Dung Chiêu mặt không chút thay đổi, giơ tay đẩy Bùi Khâm ra.

Bùi Khâm sờ sờ đầu, không hề xấu hổ tiếp tục nói: "Những lời ta nói đều là sự thật, nếu ngươi không tin, ta sẽ cho ngươi vài ví dụ. Lúc trước có một người bên Nhị ca đầu quân cho Tam ca, ngày hôm sau trên đường lên triều không cẩn thận ngã chết."

Dung Chiêu: "..."

Bùi Khâm: "Tam ca của ta còn quá đáng hơn, khi còn bé ta cướp một miếng điểm tâm của hắn, hắn rõ ràng lớn hơn ta bảy tuổi nhưng lại ghi thù, mỗi lần nhìn thấy điểm tâm đều nhắc lại chuyện này."

Dung Chiêu: "..."

Bùi Khâm lắc lắc ngón tay: "Cho nên ngươi xem, Nhị ca, Tam ca đều không đáng tin cậy, A Chiêu vẫn nên về phe ta đi, ta tuyệt đối không giống bọn họ!"

Dung Chiêu: "..."

Cô hoài nghi Bùi Khâm đầu óc có vấn đề.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi